"Theo lời họ tự xưng, đó là hàng tồn kho của thành phố K đây." Vương Thủ Trấn trả lời: "Thành phố K mạt thế quả thực đang chuẩn xây dựng nhà máy điện hạt nhân. Có vấn đề gì ?"
Tuyết Diên nghiến răng nghiến lợi : "Vấn đề lớn đấy! Nhà máy điện hạt nhân thông thường dùng đến Plutonium ! Họ lấy Plutonium?"
Người Tuyết Diên lên tiếng: "Đội trưởng Tuyết, xem căn cứ Bình Minh trộm đồ của chúng !"
"Căn cứ Bình Minh cũng quá hổ! Dám trộm đồ của chúng !"
"Nhất là cái con họ Mộc , càng chẳng thứ gì! Nếu rơi tay , nhất định cho cô tay..."
Đột nhiên, Tuyết Diên tung một cước đá bay kẻ !
Rầm!
Kẻ đó đập mạnh tường, rơi huỵch xuống đất!
Tuyết Diên mặt mày nghiêm nghị, giọng điệu lạnh lùng: "Mày là cái thá gì? Cũng xứng nhắc đến cô ? Đối thủ của cô là tao, các ngươi đều đủ tư cách! Cô tệ đến , g.i.ế.c c.h.ế.t các ngươi trong tích tắc cũng thành vấn đề. Từng đứa một, trời cao đất dày!"
Tuyết Diên tuy thích Mộc Cửu Nguyệt, thậm chí thể là hận thấu xương.
, Tuyết Diên cũng thừa nhận, Mộc Cửu Nguyệt là kỳ phùng địch thủ với cô , kẻ tám lạng nửa cân!
Mấy kẻ mồm miệng sạch sẽ, là mắng Mộc Cửu Nguyệt, chi bằng là đang mắng cô .
Cô thể nhịn?
Mộc Cửu Nguyệt dù thế nào cũng là cường giả hiếm thế gian.
Vô lễ với cường giả như , đáng c.h.ế.t!
Đám thuộc hạ lưng Tuyết Diên đều im thin thít như ve sầu mùa đông, dám ho he một tiếng.
Tuyết Diên xoay xoay cổ, : "Phế vật vẫn phế vật, chỉ cái mồm mép! Các đợi ở đây hết, gặp cô !"
Nói xong, cô chẳng thèm liếc Vương Thủ Trấn lấy một cái, cứ thế sải bước rời với vẻ lạnh lùng.
Vương Thủ Trấn tức đến ngã ngửa!
Tuyết Diên đ.á.n.h thuộc hạ ? Là đ.á.n.h mặt ông , đ.á.n.h mặt Khu trú ẩn Tây Bắc!
Vốn dĩ Vương Thủ Trấn ý định lôi kéo Tuyết Diên, giờ thấy thái độ của cô , lập tức dập tắt ý định đó.
Vương Thủ Trấn cũng sa sầm mặt mày : "Mấy vị đang ở Khu trú ẩn Tây Bắc của , xin hãy tuân thủ quy tắc của Khu trú ẩn Tây Bắc. Cáo từ!"
Nói xong, Vương Thủ Trấn cũng bỏ .
Mấy thuộc hạ của Tuyết Diên , ai gì.
Tuyết Diên một tay lái chiếc xe địa hình sa mạc phủ lưới ngụy trang, lao như bay thẳng đến căn cứ Bình Minh.
Kít một tiếng phanh gấp, chiếc xe địa hình dừng ngay cổng chính căn cứ.
Có định lên hỏi danh tính Tuyết Diên, Tuyết Diên hai lời rút s.ú.n.g bắn!
G.i.ế.c xong, Tuyết Diên cao giọng : "Bảo Mộc Cửu Nguyệt đây gặp ! Chậm một phút, g.i.ế.c một , g.i.ế.c cho đến cuối cùng mới thôi!"
Tin tức nhanh chóng truyền đến tai Mộc Cửu Nguyệt.
Mộc Cửu Nguyệt Tuyết Diên đến.
Cô khác đối thủ của Tuyết Diên, nên chút do dự bỏ dở công việc, chạy ngay cổng căn cứ.
Vừa đến nơi, thấy Tuyết Diên đang chuẩn đ.â.m d.a.o một lính gác trẻ tuổi.
Nói thì chậm mà diễn thì nhanh.
Mộc Cửu Nguyệt trở tay rút loan đao, ném về phía Tuyết Diên.
Giữa tia lửa điện xẹt, Tuyết Diên buộc buông tha lính gác đang cô hành hạ, trở tay rút roi, đ.á.n.h bật loan đao.
Ngay khoảnh khắc roi chạm loan đao, Mộc Cửu Nguyệt rút Đường đao, lao đến mặt cô .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tham-hoa-ap-den-om-kho-hang-tram-ty-ta-tung-hoanh-ngay-tan-the/chuong-300-oan-gia-ngo-hep.html.]
Keng keng keng.
Chỉ trong chớp mắt, hai giao đấu mấy chiêu.
Tuyết Diên vung mạnh roi, cả trượt cát sỏi lùi xa, kéo giãn cách với Mộc Cửu Nguyệt.
Mộc Cửu Nguyệt lính gác g.i.ế.c mặt đất, với phía : "Mang t.h.i t.h.ể họ xuống, hậu táng!"
Tuyền Lê
"Rõ."
Tuyết Diên thu roi , kiêu ngạo hất cằm: "Mộc Cửu Nguyệt, gặp !"
"Đường đường là Đội trưởng Tuyết, tay với mấy lính gác tay trói gà chặt, cô đúng là càng sống càng thụt lùi! Sao? Chiến lực của cô thoái hóa đến mức trút giận lên thường ?" Mộc Cửu Nguyệt lạnh lùng mỉa mai: "Thật đáng tiếc quá, Mộc Cửu Nguyệt hết đối thủ !"
Tuyết Diên tức quá hóa : "Cô còn mặt mũi ? hỏi cô, nguyên tố hạt nhân và thiết chiết xuất lòng đất thôn Diên Sơn, do cô lấy ? Vàng trong kho ngân hàng, do cô lấy ? Đám cương thi trong đường hầm tỉnh Thiểm Tây đột nhiên tìm đến , đòi trả đồ lấy, hỏi cô, do cô ? Còn nữa, lô vật tư mất của Khu trú ẩn Thủ đô, bọn họ một mực khẳng định là lấy, lấy cái rắm , chuyện , cũng là do cô ?"
Mộc Cửu Nguyệt khựng .
Ồ, hết cơ ?
Hi hi hi.
Chắc là tức lắm nhỉ?
Mộc Cửu Nguyệt rõ còn cố hỏi: "Liên quan gì đến ? chẳng gì cả! Tuyết Diên, cô đắc tội với nhiều quá đấy nhỉ? Đừng chuyện gì cũng đổ vấy lên đầu ! nhận !"
Tuyết Diên tức nữa: "Cô nẫng tay của bao nhiêu thứ, còn cần kể từng món cho cô ? Mộc Cửu Nguyệt, cô cần thể diện hả?"
Mộc Cửu Nguyệt sờ sờ má : "Vẫn cần chứ."
"Trả đồ đây!" Tuyết Diên sầm mặt : "Nếu , đừng trách tàn sát cả cái căn cứ Bình Minh !"
"Gớm, khoác ai chẳng ?" Mộc Cửu Nguyệt khẩy: " còn tàn sát cả cái Khu trú ẩn Tây Nam kìa! Tuyết Diên, nhớ cho kỹ, đây là Tây Bắc, Đại Tây Nam của cô! Mãnh long áp địa đầu xà! Là rồng đến đây cũng cuộn cho . Là hổ đến đây cũng xuống cho ! Cô dám động họ thử xem! Tuyết Diên, Mộc Cửu Nguyệt bao giờ chịu để thiệt thòi ?"
"Cô..." Tuyết Diên tức đến méo mặt, nhưng thể thừa nhận Mộc Cửu Nguyệt lý.
Lần cô đến chỉ mang theo hơn mười .
Thực sự đ.á.n.h , cô chắc là đối thủ của Mộc Cửu Nguyệt.
Vừa giao đấu xong, cô cảm nhận thực lực của Mộc Cửu Nguyệt, dường như mạnh hơn một chút.
Nếu cô tranh thủ thời gian nâng cấp bản , sớm muộn gì cũng sẽ thua tay Mộc Cửu Nguyệt.
Đây là điều Tuyết Diên vạn thể chấp nhận.
"Mấy thứ cô , đều từng thấy." Mộc Cửu Nguyệt : "Cô bớt tạt nước bẩn lên ! cô g.i.ế.c của , nên cho một lời giải thích ?"
"Giải thích cái gì? Cô g.i.ế.c của còn ít ?" Tuyết Diên gầm lên.
"Đó là do bọn chúng tự tìm đường c.h.ế.t!" Mộc Cửu Nguyệt cắm phập thanh Đường đao xuống đất, khí thế bá đạo : "Ở địa bàn của , g.i.ế.c của , thì câu trả lời thỏa đáng!"
"Nếu thì ?" Tuyết Diên khiêu khích Mộc Cửu Nguyệt: "Dù bây giờ cô cũng g.i.ế.c !"
"Ai bảo ?" Mộc Cửu Nguyệt giơ tay lên, lưng vô nòng pháo đen ngòm lập tức nhắm thẳng hai bọn họ.
Tuyết Diên lạnh lùng những nòng pháo đó, : "Chúng gần thế , b.ắ.n trúng thì cũng b.ắ.n trúng cô thôi."
", thế thì ?" Mộc Cửu Nguyệt dang tay: "Dù căn cứ Bình Minh vẫn còn ba vị Căn cứ trưởng khác, c.h.ế.t một cũng chẳng tổn thất gì lớn. Nếu thể dùng cái mạng của tiễn cô về Tây Thiên, cũng đáng lắm! Cô c.h.ế.t , chiến lực của Khu trú ẩn Tây Nam giảm sút ngay, lời to!"
Tuyết Diên chặn họng lời nào, cuối cùng chỉ đành hận thù : "Mộc Cửu Nguyệt, đồ điên !"
"Kẻ tám lạng nửa cân thôi!" Mộc Cửu Nguyệt nhướng mày.
"Được ." Tuyết Diên móc từ trong túi một thỏi vàng, ném về phía Mộc Cửu Nguyệt: "Đền bù cho cô đấy!"
Mộc Cửu Nguyệt đưa tay bắt lấy chắc chắn.
Lực ném cực mạnh nhưng chân Mộc Cửu Nguyệt di chuyển dù chỉ nửa phân.
Đủ thấy lực cổ tay của Mộc Cửu Nguyệt mạnh đến mức nào.