Lưu Lan Hương đang suy nghĩ, để ý đến hành động nhỏ của con gái lớn, nhưng khi ba đến đầu ngõ tiếp theo, Lưu Lan Hương đột nhiên Tô Dĩnh kéo trong ngõ.
Lưu Lan Hương suýt ngã: "..."
Tô Dĩnh kéo bà già đeo rổ tiếp tục sâu trong ngõ, với Lưu Lan Hương: "Mẹ, kéo em trai ở đầu ngõ trông chừng, đến thì nhé!"
Lưu Lan Hương: "..."
Lưu Lan Hương: "???"
Tô Dĩnh và bà già đến cuối ngõ, bà già mở cái rổ , Tô Dĩnh thò đầu , ôi trời, là táo đỏ!
Vừa Tô Dĩnh chỉ liếc thấy một góc đỏ cái khăn phủ rổ, cô nghĩ bà già chắc bán cho sản phụ hoặc phẫu thuật lớn nên mới đây, dù bây giờ chỉ hai loại mới thể bỏ nhiều tiền mua táo đỏ để bồi bổ cơ thể.
Không ngờ nháy mắt một cái, đúng như cô đoán!
Tô Dĩnh xem qua chất lượng táo đỏ, lật ngược rổ kiểm tra, xác nhận bộ là táo đỏ khô ngon, quả nào hỏng hoặc mốc trộn lẫn với thứ gì khác để đánh lừa mới hỏi bà già: "Đổi thế nào?"
Bà già giơ tay hiệu ngón.
Tô Dĩnh , hít một lạnh: "Bà , đắt quá đấy, bây giờ gạo chỉ mấy hào một cân, cái rổ cũng chỉ hai mươi cân, bà lấy đắt thế thấy ngại ạ?"
Bà già thản nhiên : ", gạo chỉ mấy hào một cân nhưng đừng quên, cháu phiếu mới mua , còn cái thì khác, dù cháu tiền phiếu cũng chắc mua , cháu thì lấy, thì còn chỗ khác, chắc chắn ."
Bà già định phủ cái khăn rổ khiến Tô Dĩnh vội ngăn , thực cô cũng rổ táo lo ế, bây giờ đều nghèo nhưng ở huyện vẫn nhiều giàu.
Quan trọng là táo đỏ nhà cô thiếu, chị dâu lớn của cô năm sinh con, còn sinh đôi nữa, cần bồi bổ nhiều, Lưu Lan Hương mỗi khi đến kỳ kinh nguyệt đều đau bụng, cũng cần ăn thêm những thứ bổ m.á.u .
Và nơi trồng táo đỏ, nếu Cung Tiêu Xã hàng cũng ưu tiên bán cho các thành phố lớn, đến xã cô, ngay cả trong huyện, bình thường cũng khó mua táo đỏ.
Táo đỏ của bà già chắc là từ tỉnh khác mang về, ví dụ như công tác mang về, những trường hợp như hiếm gặp, nếu Tô Dĩnh chớp cơ hội, đợi đến bao giờ.
Vì Tô Dĩnh : "Bà cho cháu nếm thử một quả ? Nếu vấn đề gì cháu sẽ mua hết, lát nữa trả tiền cho bà ngay."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thai-tu-xuyen-khong-thanh-dua-tre-ba-tuoi/chuong-126.html.]
Thực Tô Dĩnh tiền, sáng nay Lưu Đại Xuyên đưa cô một trăm bảy mươi hào.
vấn đề là mua đường đỏ, cô hỏi cô giữ tiền , Tô Dĩnh dối rằng chỉ giữ một ít, mua đường xong thì hết, còn đưa cái túi nhỏ.
Nên dù bây giờ cô tiền cũng thể tiền, chỉ thể xin tiền , đây là vấn đề tín nhiệm cá nhân, quan trọng, tuyệt đối thể nghi ngờ.
Tiếc là bà già cô gặp riêng, nếu cô lặng lẽ giao dịch .
Bà già bán táo nghĩ một lúc : "Được."
Bà già lấy một quả táo nhỏ nhất, dùng móng tay bẻ đôi, đưa một nửa cho Tô Dĩnh: "Nếm ."
Tô Dĩnh: "..."
Được , cũng thật là tiết kiệm quá.
Tô Dĩnh bẻ đôi nửa quả táo đó, một nửa tự nếm , quả thực khá ngon, hương vị khô thơm và ngọt.
Phần còn , Tô Dĩnh đưa cho Lưu Lan Hương: "Mẹ, nếm thử xem."
Lưu Lan Hương: "..."
Thật là giỏi!
Thì là đổi cái ...
Lưu Lan Hương nhận lấy quả táo đỏ và bỏ miệng, quả thực là táo đỏ ngon.
Lưu Lan Hương hỏi Tô Dĩnh: "Bà bao nhiêu?"
Tô Dĩnh giơ tay hiệu, 15 đồng.
Lưu Lan Hương: "... !!!"