Thám Hoa - Chương 123:chương 123

Cập nhật lúc: 2025-10-09 08:17:28
Lượt xem: 35

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Công Tôn Hoàn trăn trở suy nghĩ. Lời của với Điện hạ còn uyển chuyển, Điện hạ hẳn giận . Lại nghĩ đến các triều thần khác, dường như cũng cái gan đối đầu với Điện hạ, trêu chọc hổ (trêu chọc hổ râu) a.

Hoa Thánh Thủ nhịn hỏi: “Bên cạnh Điện hạ mấy nể trọng ?”

“Muốn nể trọng…” Công Tôn Hoàn trầm ngâm: “Điện hạ còn tính coi trọng Tam Kiệt.”

“Ồ, lão phu dường như , ngươi kể chi tiết cho . Đương nhiên, ngươi cứ kể những điều thể , xem như chúng chuyện phiếm.”

Công Tôn Hoàn cũng cảm thấy vấn đề gì, Điện hạ nể trọng Tam Kiệt, hiện tại trong triều hẳn còn là bí mật nữa. Ngay cả Lộc Hành Ngọc đang giam giữ trong ngục, e rằng Điện hạ cũng sắp xếp khác.

Liền đại khái về cách đối nhân xử thế, tính cách, tác phong quan của ba .

Hắn xong, đột nhiên đối phương hỏi một câu: “Trong ba , ai lớn lên trai nhất?”

Công Tôn Hoàn nước bọt sặc ho kịch liệt.

Hắn liền , Hoa Thánh Thủ lão già đắn , cần ba câu bắt đầu nghiêm túc .

“À, chủ yếu là lão phu mấy nữ đồ , họ cũng sắp đến tuổi , cần họ chuẩn sớm.”

Hoa Thánh Thủ giải thích.

Công Tôn Hoàn vỗ n.g.ự.c trấn tĩnh , gượng gật đầu tỏ vẻ thông cảm. Trong lòng nghĩ, ngài sắp xếp thì cứ sắp xếp, những lời kinh như .

“Nếu luận dung mạo, tất nhiên là Thám Hoa lang (Trần Kim Chiêu) là nổi trội nhất. Bất quá cưới vợ sinh con, hơn nữa đối xử với vợ trong nhà chung thủy, e rằng sẽ nạp . Cho nên nếu chọn con rể, chi bằng cân nhắc hai kiệt ( tài) còn .”

“Ồ, là hai kiệt còn thành hôn?”

, trong ba chỉ Trần Thám Hoa thành hôn sớm, vợ con.”

“À, đoán Thám Hoa tuổi lớn, lớn lên thiên gầy, giỏi trị thủy nhỉ.”

Đối mặt với ánh mắt kinh ngạc của Công Tôn Hoàn, Hoa Thánh Thủ vuốt râu dài: “Vừa nãy Điện hạ đề cập đến. Xem năng lực tầm thường, Điện hạ hẳn là coi trọng.”

“Điện hạ quả thực khen ngợi nhiều.”

Công Tôn Hoàn ánh mắt về phía chòm râu bạc trắng bóng mượt của đối phương, vô cùng hâm mộ: “Râu ngài dưỡng thật .”

Hoa Thánh Thủ liếc chòm râu dê thưa thớt của đối phương: “Trời sinh, dưỡng .”

Mặt Công Tôn Hoàn suýt cứng đờ vì .

Văn Hữu, Điện hạ năm nay tuổi cũng nhỏ , còn cưới vợ? Ngươi thấy mạch tượng của Điện hạ, mạch thận sung mãn hữu lực, hỏa thận vượng .”

Nhắc đến chuyện , Công Tôn Hoàn cũng khó xử. Không lẽ đề nghị? đối phương chịu .

Hoa Thánh Thủ liếc một cái, nửa bên râu mép nhếch lên: “Kinh thành yên giàu , Điện hạ dù cưới vợ, nhưng chắc là bên cạnh hầu hạ .”

“Thật sự là , nhập kinh năm nay thực cũng bận rộn…” Công Tôn Hoàn , thở dài: “Đại khái là ai lọt mắt Điện hạ.”

“À ~ còn chú trọng.”

Hoa Thánh Thủ ha hả, tay vuốt râu dài từng chút một.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tham-hoa/chuong-123chuong-123.html.]

Công Tôn Hoàn mở miệng, định ngăn đối phương trêu đùa Điện hạ, nhưng nghĩ đối phương chỉ ơn cứu mạng Giang Mạc, mà còn ơn cứu mạng Điện hạ, nhất thời gì.

Đang lúc rối rắm, đối phương buột miệng lời cuồng ngôn: “Văn Hữu , ngươi, đầu trướng chủ công nhà ngươi, chuyện đại sự cưới vợ sinh con ngươi nên đề xuất chứ? Ta đề nghị ngươi về liền đề xuất, chủ công nhà ngươi nếu chịu, ngươi liền nhét hai bà nương ổ chăn , xem là Liễu Hạ Huệ ( đàn ông đức tính kiềm chế) !”

Mồ hôi lạnh trán Công Tôn Hoàn tích tụ, cũng yên nữa.

Lời quá cuồng dã, đối phương dám dám .

Không khỏi khổ: “Ngài lão nhân gia đừng đùa với .”

“Được , quả nhiên chuyện với ngươi, ba câu cũng thành thừa.” Hoa Thánh Thủ mất hứng phẩy tay, khi dậy còn phun một tiếng: “Cái đồ gỗ mục!”

Nghi Hoặc

Thư Sách

Trong đình hóng gió, Cơ Dần Lễ dựa lan can mặt nước, yên lặng ám vệ báo cáo.

Trong đầu dường như gì đó lướt qua, nhưng như thiếu sợi chỉ cuối cùng, thể xâu chuỗi thông tin mấu chốt.

Xoay trở bàn đá xuống, phân phó ám vệ: “Tìm Công Tôn nha thự chọn những d.ư.ợ.c liệu nhất xe , ngoài mời Hoa Thánh Thủ đến nữa.”

Hoa Thánh Thủ bước lên đình hóng gió, đối phương tươi dậy đón chào.

“Vừa nãy sai chọn những d.ư.ợ.c liệu nhất xe cho Thánh Thủ, ít loại trăm năm, thậm chí hai ba cây ngàn năm. Đương nhiên, niên đại cụ thể ngoài nghề rõ, vẫn cần thạo nghề như ngươi xem.”

Hoa Thánh Thủ hít khí lạnh, xoa xoa tay, ánh mắt nhịn liên tục về phía chiếc xe ngựa ngoài đình.

Cơ Dần Lễ đỡ đến ghế , : “Người Giang Mạc chí ở y, lập đại công ở Giang Nam, thật thích hợp theo ngươi học y. Vậy, cùng về kinh, cho ngươi Quốc Tử Giám chọn tử, học sinh ở đó đầu óc đứa nào cũng linh hoạt, đảm bảo phù hợp yêu cầu chọn tử của ngươi.”

Cười rót cho đối phương, : “Thật sự , Hàn Lâm Viện chọn. Ở đó mấy trẻ tuổi, thông tuệ hơn.”

Hoa Thánh Thủ còn thể gì? Người kính trọng và hạ lễ như thế, cũng tiện giả vờ nữa.

Bất đắc dĩ vị Điện hạ quen thuộc mặt, trong lòng cầu nguyện cho vị Thám Hoa lang e rằng khó thoát, cuối cùng cũng mở miệng .

“Nói đến t.h.u.ố.c độc âm độc, dùng cho nữ tử tuổi dậy thì, sẽ ngăn cản sự phát triển. Cho dù trưởng thành cũng khó thể hiện vẻ nữ tính. Thuốc dùng nhiều ở thanh lâu, chuyên dùng cho các cô gái nhỏ, lớn lên áo quần mặc cũng là nam nữ, chuyên dùng để hầu hạ những quan to hiển quý sở thích đặc biệt. Thuốc liệt cấm d.ư.ợ.c thời Thành Võ, hơn trăm năm lưu truyền phố.”

Nói đến đây, sắc mặt Hoa Thánh Thủ cũng , thở dài: “Hiện tại xuất hiện mặt phố, nghĩ đến những thanh lâu dơ bẩn đang lén lút hoạt động. Quả thực là cấm mãi dứt.”

Trong đình yên lặng một lát. Hoa Thánh Thủ về phía đang nắm chén thất thần đối diện, đổi giọng điệu: “Điện hạ, lão hủ cảm thấy, lẽ ngài hiểu lầm nương tử nhà , lẽ chính là phu quân nhà sở thích khác cũng nên, dù chuyện vợ chồng hai , ai thể ? Không chừng nương tử nhà mua t.h.u.ố.c về tự uống, để chiều lòng sở thích của phu quân.”

Trước khi , Hoa Thánh Thủ cố ý thiện chí kiến nghị: “Ta vẫn cảm thấy nương tử nhà độc phụ, phu quân nhà mới là độc phu. Điện hạ nếu tin, ngài cứ về khảo vấn phu quân đó, thì cứ quất một trận, hỏi cho nhẽ, rốt cuộc t.h.u.ố.c đó là chuyện gì.”

Trong ánh mắt lạnh buốt của đối phương, Hoa Thánh Thủ ha hả rời .

Cơ Dần Lễ nhắm mắt thở dốc sâu. Bên tai lặp tiếng : Không thể nào.

n.g.ự.c đập thình thịch dữ dội, cổ họng như lửa đốt, chỉ vì ý nghĩ chợt lóe lên, cái suy đoán mà từng cho là tuyệt đối thể nào.

Không thể nào, thể, thể!

Mọi chuyện quá khứ với lặp đan xen trong đầu. Từng cảnh từng bức, ngại phiền phức kéo tơ lột kén, cố tìm dấu vết lưu giữa chúng.

Đột nhiên, chén trong tay chợt rơi xuống đất.

Cùng lúc đó, đột nhiên dậy. Động tác quá mạnh đổ ấm án, nước ấm nóng thấm ướt tay áo . giờ phút , cũng bận tâm.

“Người , dắt ngựa của tới!”

Hắn vẫn tin, hoặc thể dám ôm quá nhiều hy vọng.

Cho nên đích tra! Không qua tay khác, đích !

Loading...