Thái Tử Và Tuyệt Học Trà Xanh Đệ Nhất Thiên Hạ - Chương 462: Những con đường khác nhau — Ngoại truyện nguyên tác (IV)
Cập nhật lúc: 2025-12-11 12:55:41
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đường Kiểu Kiểu gặp vị tiểu sa tăng đêm trừ tịch năm Thái Hưng mười ba.
Đêm , gần như bộ trong Đông cung đều đang tụ hội yến ẩm ở tiền điện, chỉ riêng nàng một dạo vô mục đích trong hậu uyển. Rồi nàng gặp vị tiểu sa tăng nọ.
Khi , dường như đồng lứa với nàng; nhưng lên, cao hơn nàng nhiều.
Áo bào trắng, dáng mảnh dẻ, cao gầy. Đôi mắt đen thẳm như đêm, nơi đuôi mắt một nốt ruồi mực, rõ ràng mà thanh diễm. Dẫu từng gặp một , nữa thấy, Đường Kiểu Kiểu vẫn vẻ của chấn động.
Đang thất thần, tiểu sa tăng chỉ nhàn nhạt liếc nàng một cái bước lướt qua bên cạnh.
“Ngươi ?” Đường Kiểu Kiểu vội đuổi hai bước hỏi.
Hắn đáp, cũng chẳng hề đầu. Đường Kiểu Kiểu bực, định đưa tay kéo .
Chưa chạm , như vật gì đ.â.m tay, nàng vội rụt . Phía , một cánh cửa nhỏ mấy bắt mắt đang mở hé.
Ngoài cửa là màn đêm nặng nề, ánh sáng mờ trong viện, thể thấp thoáng thấy từng mảng băng sương như muối trắng.
Tiểu sa tăng áo trắng bước qua bậc cửa, tiến vùng sương băng . Chớp mắt mờ , biến mất.
Đường Kiểu Kiểu giật tỉnh táo, đang định chạy xem, từ xuất hiện hai , ngang đao chắn mặt nàng.
“Trở về!” Hai kẻ vận trang phục thị vệ quát khẽ.
“ …” Đường Kiểu Kiểu giơ tay định chỉ, thì cánh cửa lập tức đóng sập .
“Trở về!” Thị vệ quát, sắc mặt lạnh như băng.
Đường Kiểu Kiểu thêm, đành rời .
Mới vài bước, nàng vẫn nhịn mà ngoảnh đầu . Không còn băng sương, cũng chẳng thấy tiểu sa tăng. Người đó… rốt cuộc là ai?
…
“Muội cần .” Diệp Khuynh Dung .
Ngay khi Đường Kiểu Kiểu chặn ở góc cửa , Diệp Khuynh Dung nhận tin và vội vã đến.
Hắn vốn đối với Đường Kiểu Kiểu lúc nào cũng dịu dàng nhẫn nhịn, nhưng , khi xong chuyện, sắc mặt vô cùng lạnh lẽo.
“Dung tỷ tỷ…” cô gái nhỏ nhẹ kéo tay .
Hắn theo bản năng hất . Hất xong, mới bừng tỉnh và Kiểu Kiểu.
Cô bé trợn to mắt, kinh ngạc, luống cuống.
“A Kiểu—” Diệp Khuynh Dung đưa tay về phía nàng. Nàng lùi nửa bước, ánh mắt cố chấp.
“Ngươi giận ư?” giọng nàng bật cứng , “Nếu ngươi chê nhiều chuyện, … sẽ—”
“Không !”
Cô bé ngàn vạn yêu chiều như nàng, ai mà nỡ để nàng hoảng sợ?
Diệp Khuynh Dung chịu nổi, nắm chặt lấy tay nàng.
Tay nàng lạnh buốt, cứng ngắc chịu nhượng bộ: “Ta về Yến Quốc Công phủ cũng …” Nói đến cuối, giọng nàng như .
Yến Quốc Công phủ…
Tòa phủ từng vàng son một thời, giờ tịch thu sạch sẽ, chẳng còn thứ gì.
Trong đêm trừ tịch vạn nhà đoàn tụ như thế , Diệp Khuynh Dung thậm chí dám tưởng tượng cảnh để nàng về nơi đổ nát .
“Ta giận,” thở dài nhẹ, cố nén d.ụ.c vọng ôm nàng lòng dỗ dành, “ chỉ là quá sốt ruột.”
Lý Mặc – vị Thái t.ử tiền triều càng ít tồn tại, càng .
Thế mà Đường Kiểu Kiểu gặp hai .
Ngày mai Lý Hành Viễn đăng cơ. Ai chuyện về Lý Mặc đều sẽ ở thế cực kỳ nhạy cảm.
“Hãy quên đó …” Cuối cùng, Diệp Khuynh Dung vẫn kìm , cúi đầu khẽ hôn lên mái tóc nàng.
…
Trừ tịch qua, tân tuế đến.
Ngày Nguyên đán, tân đế đăng cơ, đổi niên hiệu Kiến Nguyên.
Năm , Lý Hành Viễn từng lấy sáu vạn Trấn Châu quân để mưu cầu mỹ nhân; ai ngờ khi lên ngôi, lập hậu.
…
“Dung tỷ tỷ, thể đối xử với ngươi như ?”
Diệp Khuynh Dung mí mắt cũng chẳng động, chỉ nâng nhẹ tay nàng đang cầm kiếm: “Tập trung.”
“A Kiểu chỉ là… thấy bất bình cho Dung tỷ tỷ.”
Diệp Khuynh Dung khẽ bật để tâm: “Lý Hành Viễn vẫn đang tìm tỷ tỷ của đấy.”
Động tác của nàng lập tức dừng . Diệp Khuynh Dung thu mắt nàng.
Mười ba mười bốn tuổi, dáng vẻ yểu điệu mềm mại như cành liễu non tháng hai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thai-tu-va-tuyet-hoc-tra-xanh-de-nhat-thien-ha/chuong-462-nhung-con-duong-khac-nhau-ngoai-truyen-nguyen-tac-iv.html.]
Làn da trắng mịn tựa nước, lông mi dày khẽ run, che cảm xúc trong mắt.
Đôi môi phớt hồng khẽ mím , hằn một vệt mỏng như mầm non mới nhú.
Diệp Khuynh Dung vô thức đưa tay, chạm khóe môi —nhưng sắp chạm đến, ngón tay co , buông xuống.
“Hắn tìm tỷ gì?” Đường Kiểu Kiểu hỏi, giọng căng cứng, nét mặt tràn đầy do dự.
“Tìm tỷ tỷ … chẳng ?” Diệp Khuynh Dung nhẹ.
Kỳ thực cũng . Lý Hành Viễn từng , chỉ lệnh cho âm thầm tìm kiếm.
“Hắn ngươi, còn tìm tỷ gì?”
Diệp Khuynh Dung nàng một lúc, bỗng hỏi:
“Nếu tìm đại tỷ của … định gì?”
Đường Kiểu Kiểu ngẩng mặt . Nàng rốt cuộc đạo lực còn quá cạn, thể đoán thấu ý tứ của mắt, đành dò hỏi: “Tỷ để tâm ?”
Diệp Khuynh Dung nhẹ, đoái hoài. Đường Kiểu Kiểu bỗng thấy hưng phấn: “ Tỷ để tâm điều gì? Sợ Lý Hành Viễn bỏ rơi tỷ?”
Diệp Khuynh Dung vỗ vỗ đầu nàng: “Tập trung luyện !”
Hắn định rời , nhưng tay níu lấy ống tay áo. Đôi mắt cô bé trong sáng, vô tội, khiến khó cưỡng cảm thấy một chút mê hoặc.
“Dung tỷ tỷ…” nàng hạ giọng mềm mại đến cực điểm, “Tỷ dạy võ công, giúp báo thù, với như … thì ngay cả khi đại tỷ về, cũng sẽ …”
Không tiếp.
Diệp Khuynh Dung chỉ , nàng thật tuyệt, còn hơn cả tỷ tỷ xinh tuyệt trần .
Thực , Đường Kiểu Kiểu cũng sinh cực kỳ xinh , thông minh, tinh , trắng trẻo như sen nhú. Một , Lý Hành Viễn trong hậu cung thấy nàng, còn nhận , cho dò hỏi.
Diệp Khuynh Dung xong, lập tức lao đến Điện Lưỡng Nghi, mở cửa thẳng: “Đừng nghĩ đến việc với nàng!”
Lý Hành Viễn ngạc nhiên, : “Ta chỉ hỏi vài câu thôi, mà sợ hãi đến thế.”
Rồi thêm: “Thích nàng như , sớm khôi phục phận nam , cưới nàng ?”
Diệp Khuynh Dung nhíu mày: “Ngươi nhảm gì, nàng vẫn còn là trẻ con!”
Lý Hành Viễn bật ha hả: “Nàng là trẻ con, ngươi cũng lớn bao nhiêu, tuổi tác hai khá tương xứng mà!”
Quả thực, chỉ hơn Đường Kiểu Kiểu bốn tuổi, thậm chí còn trưởng thành. Trong mắt nhiều , đây vẫn là tuổi trẻ ngông cuồng. gánh nặng m.á.u thù, nào từng tuổi trẻ ngông cuồng.
“Nàng thất lạc thích, còn nhỏ nơi nương tựa, chỉ tạm thời chăm sóc thôi.” Diệp Khuynh Dung .
Về việc truyền võ công để báo thù, từng nhắc với Lý Hành Viễn.
Lý Hành Viễn xong, nụ tắt: “Ta vốn định để ngươi thu phục quân Lương Châu, nhưng gần đây tin lạ từ Lương Châu…”
…
Bên hồ non nước, bóng kiếm của cô bé vờn bay. Diệp Khuynh Dung lặng , cho tới khi nàng thu kiếm, thẳng tắp.
“Kiếm g.i.ế.c , cần múa quá .” Hắn nhận xét.
Cô bé khinh khỉnh , hạ kiếm, đầu kiếm khẽ nhấc lên, vẽ thành một vòng kiếm hoa rực rỡ.
Diệp Khuynh Dung đang chăm chú vòng hoa kiếm, bỗng mắt bắt gặp một tia sáng lạnh. Hắn nghiêng cổ, cho lưỡi ngắn ngang cổ.
Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
“Cái chứ?” cô bé nhướn mày, lạnh.
Diệp Khuynh Dung cũng .
Nàng vốn là sát thủ thiên bẩm. Chỉ cần thời gian, Lý Sơ chắc chắn sẽ c.h.ế.t tay nàng. đột nhiên thấy lòng xót xa.
“Năm sẽ dẫn quân đ.á.n.h Ích Châu…” Hắn .
Đường Kiểu Kiểu đến đây, ánh mắt lập tức biến sắc. Mùa đông năm ngoái, hoàng đế khi lánh nạn nhiễm bệnh mà mất, Lý Sơ lên ngôi, toạ ở Ích Châu.
“Ngươi ở Kinh thành, sẽ đem đầu Lý Sơ về cho ngươi, ?” Hắn khẽ hỏi.
Đường Kiểu Kiểu biến sắc: “Ngươi dạy võ công, chẳng để trực tiếp báo thù ?”
Diệp Khuynh Dung im lặng. Ban đầu đúng là , nhưng giờ thì nữa.
“Dung tỷ tỷ…” Nàng nắm tay , ánh mắt dạt dào, cơ thể gần như tựa lòng , “cầu xin ngươi…”
Diệp Khuynh Dung dễ dàng đầu hàng: “Ta dẫn ngươi , nhưng ngươi hành động một , —”
Dừng .
Cô bé vội lao lòng , ôm chặt. Hương ngọt tràn đầy mũi, say sưa đến mức rõ cả lời cảm tạ của nàng. Cho tới khi nàng rời khỏi lòng , Diệp Khuynh Dung mới cảm thấy thần hồn trở về vị trí.
Không lâu , Lý Hành Viễn cũng quyết định theo lời khuyên của :
“Khi Ích Châu bình định, sẽ trực tiếp chuyển quân Lương Châu, ngươi cũng cùng …”
Hắn bối rối, mặt Đường Kiểu Kiểu, nên bỏ lỡ ánh mắt nàng đổi.
“Lúc đó, còn một chuyện với ngươi…”
Diệp Khinh Dung sẽ “g.i.ế.c” Lý Sơ ở Ích Châu, nhưng sẽ dùng phận khác, từ Lương Châu, đưa ngươi trở về Kinh thành.