Đồng chí Ngũ đại thúc Ngũ Lỗi lập tức như mũi tên của thần Cupid b.ắ.n trúng!
Lúc trong lòng đồng chí Ngũ Lỗi...
Ôi ha ha ha ha ha ha ha ha ha...
Quả cầu lông gì?
Quả lông gì?
Cái gì là quả lông?
A ha ha ha ông cũng gì cả ha ha ha...
Phía mấy đứa nhỏ , Tô Dĩnh đang an ủi Tô Thành: "Được đừng nữa, chạy mà em còn cái gì?"
Tô Thành lau mắt: "Hu hu... Ừm, vẻ cũng đúng. Vậy nữa."
Rất nhanh, mấy đứa nhỏ phe tập trung .
Tô Dĩnh : "Xếp theo thứ tự cao thấp, điểm danh!"
Vì từ cao nhất là Lư Đản 8 tuổi: "Một!"
Cao thứ hai là hai Tô Mậu 7 tuổi: "Hai!"
Cao thứ ba là Mã Tam Bảo 8 tuổi: "Ba!"
Tô Dĩnh nghi ngờ nghiêm trọng là bụng Mã Tam Bảo ảnh hưởng đến chiều cao của .
Sau đó lượt là năm đàn em của Mã Tam Bảo.
Cuối cùng là đứa thấp nhất Tô Thành 5 tuổi: "Chín!"
Tô Dĩnh gật đầu : "Được, ai kể xem hôm nay chuyện gì?"
Thế là Mã Tam Bảo nhanh chóng bắt đầu: "Ban đầu chúng em đang chơi vui, đó Tô Đại Điền dẫn mấy đến, đe dọa chúng em giao quả cầu lông xí , thì sẽ đánh, chúng em đánh thì đánh, ai sợ ai, nhưng quả cầu lông xí thì tuyệt đối thể giao, bla bla..."
Đồng chí Ngũ đại thúc Ngũ Lỗi - tổn thương thêm nữa!
Người ở cục đá, mũi tên từ trời rơi xuống!
Tô Dĩnh xong lời Mã Tam Bảo thì gật đầu: "Ừ, tức là hôm nay chúng sai đúng ? Các em đang chơi vui, là bọn họ đến gây sự, ức h.i.ế.p yếu hơn, cướp đồ đúng ?"
Các em nhỏ từ một đến chín, tất cả đồng thanh hô lớn: " ! Chúng sai! Bọn họ ức h.i.ế.p khác!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thai-tu-xuyen-khong-thanh-dua-tre-ba-tuoi/chuong-170.html.]
Tô Dĩnh như một bà cụ non, khoanh tay dạo: "Được , chị , bây giờ chúng tổng kết một chút nhé. Đầu tiên, chuyện hôm nay bên là bọn họ, chúng , điều rõ ràng. chị về chuyện , các em hôm nay ai thể hiện nhất ?"
Chín đứa trẻ , hiểu ý là gì.
Cuối cùng Mã Tam Bảo nhút nhát mở miệng: "Là chị Đại Nha! Chị Đại Nha giỏi nhất!"
Mã Tam Bảo mở miệng, mấy đàn em của cũng đồng thanh: "Chị Đại Nha giỏi nhất!"
Anh hai Tô Mậu tự nhiên ủng hộ chị , ưỡn n.g.ự.c ngẩng đầu tự hào hô: "Là chị , chị giỏi nhất!"
Lư Đản quan sát biểu cảm mặt Tô Dĩnh, cảm thấy chị Đại Nha định điều nên tạm thời mở miệng.
Tô Thành vẫn đang suy nghĩ kỹ trong đầu, mặc dù luôn nhưng quên quan sát kỹ chiến trường, cảm thấy hôm nay đều giỏi, đều thể đánh !
Đối thủ là mấy đứa trẻ lớn, cả 8,9 tuổi!
nếu giỏi nhất chắc chắn là chị !
Vì Tô Thành : "Chị giỏi nhất!"
Tô Dĩnh vội tiếp, đợi đều đưa ý kiến mới : "Hôm nay thể hiện nhất là Mã Tam Bảo, thứ hai là em ba Tô Thành."
Mấy đứa trẻ xong đều ngơ ngác!
Đây là vì ?
Nói là Mã Tam Bảo gọi đến, gọi chị Đại Nha là vũ khí lợi hại, cuối cùng giúp họ thắng trận, điều còn thể hiểu .
tại Tô Thành cũng thể hiện ?
Rõ ràng Tô Thành là nhỏ nhất mà!
Hơn nữa hôm nay chỉ đó , chẳng gì cả!
Mã Tam Bảo xong cũng ngơ ngác.
Cậu tiên bỏ chạy về gọi ...
Đã tham gia chiến đấu...
Làm thể hiện nhất?
Trong bụng tròn của Mã Tam Bảo chứa đầy những dấu hỏi to.
Ngay cả thông minh nhất trong đó là Lư Đản, cũng hiểu nổi suy nghĩ của Tô Dĩnh.