Thảm Họa Ập Đến: Ôm Kho Hàng Trăm Tỷ, Ta Tung Hoành Ngày Tận Thế - Chương 298: Bán hàng, bán hàng khủng!
Cập nhật lúc: 2025-12-19 10:35:17
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nói một câu từ đáy lòng.
Lận Anh Hoài ở Khu trú ẩn Tây Bắc, trụ đến cuối cùng còn .
Vương Thủ Trấn hợp với ông, một núi thể hai hổ, mâu thuẫn sớm muộn gì cũng bùng nổ.
Cho nên, căn cứ Bình Minh chính là đường lui của ông.
Trong bốn Căn cứ trưởng của căn cứ Bình Minh, chỉ Lận Trăn và Sở trưởng Lâm là nhà, Mộc Cửu Nguyệt là trẻ mồ côi, nhà duy nhất là Lão Hầu, bây giờ thêm cô giáo Tần.
Còn Vệ Liệt, cha cũng như , thậm chí còn chẳng bằng .
Tây Bắc và Tây Nam nhất định sẽ một trận chiến.
Tương lai ai hố ai còn .
"Cái giá , 'đen' quá ?" Mộc Cửu Nguyệt dù là quỷ hắc tâm, cái giá cũng thấy chột : "Thực sự bán một gam uranium cho ông với giá năm trăm tấn vàng ? Nhỡ ông mua thì ?"
"Không mua? Thì để họ tiếp tục đốt than chứ !" Lận Trăn trả lời: "Cô đừng mềm lòng! Bán hàng ba ngày đó, cô còn hiểu Khu trú ẩn Tây Bắc giàu cỡ nào ? Chỉ đòi ông năm trăm tấn vàng bọ, là giá hữu nghị lắm !"
Mộc Cửu Nguyệt giơ ngón cái với Lận Trăn: "Vậy chúng bán cho họ bao nhiêu gam?"
"Năm trăm gam, thể nhiều hơn!" Lận Trăn : "Năm trăm gam, đủ cho họ dùng lâu !"
Mộc Cửu Nguyệt sờ cằm ngẫm nghĩ.
Quả thực thể cho quá nhiều.
Điện năng của Khu trú ẩn Tây Bắc mà quá dư dả thì sẽ sinh chuyện, để họ đủ dùng, nhưng dư lực để trò mèo.
Dù thì, ở Khu trú ẩn Tây Bắc, những dùng điện bao gồm tầng lớp đáy.
Chỉ những kẻ tiền ở bên mới dùng nổi.
Một cân uranium phát điện, đủ cho họ dùng lâu !
Phía căn cứ Bình Minh báo giá, Lận Anh Hoài cạn lời.
ông cũng phản ứng nhanh, là bàn bạc với Vương Thủ Trấn một chút.
Ý là ông định bỏ tiền, để Vương Thủ Trấn bỏ tiền .
Mộc Cửu Nguyệt tỏ vẻ thành vấn đề.
Ai trả tiền cũng , miễn là vàng đủ nguyên chất, lượng đủ nhiều, thì đều thành vấn đề.
Lận Anh Hoài tìm Vương Thủ Trấn, thông qua quan hệ của con trai, miễn cưỡng thuyết phục căn cứ Bình Minh bán một cân nguyên tố uranium, nhưng đối phương giá năm trăm tấn vàng.
Ông nhiều vàng như , nên hỏi Vương Thủ Trấn .
"Năm trăm tấn, cướp luôn ? Lận Anh Hoài, Lận Trăn là con trai ruột của ông đấy, nó nỡ hố ông như ?" Vương Thủ Trấn xong, lập tức nổi đóa.
Lận Anh Hoài dang tay : " ? Nó là con trai thật, nhưng nó còn là Căn cứ trưởng của căn cứ Bình Minh. Tuy căn cứ Bình Minh đất hẹp, nhưng nhiều vật tư. Ai bảo dự trữ nguyên tố hạt nhân của chúng cạn kiệt chứ? Ai bảo chứ? Đây là giá tình thương lượng đấy. Nó vốn định giá bảy trăm tấn một cân, ép mãi mới xuống năm trăm tấn. Hay là, ông đàm phán với nó?"
Lận Anh Hoài cũng c.h.é.m gió thành thần, cứ như thật, khiến Vương Thủ Trấn tin sái cổ.
Chủ yếu là vì Lận Anh Hoài, cái lão già , mày rậm mắt to, trông như Chu Thời Mậu (một diễn viên chính trực nổi tiếng của TQ), qua thấy loại dối.
ai ngờ , ông thực sự dối chứ?
"Con trai , dự trữ của họ cũng nhiều, là chút hàng tồn của Khu trú ẩn Miền Trung ngày ." Lận Anh Hoài : "Hồi đó thành phố K chẳng cũng định xây nhà máy điện hạt nhân ? Kết quả kịp xây thì mạt thế ập đến. Cho nên, chút dự trữ là vốn liếng của thành phố K ngày xưa đấy. Dùng hết là hết thật!"
Trong lòng Vương Thủ Trấn cũng bắt đầu d.a.o động.
Năm trăm tấn vàng, đối với ông mà , thực sự chuyện to tát.
Ông thực sự thiếu chút tiền .
dù thiếu tiền cũng thể tiêu xài hoang phí như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tham-hoa-ap-den-om-kho-hang-tram-ty-ta-tung-hoanh-ngay-tan-the/chuong-298-ban-hang-ban-hang-khung.html.]
Một cân uranium, dùng để phát điện, cùng lắm cũng chỉ dùng vài tháng.
Vài tháng thì ?
Tiếp tục mua?
nhỡ bây giờ mua, mua nữa thì ?
Lúc xây dựng Khu trú ẩn Tây Bắc, vội vội vàng vàng, chỉ lo xây chỗ ở, việc chiết xuất nguyên tố hạt nhân xây nhà máy điện hạt nhân đều kịp .
Bây giờ nhà máy điện hạt nhân thì xây xong , nhưng nguyên tố hạt nhân, nhà máy điện hạt nhân chỉ là vật trang trí!
Hiện tại các nhà máy điện hạt nhân, b.o.m hạt nhân cầu đều "ngủ đông", tìm cũng tìm thấy.
Lận Anh Hoài còn ở bên cạnh châm dầu lửa: "Không gở, nhưng bây giờ động đất lớn, địa hình đổi , những quả b.o.m hạt nhân đều tìm nữa . Cho dù tìm , dùng còn . Bây giờ cũng chẳng ai chiết xuất nguyên tố hạt nhân, cho dù chiết xuất, cũng chỗ để chiết xuất chứ, đúng ? Cho dù thể chiết xuất, cũng quặng cho ông chiết xuất chứ, đúng ? Vấn đề là, tìm ở ?"
Vương Thủ Trấn hỏi đến á khẩu trả lời .
"Vũ khí hạt nhân nước ngoài tự hủy nổ tung, rò rỉ phóng xạ đáng sợ thế nào, ông cũng đấy. Chúng dám tùy tiện mở cái cửa ." Lận Anh Hoài : "Nếu chúng thực sự tìm đầu đạn hạt nhân để tinh luyện nguyên tố hạt nhân, nhỡ nó nổ, thì cả cái Tây Bắc đừng hòng ai sống sót!"
"Được , chuyển lời , ông là đầu, ông quyết định!" Lận Anh Hoài xong câu , xoay bỏ .
Vương Thủ Trấn nhịn thầm mắng: Lão hồ ly!
nghĩ nghĩ , thấy Lận Anh Hoài đúng.
Tranh thủ lúc còn mua , mau chóng mua !
Than đá trong tay tính chất định, sợ nổ sợ phóng xạ, cứ giữ đó , còn chỗ dùng khác.
Sau đó Vương Thủ Trấn bịt mũi, tìm Bộ trưởng Tài chính của .
"Ông thống kê xem, dự trữ vàng trong tay chúng còn bao nhiêu?" Vương Thủ Trấn hỏi.
"Chắc còn vài ngàn tấn ạ." Bộ trưởng Tài chính trả lời: "Sở trưởng Vương, ngài hỏi cái gì?"
"Căn cứ Bình Minh uranium, năm trăm tấn một cân." Vương Thủ Trấn .
"Cái gì? Bọn họ là cướp ngày ?!" Bộ trưởng Tài chính lập tức cuống lên: "Trước mạt thế giá một ký cũng chỉ hai trăm tấn! Bây giờ một cân (500g) mà đòi năm trăm tấn? Tăng gấp năm !"
"Bình tĩnh bình tĩnh." Vương Thủ Trấn : "Hóa mới tăng năm , thế thì hợp lý."
Bộ trưởng Tài chính: "Ngài xem đang cái gì !"
"Bây giờ là mạt thế ! Cái gì mà chẳng tăng giá? Một bộ quần áo rách nát mạt thế lau chân còn thèm, giờ bán 5 gam vàng! Một cân uranium đòi năm trăm tấn vàng, mà thấy đắt nữa!" Vương Thủ Trấn : "Xem , Lận Trăn đúng là đưa giá tình ! Bây giờ tìm uranium, dễ. Cho dù tìm mỏ uranium, cũng chẳng ai tinh luyện nữa!"
Bộ trưởng Tài chính lập tức bình tĩnh : "Có lý!"
"Được, quyết định !" Vương Thủ Trấn : "Xuất năm trăm tấn vàng, đưa sang căn cứ Bình Minh, tiện thể mang uranium về! Nhà máy điện hạt nhân của chúng đang chờ nguyên liệu hạt nhân để hoạt động đây!"
"Vâng, xuất kho ngay!"
Khi năm trăm tấn vàng đưa đến mặt Mộc Cửu Nguyệt, Mộc Cửu Nguyệt khép miệng.
Tiền dễ kiếm thật đấy!
Ngồi mát ăn bát vàng, năm trăm tấn vàng tay!
A ha ha ha!
Vui quá !
Lát nữa thưởng thêm đồ ăn cho mười mấy may mắn chọn mới !
Tuyền Lê
Nếu họ, cô thu hoạch ?
"Chúng bàn giao cho rõ ràng, đừng qua loa đại khái." Mộc Cửu Nguyệt nhắc nhở đối phương: " , về hỏi Sở trưởng Vương xem, ngoài uranium còn cần gì nữa ? Căn cứ Bình Minh chúng còn nhiều hàng lắm! Có cân nhắc một ít Plutonium ?"
"Cô còn Plutonium?" Người phụ trách bàn giao giọng điệu lạc cả : "Thiên thần ơi! Căn cứ Bình Minh các còn bảo bối gì mà chúng nữa ?"