Thám Hoa - Chương 144

Cập nhật lúc: 2025-10-12 04:41:12
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

 

 

 

Khi Trần Kim Chiêu về đến nhà, đèn trong nhà chính vẫn còn leo lét sáng.

Trĩ Ngư chạy đón nàng đầu tiên, ngập ngừng: “Ca.”

Trần Kim Chiêu kéo em gái cùng phòng. Trong phòng, cả nhà đều mặt, Yêu Nương cũng đang ôm tiểu Trình An ngủ say ghế đợi nàng.

Mọi trong nhà lo lắng nàng, vẻ mặt ai cũng tiều tụy và bất an.

“Ta nghĩ thông suốt , chuyện Trĩ Ngư xuất giá, đồng ý.” Dưới ánh mắt kinh ngạc xen lẫn vui mừng của họ, nàng xoa đầu Trĩ Ngư, “Muội gả cho một bản lĩnh, điều sai, ca tôn trọng suy nghĩ của .”

Trĩ Ngư kích động ôm lấy cánh tay nàng: “Ca!”

Lời dứt, nàng chuyển chủ đề: “Tuy nhiên, gả nhà cao cửa rộng để trở thành chủ mẫu của một gia tộc lớn là chuyện đơn giản. Bắt đầu từ ngày mai, hãy học quản lý sổ sách cùng . Đây mới chỉ là bước đầu, việc quán xuyến gia đình, lễ nghi giáo hóa, quan hệ giao tế và cả việc kinh doanh sản nghiệp trong gia tộc, đều học cho đến nơi đến chốn. Sau sẽ lượt mời đến dạy, nhưng bắt đầu chuẩn từ bây giờ.”

Nàng về phía Trần mẫu và Yêu Nương: “Đợi sang năm, khi các phủ ở kinh thành gửi thiệp mời dự tiệc, hai cần từ chối nữa, thể chọn những yến hội phù hợp để tham gia. Dù , nếu Trĩ Ngư thật sự phủ quyền quý thành chủ mẫu, với tư cách là thông gia, việc giao tế qua thể thiếu, cho nên chuẩn từ bây giờ. Còn về các lễ nghi xã giao liên quan và tình hình phức tạp trong hậu trạch của các gia phủ ở kinh thành, tiếp theo sẽ mời một ma ma am hiểu những chuyện đến dạy các .”

Thấy Trần mẫu thiếu tự tin chỉnh quần áo, Trần Kim Chiêu liền an ủi: “Không gì khó ạ, cũng giống như lúc tham gia yến hội ở Ngô Quận thôi. Vải vóc trong cung ban cho cũng cần tiết kiệm nữa, cứ may thêm vài bộ y phục cho mấy .”

Thời gian còn sớm, nàng sơ qua về dự định của để yên tâm, giục họ ngủ sớm.

Trở về phòng riêng, Trần Kim Chiêu với Yêu Nương: “Trong kinh thành ít tài tuấn trẻ tuổi, Yêu Nương, em và  khi tham gia yến hội thể hỏi thăm nhiều một chút, xem ai phù hợp với Trĩ Ngư .”

Nàng đồng ý nâng đỡ Trĩ Ngư, nghĩa là nàng ưng tên La Hành Chu .

Yêu Nương vốn đang cúi đầu lo lắng bất an, lập tức ngẩng đầu, mấp máy môi, vội vàng đảm bảo: “Biểu , em sẽ ! Anh yên tâm, em nhất định sẽ cùng  hỏi thăm nhiều, chọn cho tiểu một gia đình !”

Trước nay giọng nhỏ như muỗi kêu, giờ phút hiếm khi cao giọng, dồn dập vội vàng.

Trần Kim Chiêu gật đầu: “Ta tin em, Yêu Nương.”

Yêu Nương lập tức hoảng sợ, hổ, hai tay luống cuống để : “Biểu , chuyện của tiểu , …”

“Chuyện đó nhắc nữa, qua .”

Sáng sớm thức dậy, Trần Kim Chiêu vươn vai, ngoài sắc trời vẫn còn tối om, khỏi lắc đầu. Tuy hôm qua ngủ một giấc ngon, sáng dậy cũng hết mệt mỏi, nhưng giờ thượng triều quả thực quá sớm, đến khi nào mới thể sửa đổi chế độ .

Cả nhà quây quần bàn, dùng bữa, y như đây.

Trần mẫu và thấy nàng tinh thần phấn chấn, tâm trạng dường như còn hơn , hề vì chuyện hôm qua mà sa sút, khỏi đều thấy nhẹ nhõm.

Trong điện Tuyên Trị, theo tiếng hô của chấp sự nội giám, buổi triều nghị bắt đầu.

Lễ Bộ thượng thư bước khỏi hàng đầu tiên: “Kỳ thi mùa xuân năm sắp đến, thần biên soạn xong điều lệ khoa trường mới sửa đổi, xin kính trình Điện hạ ngự lãm.”

Nội giám nhận lấy tấu chương, bước nhanh lên thềm cao, trình lên bảo tọa.

Người bảo tọa lật xem: “Số dự thi năm thế nào? Trường thi sửa chữa xong xuôi ?”

Quốc Tử Giám tế tửu và Công Bộ tả thị lang lượt bước khỏi hàng.

“Bẩm Điện hạ, các sĩ tử dự thi lục tục kinh, lượng so với năm tăng một thành. Thần xin tăng phái quan tuần tra để duy trì kỷ luật, phòng ngừa gian lận trong phòng thi.”

“Trường thi sửa chữa xong, thần xin phái kiểm tra.”

“Chuẩn tấu.” Gấp tấu chương , Nhiếp Chính Vương xuống các quần thần, “Khoa cử chọn nhân tài là gốc rễ của quốc gia. Quả nhân vẫn câu cũ, kẻ nào dám đưa tay gian lận, một khi tra , nhất loạt xử lý nghiêm khắc! Mong các khanh cùng nỗ lực.”

Nhớ cảnh mưa tanh gió m.á.u của kỳ thi mùa xuân năm nay, khí trong điện vì thế mà trở nên nghiêm trang.

Văn võ đại thần đồng loạt cúi : “Thần xin ghi nhớ!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tham-hoa/chuong-144.html.]

Tiếp đó, các đại thần khác bước dâng sớ, nào là Thái Thường Tự Khanh tâu việc tế lễ, nào là Khâm Thiên Giám Chính tâu việc thiên văn.

Sau khi Đại Lý Tự Thừa tâu xong án tranh chấp ruộng đất, Hộ Bộ hữu thị lang bước khỏi hàng.

“Điện hạ, năm nay hai vùng Thiền Châu, Tuy Dương gặp nạn ngập lụt, thần xin giảm ba thành thuế nông cho hai vùng thiên tai. Ngoài , vụ cày bừa mùa xuân năm sắp đến, thần xin Công Bộ phân phối hai ngàn bộ nông cụ, phân phát cho các châu huyện.”

“Chuẩn tấu.”

Hộ Bộ hữu thị lang đang định về hàng thì thấy một giọng trong trẻo từ phía đội ngũ vang lên.

“Thần việc tấu.”

Người bảo tọa cùng với ánh mắt của văn võ đại thần, lập tức đồng loạt về phía đó.

 

 

 

Trần Kim Chiêu cầm tấu chương bước khỏi hàng, giọng rõ ràng, cao hơn: “Khải tấu Điện hạ, vụ cày bừa mùa xuân năm nay, thần cho thử nghiệm loại nông cụ kiểu mới ở ngoại ô kinh thành, thu hoạch so với những năm tăng hơn một thành. Hiện cho thí điểm mở rộng ở các châu huyện lân cận, trong đó hai nơi năng suất tăng lên rõ rệt, những nơi còn vẫn đang trong quá trình quan sát. Đây là liệu chi tiết, xin kính trình Điện hạ ngự lãm.”

 

Thư Sách

Hai tay dâng tấu chương cho nội giám, nàng cầm hốt tiếp tục : “Thần xin chỉ thị, đem nông cụ kiểu mới giao cho Hộ Bộ, phân phát cho các châu huyện, để lợi cho việc nông canh trong thiên hạ. Ngoài , thần xin phái mười vị quan viên của Truân Điền Tư am hiểu việc đồng áng, mang theo nông cụ kiểu mới đến hai vùng thiên tai, giám sát việc đồng áng ở địa phương.”

 

Trong điện im lặng vài giây.

 

Có lẽ đều đang kinh ngạc vì một thường ngày như tàng hình đột nhiên lên tiếng. Thấy nàng đường đường chính chính dâng tấu bá quan, đây quả thực là đầu tiên.

 

Người bảo tọa lật xem tấu chương, đôi mắt lướt qua những nét chữ thanh tú. Giây lát ngước mắt thẳng về phía bước , chăm chú hai giây.

 

“Chuẩn tấu.”

 

Trở về đội ngũ, trái tim trong lồng n.g.ự.c Trần Kim Chiêu vẫn còn đập thình thịch.

 

Lần đầu tiên bước dâng tấu, trong điện Kim Loan uy nghiêm, sự chú mục của vạn , phát biểu đề nghị của , nàng khó tránh khỏi căng thẳng đến mức lưng áo ướt đẫm mồ hôi.

 

khi giữa triều đình, khi kế sách chấp thuận, cái cảm giác thành tựu khi ở chốn miếu đường thể dùng sức lực nhỏ bé của để giải quyết nỗi lo cho lê dân bá tánh tràn ngập nội tâm nàng, khiến nàng vô cùng phấn chấn và vui sướng.

 

Sau khi tan triều, nàng cảm nhận ánh mắt của đang ngang qua, nhưng ngẩng đầu, chỉ mím môi khẽ mỉm . Bước chân khựng , ngay đó rời khỏi điện Tuyên Trị.

 

Công Bộ hữu thị lang khi rời động viên nàng vài câu.

 

Trước khi lên triều, Trần Kim Chiêu tất nhiên thông báo với ông, nên ông cũng cảm thấy đối phương đang vượt quá phận sự. Ông chỉ cảm thấy cấp kiên định, chịu khó việc còn chỉ cắm đầu việc nữa là một chuyện . Việc phát biểu ý kiến đúng trọng tâm trong triều nghị cũng thể tăng thêm sức nặng cho Công Bộ triều đình.

 

 

 

 

Loading...