Thảm Họa Ập Đến: Ôm Kho Hàng Trăm Tỷ, Ta Tung Hoành Ngày Tận Thế - Chương 269: Thu nhận đám người này

Cập nhật lúc: 2025-12-18 06:12:14
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ánh sáng trong mắt Lý Anh dần ảm đạm, bà tiếng động cầu xin Mộc Cửu Nguyệt: "Cầu xin , hãy mua chúng nó !"

Trái tim dù lạnh lùng cứng rắn đến của Mộc Cửu Nguyệt, khi đối diện với tình mẫu t.ử tha thiết , cuối cùng cũng mềm lòng.

Mộc Cửu Nguyệt gật đầu, coi như đồng ý.

Mẹ Lý Anh nhận câu trả lời mong , bà còn bất cứ tiếc nuối nào nữa, bà đầu Lý Anh, giơ tay vuốt ve khuôn mặt con gái, nhưng tay bà chỉ giơ lên một nửa, liền nặng nề buông thõng xuống.

"Mẹ!" Lý Anh chộp lấy tay , nhưng thế nào cũng gọi bà tỉnh nữa.

Lý Anh gào t.h.ả.m thiết, đứt cả .

Mộc Cửu Nguyệt hỏi bác sĩ: "Sao chị bệnh nặng thế ? Rõ ràng chị còn trẻ."

"Trong t.h.a.i kỳ cô kinh sợ, hơn nữa dinh dưỡng thiếu hụt nghiêm trọng. Dẫn đến lúc sinh nở băng huyết." Bác sĩ giải thích: "Do sinh chăm sóc và điều trị , chứng băng huyết ngày càng nghiêm trọng. Dẫn đến các cơ quan đều suy kiệt ở các mức độ khác ."

"Bệnh thời mạt thế thể chữa khỏi, nhưng hiện tại là bệnh lấy mạng. Trừ khi nuôi dưỡng tinh tế, chăm sóc kỹ lưỡng mới thể sống tiếp." Bác sĩ thở dài : "Nếu gặp chúng một tháng , cô còn hy vọng sống."

Mộc Cửu Nguyệt hiểu .

Quá muộn .

Hóa sinh con nguy hiểm thế !

Cô âm thầm hạ quyết tâm, kiếp tuyệt đối sinh đẻ!

Quá đáng sợ!

Trở về đối với năm t.h.a.i p.h.ụ nhỏ trong căn cứ, dinh dưỡng theo kịp, rèn luyện theo kịp, gì thì cũng thể để họ c.h.ế.t nơi cửa ải sinh nở !

Mộc Cửu Nguyệt doanh trại của , thấy sở trưởng Lâm và Đoạn Vu Cát đang đợi ở cửa lều.

"Hai tìm việc ?" Mộc Cửu Nguyệt hỏi.

Đoạn Vu Cát : "Chuyện đều cả . Mộc Căn cứ trưởng, một yêu cầu quá phận, dẫn những còn gia nhập căn cứ Bình Minh! Xin hãy thu nhận chúng !"

Mộc Cửu Nguyệt sửng sốt một chút, đầu sở trưởng Lâm.

Sở trưởng Lâm hiệu bằng mắt, ám chỉ cô thu nhận nhóm .

Mộc Cửu Nguyệt hiểu ngay, đám thứ sở trưởng Lâm .

Tuy nhiên, Mộc Cửu Nguyệt tỏ thái độ ngay tại chỗ mà : "Việc , để suy nghĩ ."

Đoạn Vu Cát trịnh trọng : "Mộc Căn cứ trưởng, thu nhận chúng nhất định sẽ thiệt thòi !"

Sau khi Đoạn Vu Cát khỏi, Mộc Cửu Nguyệt hỏi sở trưởng Lâm: "Ông phát hiện đồ ?"

Sở trưởng Lâm : "Thế mới chúng phối hợp ăn ý chứ? đúng là phát hiện chút đồ . Đoạn Vu Cát là sĩ quan chuyên nghiệp cấp 4 của đơn vị nào đó, quanh năm ở vùng Tây Bắc, khá quen thuộc với địa hình và khí hậu Tây Bắc. Hơn nữa, còn sở trường, chính là trí nhớ cực , phàm là nơi qua đều thể nhớ rõ mồn một trong đầu, thể gọi là bản đồ sống."

"Ngoài , trong đội ngũ của hơn một nửa chút nghề thợ nề. Lúc động đất, mấy thôn lân cận đều sụp đổ, chỉ thanh niên trai tráng mới chạy thoát, già đều c.h.ế.t trong trận động đất. Cho nên đội ngũ đều là thanh niên và trẻ em, hầu như quá lớn tuổi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tham-hoa-ap-den-om-kho-hang-tram-ty-ta-tung-hoanh-ngay-tan-the/chuong-269-thu-nhan-dam-nguoi-nay.html.]

"Hơn nữa, thương vong trong đội ngũ của chúng về cơ bản đều là thanh niên trai tráng." Sở trưởng Lâm thở dài : "Luôn ở trạng thái tổn thất mà bổ sung. Cứ tiếp tục thế , tương lai căn cứ Bình Minh đáng lo ngại."

Mộc Cửu Nguyệt hiểu ý của sở trưởng Lâm, : "Vậy ông cứ khảo sát nhóm , vấn đề gì thì thu nhận. Chúng cũng thiếu cơm cho một ngàn miệng ăn ."

"Được." Sở trưởng Lâm gật đầu, xoay rời .

Sáng hôm , Mộc Cửu Nguyệt thông báo chuyện cho Lận Trăn và Vệ Liệt.

Lận Trăn : "Sở trưởng Lâm đúng, quen thuộc Tây Bắc theo là chuyện . Phía Tây Bắc trải qua biến cố quá lớn, cơ bản vẫn giữ địa hình địa mạo . Đoạn Vu Cát lính ở Tây Bắc mười mấy năm, nắm rõ Tây Bắc như lòng bàn tay, khi chúng đến Tây Bắc, thể chỉ dẫn cho chúng , đỡ cho chúng mù mờ gì."

Vệ Liệt : " cũng đồng ý. Trong đội ngũ của họ ít trẻ con, đối với chúng , đây gánh nặng, mà là hy vọng."

"Được, đều đồng ý, cứ quyết định thế ." Mộc Cửu Nguyệt gật đầu, coi như chính thức thông qua chuyện .

Đoạn Vu Cát biên chế căn cứ Bình Minh, suýt chút nữa vui mừng rơi nước mắt ngay tại chỗ.

Những ngày qua, một gánh vác sự sống c.h.ế.t của hơn một ngàn , áp lực thực sự quá lớn.

Giờ cuối cùng cũng thể trút bỏ gánh nặng, cần vắt kiệt óc suy nghĩ, ngày đêm mất ngủ nữa .

Hơn một ngàn chia nhỏ các đội ngũ khác .

Phụ nữ và trẻ em thì tập trung đưa đến đội ngũ già yếu bệnh tật t.h.a.i phụ, nào cần kiểm tra sức khỏe thì kiểm tra, cần bồi bổ thì bồi bổ, cần bổ sung dinh dưỡng thì bổ sung.

Cô bé chín tuổi Lý Anh rụt rè mặt Mộc Cửu Nguyệt, c.ắ.n ngón tay : "Mẹ bảo là chú mua hai chị em cháu, cho nên chúng cháu đều theo chú. Cháu ăn ít lắm, cháu thể nhiều việc!"

Mộc Cửu Nguyệt xoa mái tóc thô ráp của cô bé, : "Ở chỗ việc gì cho cháu cả. Đừng lo, sẽ vứt bỏ các cháu . Trẻ con ở chỗ chúng đều học các môn học, học cách sinh tồn. Cháu cùng các bạn , em trai cháu sẽ chuyên trách chăm sóc!"

"Cô cần cháu nữa ?" Nước mắt Lý Anh trào .

Cực kỳ thiếu cảm giác an .

Mất cha, mất , tâm hồn nhỏ bé giống như chim sợ cành cong, một chút gió thổi cỏ lay cũng sợ hãi.

Mộc Cửu Nguyệt đổi cách khác: "Bên cạnh cần việc vặt, nhưng cần trợ lý bản lĩnh. Lý Anh, học hỏi bản lĩnh cho , học giỏi mới cơ hội đến bên cạnh việc. Nghe rõ ? Bên cạnh chỉ cần tinh bản lĩnh!"

Lý Anh chớp mắt, đôi mắt bỗng sáng rực lên, gật đầu thật mạnh, : "Vậy chú đợi cháu! Cháu nhất định sẽ học bản lĩnh thật , cháu nhất định sẽ để chú hối hận vì mua chúng cháu!"

Tiễn Lý Anh , trong lòng Mộc Cửu Nguyệt khó tránh khỏi chút cảm thán.

Mạt thế đúng là quá luyện con .

Tuổi còn nhỏ mà trù tính tương lai cho và em trai.

"A Cửu đang gì thế?" Giọng của Vu Thế vang lên từ phía .

Mộc Cửu Nguyệt thu hồi tầm mắt, : "Không gì, bên các qua đây cần bao lâu?"

"Ba nhà chúng một ngày là hết, còn những khác thì ." Vu Thế trả lời: "Nghe căn cứ Bình Minh các thu nhận hơn một ngàn ? Đã thể thu nhận khác, tại thể thu nhận chúng ? Chẳng lẽ ba nhà chúng còn bằng hơn một ngàn ?"

Tuyền Lê

Giọng của Hoa Đan Đan cũng truyền đến từ phía : " , cũng hỏi câu . Anh Cửu, là ba nhà chúng chuyện gì nên khiến ghét bỏ ? Nhà họ Hoa chúng là thế gia đông y, giữ chúng thiệt !"

Loading...