Thảm Họa Ập Đến: Ôm Kho Hàng Trăm Tỷ, Ta Tung Hoành Ngày Tận Thế - Chương 242: Phá kho tiền, phát tài lớn!
Cập nhật lúc: 2025-12-14 07:09:47
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lận Trăn ngó mấy , hiệu cho Mộc Cửu Nguyệt lên .
Hai tay trắng trở về.
Vừa leo lên mặt đất, Mộc Cửu Nguyệt tháo mặt nạ dưỡng khí , hỏi: "Khoan thủng từ nóc xuống ?"
Lận Trăn lắc đầu: "Nếu dùng t.h.u.ố.c nổ phá dỡ thì sẽ hỏng vàng bên trong. Nhiệt độ cao tức thời sẽ nung chảy vàng thành nước. Đến lúc đó càng khó lấy trong thời gian ngắn. Hơn nữa, lo là vụ nổ sẽ gây sập địa hình ở đây. Vừa ở trong lối , phát hiện vách núi còn chắc chắn nữa, một khi sập xuống, chúng sẽ chôn vùi trong đống đổ nát."
Mộc Cửu Nguyệt sốt ruột đến mức vò đầu bứt tai: "Cách , cách cũng xong. Chẳng lẽ chúng trơ mắt kho tiền ngay mặt mà ngậm ngùi bỏ ?"
Lận Trăn : "Đừng vội, chẳng chúng chuyên gia ? Chắc chắn họ sẽ nghĩ cách ."
" đúng đúng, , quên mất đội ngũ chuyên gia quan trọng như thế chứ!" Mắt Mộc Cửu Nguyệt sáng lên: "Đi , chúng tìm chuyên gia giải quyết vấn đề!"
Mộc Cửu Nguyệt vội vội vàng vàng kéo Lận Trăn về doanh trại, đó tập hợp tổ chuyên gia , kể sơ qua tình hình của kho tiền.
"Thực dám giấu, vàng , bắt buộc lấy . Các vị nghĩ cách giúp với." Mộc Cửu Nguyệt : "Ai nghĩ cách nhất, cá nhân thưởng riêng mười cân thịt bò khô!"
Các chuyên gia tinh thần phấn chấn, bắt đầu lấy giấy bút vẽ vẽ.
Mộc Cửu Nguyệt ghé xem thử, mà hai mắt cuồng như nhang muỗi.
Hỏi thì cũng chẳng hiểu.
Mấy vị chuyên gia chụm đầu , tranh luận xem dùng biện pháp vật lý hóa học thì hơn.
Họ chuyên nghiệp thì chuyên nghiệp, nhưng chuyên nghiệp quá mức, thuật ngữ chuyên ngành, Mộc Cửu Nguyệt chẳng hiểu từ nào.
Ngay khi mấy vị chuyên gia sắp cãi to, cha của Sở trưởng Lâm là Lâm lão đột nhiên lên tiếng: "Uổng cho mấy chị tự xưng là chuyên gia trong lĩnh vực chuyên môn, vấn đề đơn giản thế mà cũng nghĩ ."
Mấy trẻ tuổi phục: "Lâm lão, phương án của chúng rõ ràng là nhất . Chẳng lẽ ngài còn cách nào hơn?"
Lâm lão mỉm , điềm tĩnh một câu: "Các chị nghiên cứu vật lý bao nhiêu năm nay, chắc quên một loại kim loại tên là Gali (Gallium) chứ?"
Vừa dứt lời, những mặt ở đó ai nấy đều vỗ đùi đ.á.n.h đét.
" , đúng , quên mất cái nhỉ!"
Mộc Cửu Nguyệt ngơ ngác: "Cái đó... ngại quá, mới nghiệp cấp ba, mà thành tích cũng chẳng . Mọi thể tiếng cho hiểu ?"
Một nữ chuyên gia giải thích: "Kim loại Gali là một loại kim loại thần kỳ, điểm nóng chảy thấp, điểm sôi cao. Quan trọng nhất là, Gali dạng lỏng thể thẩm thấu và phá hủy cấu trúc của nhiều kim loại khác. Dùng để phá khóa thì về cơ bản là thành vấn đề. Như phá hỏng tường núi, cũng tổn hại vàng bên trong, chỉ hỏng ổ khóa mà thôi."
Mắt Mộc Cửu Nguyệt vụt sáng: "Có cả thứ thế ? Gali trông như thế nào? tìm ngay đây!"
"Nó trông như thế , thường bảo quản trong bình nhựa." Có cho Mộc Cửu Nguyệt xem hình ảnh của Gali.
Tuyền Lê
Mộc Cửu Nguyệt gật đầu, vội vã rời .
Tìm một nơi , cô lách gian, bắt đầu lục lọi!
Cảm ơn sự cần cù vận chuyển của Vệ Liệt, cảm ơn đội ngũ của nhiệt tình thu thập đủ loại vật tư.
Cuối cùng đúng là tìm thấy kim loại Gali trong đống hàng tồn của Vệ Liệt.
Mộc Cửu Nguyệt xách Gali hớn hở tìm các chuyên gia: "Mọi xem, cái ?"
" đúng đúng, chính là nó." Các đồng nghiệp cùng gật đầu.
"Nào nào nào, dạy với, để nung chảy, để phá khóa." Mộc Cửu Nguyệt bao giờ nhiệt tình hiếu học đến thế.
Các chuyên gia cũng keo kiệt kiến thức của , thậm chí hận thể giảng giải mở rộng thêm vài vạn chữ ngay tại chỗ.
Cuối cùng vẫn là Lâm lão cắt ngang bài giảng thao thao bất tuyệt của họ, dỗ dành Mộc Cửu Nguyệt đang hưng phấn ngoài.
Lúc , Mộc Cửu Nguyệt quên lời hứa thịt bò khô.
"Hôm nay những ai mặt ở đây, mỗi tặng mười cân thịt bò khô!" Mộc Cửu Nguyệt hào phóng phất tay: "Mọi vất vả ."
Không đợi cảm ơn, Mộc Cửu Nguyệt kéo Lận Trăn vội vã cửa kho tiền.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tham-hoa-ap-den-om-kho-hang-tram-ty-ta-tung-hoanh-ngay-tan-the/chuong-242-pha-kho-tien-phat-tai-lon.html.]
Theo lời các chuyên gia, họ nung chảy Gali thành chất lỏng, đó bôi lên ổ khóa.
Việc tiếp theo là chờ đợi.
Thứ Mộc Cửu Nguyệt thiếu nhất chính là sự kiên nhẫn.
Cô kiên nhẫn đợi Gali ăn mòn xuyên qua ổ khóa, đó dùng dụng cụ chọc thử thăm dò.
Rắc.
Lõi khóa phá hủy!
"Hóa là thật !" Mộc Cửu Nguyệt phấn khích thôi: "Các bé vàng của chị ơi, chủ nhân của các em đến đây!"
Mộc Cửu Nguyệt dùng sức đẩy.
Cánh cửa vẫn nhúc nhích.
"Anh Cửu, tránh một chút." Vương Bàn Bàn từ phía lên tiếng.
"Hả? Sao tới đây?" Mộc Cửu Nguyệt hỏi ngược .
"Em tới mở khóa mà!" Vương Bàn Bàn : "Anh Cửu, Gali của chỉ phá khóa cơ thôi, còn khóa điện tử, khóa vân tay và khóa thời gian thì để em mở. Anh quên , em là hacker đấy!"
Mộc Cửu Nguyệt vỗ trán: "Bảo lúc hớt tay của Tuyết Diên nhặt về, vui thế chứ lị! Hóa , trong u minh định sẵn là thành viên của ! Nào nào nào, phần còn giao cho đấy!"
Vương Bàn Bàn Mộc Cửu Nguyệt khen đến mức nở hoa trong lòng: "Anh Cửu, yên tâm, chỉ cần là việc liên quan đến chương trình máy tính thì khó em . Cứ mà xem!"
Mộc Cửu Nguyệt một bên, mắt trông mong béo Vương Bàn Bàn gõ lạch cạch linh hoạt bàn phím, cũng chẳng nhập cái gì, năm phút , cánh cửa kêu "cạch" một tiếng.
Cửa ứng thanh mà mở.
"Anh Cửu, may mắn nhục mệnh." Vương Bàn Bàn hì hì: "Độ khó còn kém xa so với việc em xâm nhập Lầu Năm Góc."
Mộc Cửu Nguyệt giơ ngón cái với Vương Bàn Bàn: "Tối nay thêm món cho !"
"Ui, cảm ơn Cửu!" Vương Bàn Bàn toét miệng .
"Được , các về cả . Biết cái gì nên , cái gì nên chứ?" Mộc Cửu Nguyệt mấy bên cạnh.
Bọn họ đều gật đầu lia lịa: "Biết ạ, ạ."
"Đi ." Mộc Cửu Nguyệt phất tay, đuổi khéo mấy , Lận Trăn một cái, cùng bước cửa lớn kho tiền.
Cánh cửa từ từ mở .
Cả phòng vàng rực rỡ, chói mù mắt họ.
"Woa!" Mộc Cửu Nguyệt kêu lên đầy khoa trương: "Hóa đây là kho tiền ngân hàng ! Đã quá !"
Lận Trăn : " canh chừng cho cô, mau thu ."
"Ok luôn!" Mộc Cửu Nguyệt khách sáo dang tay , nhắm mắt bắt đầu thu thu thu!
Hơn tám nghìn tấn.
Lãi ngập đầu !
Thu đến cuối cùng, Mộc Cửu Nguyệt kích động đến mức nên lời.
"Thu hoạch thế nào?" Lận Trăn thấy bộ dạng tay múa chân nhảy phấn khích của Mộc Cửu Nguyệt thì thu hoạch , nhưng vẫn nể mặt hỏi một câu.
"Phát tài ! Lãi to !" Mộc Cửu Nguyệt nắm chặt tay, sung sướng nhe răng : "Lận Trăn, xem một ngân hàng trong nước nhiều vàng thế chứ! Tám nghìn tấn, tròn tám nghìn tấn đấy! Không tám mươi tấn, tám trăm tấn, mà là tám nghìn tấn! Có vàng , cho dù chúng mất sự hỗ trợ của các thiết điện tử, chúng vẫn thể sống khỏe!"
Lận Trăn cũng vui mừng khôn xiết, buột miệng : "Kho tiền bí mật như , cô xem, liệu là hàng lậu của ai đó lén giấu ở đây ?"
"Cực kỳ khả năng." Mộc Cửu Nguyệt gật đầu lia lịa tán đồng: "Chúng mau thôi!"
"Đi !" Lận Trăn cùng Mộc Cửu Nguyệt đầu bước , cửa kho tiền cũng chẳng thèm đóng, cứ để mở toang hoác như thế, mặc kệ!