Thảm Họa Ập Đến: Ôm Kho Hàng Trăm Tỷ, Ta Tung Hoành Ngày Tận Thế - Chương 291: Kể rõ tình hình
Cập nhật lúc: 2025-12-19 09:59:32
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6faOPXua5A
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lận Trăn khó xử : "Mẹ..."
"Được , chuyện gì thì xuống ! Lận Trăn hiếm khi mới về một chuyến, bà định để con nó bụng đói chuyện ?" Lận Anh Hoài lên tiếng.
"Phải , xem cái đầu óc của ! Mau, xuống ăn cơm!" Lận phu nhân vội vàng kéo con trai xuống.
Lận Trăn ngó xung quanh, xem xét xong xuôi mới xuống bàn ăn.
Trên bàn ăn, cơm nước cũng coi là thịnh soạn.
Gà vịt cá thịt thiếu món nào.
Rau xanh tươi non, hoa quả căng mọng.
Nhìn qua là hàng chuyên cung cấp đặc biệt.
"Con trai, con ở bên ngoài ăn no ?" Lận phu nhân đau lòng nắm tay Lận Trăn : "Đen , gầy !"
"Mẹ, yên tâm, con ăn no mà." Lận Trăn trả lời: "Căn cứ Bình Minh của bọn con tệ như nghĩ . Không những ăn no, mà còn ăn ngon."
"Thế ăn những thứ ?" Lận phu nhân tin.
"Có ạ." Lận Trăn gật đầu mạnh.
Lận phu nhân và Lận Anh Hoài trao đổi ánh mắt với .
"Cha, cha ở đây sống thế nào?" Lận Trăn quan tâm hỏi.
"Cũng tạm, vẫn còn tiếng ." Lận Anh Hoài trả lời.
Lận phu nhân bĩu môi, : "Thôi , cả cái khu trú ẩn sắp thành thiên hạ của Vương Thủ Trấn , ông là công lao lớn nhất thì sắp thành nhân vật bên lề ! Nếu trong tay ông còn mấy chục vạn quân, Vương Thủ Trấn sớm đá ông ngoài ."
Lận phu nhân miệng nhanh, trực tiếp vạch trần tình cảnh thật của Lận Anh Hoài.
Lận Anh Hoài chút lúng túng, Lận Trăn một cái: "Đừng con linh tinh."
" linh tinh chỗ nào?" Lận phu nhân với Lận Trăn: "Con ! Cái lão Vương Thủ Trấn tâm địa đen tối lắm! Hắn lôi kéo những kẻ tiền trong khu trú ẩn, khiến họ đều về phía . Cha con đòi tiền thuế để chi trả quân phí, cho. Còn cái gì mà bây giờ còn quốc gia, còn chính phủ nữa, đều tự lực cánh sinh. Còn bảo cha con tự mà thu thuế! Nếu cha con mà cái loại chuyện đó, thì chẳng điều đến cái nơi khỉ ho cò gáy ."
"Còn nữa! Những công nhân theo cha con đến đây việc lúc đầu, đều chèn ép đẩy xuống tầng đáy, cuộc sống của họ khổ lắm! Cha con còn lén lút tiếp tế cho họ, thỉnh thoảng kiếm ít lương thực giá rẻ, lén gửi qua đó. Nếu , những đó c.h.ế.t đói từ lâu !"
"Vương Thủ Trấn căn bản để tâm đến sống c.h.ế.t của những dân thường đó. Dù khu trú ẩn đông như , c.h.ế.t vài chục vạn thì sá gì? Vừa dọn chỗ cho bọn họ ăn chơi hưởng lạc!"
"Cha con ép đến mức hết cách, đành dẫn mấy chục vạn quân ruộng, khai hoang bên ngoài. Đất đai bên ngoài cằn cỗi bao! Trồng cây gì c.h.ế.t cây đó. Khó khăn lắm mới kiếm ít giống khoai lang và sắn, lúc mới miễn cưỡng nuôi sống cả cái đại gia đình ."
"Cũng may trướng cha con mấy tài giỏi, cứng rắn giằng co lấy hai tầng khu vực trồng trọt, lúc mới định cục diện." Lận phu nhân mách: "Hiện tại năm tầng khu vực trồng trọt, cha con quản lý hai tầng, Vương Thủ Trấn quản lý ba tầng. Vẫn đè đầu cưỡi cổ."
"Cái tính cách của cha con, con cũng đấy. Thật thà quá mức!" Lận phu nhân lườm chồng một cái, : "Nếu Cao tham mưu trưởng, ông sớm Vương Thủ Trấn hại c.h.ế.t !"
"Nói bậy, ngốc ." Lận Anh Hoài đồng tình.
"Cũng chẳng thấy ông thông minh ở chỗ nào!" Lận phu nhân với Lận Trăn: "Con trai, con về thì mau về nhà , con giúp đỡ, cũng sợ cha con chịu thiệt nữa!"
"Chú Cao cũng ở đây ạ." Lận Trăn hỏi: "Sao con thấy chú ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tham-hoa-ap-den-om-kho-hang-tram-ty-ta-tung-hoanh-ngay-tan-the/chuong-291-ke-ro-tinh-hinh.html.]
"Cao tham mưu trưởng đang dẫn ruộng ở bên ngoài !" Lận Anh Hoài trả lời: "Hai chúng luân phiên , cả hai bên đều cần tọa trấn."
Lận Trăn hiểu .
Quan hệ giữa Lận Anh Hoài và Vương Thủ Trấn chỉ là bất hòa, rõ ràng là kiếm tuốt vỏ nỏ giương dây, đội trời chung !
"Hiện tại họ khai khẩn ít đất bên ngoài, tranh thủ lúc còn ánh mặt trời, gấp rút trồng ít lương thực." Lận Anh Hoài : "Cực Trú khi nào sẽ biến mất, một khi Cực Dạ ập đến, hoa màu gì cũng mọc nổi nữa. Nhiều miệng ăn như , lương thực mà ?"
"Cha, đừng lo, dự trữ lương thực của căn cứ Bình Minh chúng con vẫn còn ít. Đến lúc đó, con sẽ bàn bạc với những khác, để cho cha một lô." Lận Trăn : "Biết , bao lâu nữa, chúng con thể giao dịch lương thực với Khu trú ẩn Tây Bắc."
Mắt Lận phu nhân sáng lên: "Con trai, con giỏi thật đấy! Hơn đứt cha con ! , ở căn cứ Bình Minh, con quen cô gái nào trẻ trung ? Khi nào thì dẫn về nhà cho bố xem mặt?"
Lận Trăn lập tức ngượng ngùng vô cùng: "Mẹ, linh tinh gì thế! Sao thể ? Không , !"
"Nó là việc lớn, chuyện yêu đương tình ái, lỡ việc!" Lận Anh Hoài .
"Ông thì hiểu cái gì! Đã là lúc nào ? Không mau chóng sinh một đứa con, nhỡ ngày..." Lận phu nhân cũng lời may mắn, nên tiếp nữa.
"Cha , chúng nhất định sẽ trụ đến cuối cùng!" Lận Trăn : "Con nhất định sẽ bảo vệ hai !"
"Chắc chắn về hẳn ?" Lận Anh Hoài hỏi .
Lận Trăn gật đầu: "Cha , hai rảnh thì đến căn cứ Bình Minh của chúng con xem thử, đợi chúng con xây dựng xong, hai qua chỉ đạo. Căn cứ Bình Minh bọn con cực kỳ đoàn kết, Vệ Liệt, Mộc Cửu Nguyệt, Sở trưởng Lâm đều là . Bốn chúng con luôn bàn bạc thương lượng, khó khăn cùng giải quyết, lợi ích cùng chia sẻ. Trước đây con từng nghĩ sẽ những ngày tháng vui vẻ như !"
"Hơn nữa, ba họ mỗi một vẻ. Cửu Nguyệt giá trị vũ lực cao nhất trong chúng con, thể là năng! Sở trưởng Lâm giỏi quản lý, sự quản lý của ông , căn cứ Bình Minh đấy, trật tự ngay ngắn. Vệ Liệt thì cực kỳ kiếm tiền, cung cấp lượng lớn vật tư và tiền bạc cho sự vận hành của cả căn cứ."
Tuyền Lê
"Người già yếu bệnh tật và phụ nữ m.a.n.g t.h.a.i ở căn cứ Bình Minh cũng chăm sóc . Không ai vì cơ thể yếu ớt mà bỏ đói, chúng con chăm sóc cho từng yếu thế."
"Rất , con , giỏi hơn cha nhiều." Lận Anh Hoài ép buộc nữa: "Cha tự hào về con!"
"Được , mau ăn cơm , thức ăn nguội hết ! Bữa cơm tốn mất mười ngày lương của cha con đấy!" Lận phu nhân : "Đừng lãng phí!"
" đúng đúng, ăn cơm ăn cơm!" Lận Anh Hoài vội vàng kéo Lận Trăn cùng động đũa.
Bên , Mộc Cửu Nguyệt và Vệ Liệt đến khu nhà giàu ở tầng bảy.
Nơi là kim bích huy hoàng thì cũng gần như .
Trung tâm thương mại rộng rãi, dòng qua tấp nập, ai nấy đều ăn mặc bóng bẩy.
So với thế giới xám xịt bên ngoài, nơi đây như thể hai thái cực.
Hai hiểu rõ đạo lý "tiên kính la y hậu kính nhân" (trọng tấm áo mới trọng - mặt mà bắt hình dong), nên tìm một góc quần áo, khoác lên những bộ âu phục thời mạt thế, thoáng chốc biến thành những nhân vật tinh .
Vệ Liệt vốn là tổng tài bá đạo, ăn diện cực kỳ khí chất.
Mộc Cửu Nguyệt mặc âu phục , trông giống như trợ lý thuê cho Vệ Liệt.
Tuy nhiên, Mộc Cửu Nguyệt cũng chẳng để tâm, cứ thế theo bên cạnh Vệ Liệt, nghênh ngang bước trung tâm thương mại.
Quả nhiên, gác cửa trung tâm thương mại hai một cái, nhanh liền cho họ .
Người thể mặc âu phục trong thời mạt thế, phú thì cũng quý.