Thái Tử Xuyên Không Thành Đứa Trẻ Ba Tuổi - Chương 150

Cập nhật lúc: 2025-05-14 23:16:48
Lượt xem: 101

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Mậu đến Tô Dụ, hỏi chị: "Chị, em út dậy, Mã Tam Bảo và Lư Đản sắp đến ."

Từ khi Mã Tam Bảo Tô Dĩnh đánh phục, hai nhóm trẻ con chơi chung với .

Mã thẩm gây sự lý do, chuyện trẻ con thể rõ, lớn can thiệp , nền tảng.

Vì nhà Tô Dĩnh gần núi , hẹn gặp ở cửa nhà cô mỗi sáng.

Tô Dĩnh xếp vải : "Các em , đừng đợi nó, nó còn nhỏ, ngủ nhiều."

Tô Mậu gãi đầu: "Được, em với em ba cổng đợi Lư Đản và Mã Tam Bảo."

Tô Thành cũng theo ngoài, miệng lẩm bẩm: "Em út thật tội nghiệp, nhỏ nên ngủ nhiều, sáng dậy , bữa sáng, nhà hôm nay mỗi một cái bánh quy to! Còn một bát sữa Mạch Nha! Ngon lắm! Em thể dậy muộn, dậy sớm để bỏ lỡ bữa sáng!"

Tô Dĩnh thấy, cầm phấn dừng : "..."

Có khi nào nhà thiếu dinh dưỡng nên các em ngốc ?

Cô thường nhưng bao giờ cho chúng ăn sáng! Bữa sáng quan trọng, chắc chắn ăn.

Tô Dĩnh băn khoăn.

thấy Tô Mậu : "Em ba đúng, bữa sáng ngon thế, ăn mới là ngốc! Phải dậy sớm! Chỉ vì ngủ thêm mà mất sữa Mạch Nha, trứng, bánh quy, sẽ mất!"

Phấn rơi khỏi tay Tô Dĩnh.

Hỏng , cả ba em đều thiếu dinh dưỡng...

Gần 9 giờ, Tô Dụ mới tỉnh dậy.

Tô Dụ dậy, ngơ ngác.

Tô Dĩnh trêu: "Đêm qua em ăn trộm ? Sao dậy muộn thế, xíu nữa là ăn trưa luôn."

Dạo theo thôn học Đại Trại, nhà Tô Dĩnh ăn ba bữa, vì Lưu Lan Hương việc nặng, ăn trưa chịu nổi.

Tô Dụ: "..."

Cậu thể dậy sớm ngủ ?

Tô Dụ thể nên giả ngây, chớp chớp mắt ngơ ngác.

Tô Dĩnh: "..."

: "Đừng chớp nữa, ghèn rơi xuống giường kìa."

Tô Dụ: "..."

Tô Dĩnh định đợi Tô Dụ dậy sẽ hâm bữa sáng cho nhưng giờ muộn quá, đành .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thai-tu-xuyen-khong-thanh-dua-tre-ba-tuoi/chuong-150.html.]

Tô Dụ rửa mặt xong, Tô Dĩnh bôi chút kem Đại Hữu Nghị lên mặt lấy từ nồi một quả trứng: "Ăn tạm , lát nữa cơm trưa."

Ôi, chị cả thương em.

Bình thường mỗi đứa chỉ nửa quả trứng nhưng Tô Dĩnh cho Tô Dụ cả quả!

Tô Dụ thấy mặt mịn màng, khô chút nào nhưng thèm sữa Mạch Nha và bánh quy hôm qua nên ăn trứng liếc hộp sữa Mạch Nha bàn.

Mắt Tô Dĩnh sắc như dao, đang việc cũng phát hiện.

cô tàn nhẫn : "Đừng mơ, ai bảo em dậy muộn, cho ăn trứng là đặc ân , uống sữa Mạch Nha thì mai nên dậy sớm."

Tô Dụ: "..."

Hu hu hu, thảm quá!

Vì tự do uống sữa Mạch Nha, mai nhất định dậy sớm luyện công!

Buổi sáng, Tô Dĩnh giường tháo áo bông cũ của Tô Thành, Tô Dụ chán chường bên cạnh.

Tô Dĩnh thấy em trai chán, lấy sách tiểu học của .

Tô Dĩnh : "Tự xem , hình vẽ."

Tô Dĩnh đang học lớp ba, Tô Mậu lớp một, Tô Thành và Tô Dụ còn mù chữ.

Thời tiết ở đây lạnh, hè nóng lắm, kỳ nghỉ hè, vì nóng nên cần nghỉ. Kết thúc học kỳ đầu, nghỉ một hai tuần học kỳ .

Theo lịch , vụ thu hoạch hàng năm, học kỳ kết thúc, cùng nghỉ đông, kịp mùa thu hoạch.

Tô Dĩnh và Tô Mậu hiện thời gian tự do, thoải mái.

Tô Dụ lấy sách lật xem.

Ôi... nhận chữ nào!

Chỉ lật xem tranh ? Chán thế...

Ô, chữ ! Chữ ! Cậu nhận !

Tô Dụ phấn khích, mở sách, chỉ chữ đó cho chị xem.

Tô Dụ reo: "Biết!"

Tô Dĩnh ngạc nhiên,"Biết" là gì?

Tô Dĩnh suy nghĩ một lúc hỏi Tô Dụ: "Em chữ ?"

Tô Dụ gật đầu, lớn tiếng : "Bò!"

Loading...