Thám Hoa - Chương 174
Cập nhật lúc: 2025-10-17 07:32:27
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi đoàn quân chiến thắng trở về thành, Nhiếp Chính Vương Công Tôn Hoàn và văn võ bá quan hộ tống về cung, các tướng lĩnh thì dẫn binh lính của trở về doanh trại. Riêng Trần Kim Chiêu và nhóm quan văn theo quân đặc cách cho về nhà nghỉ ngơi, đợi triều đình thông báo sẽ cung dự tiệc.
Ngõ Vĩnh Ninh trang hoàng đèn hoa rực rỡ, nhà nào nhà nấy đều treo lụa đỏ cửa. Bà con lối xóm cùng nhà họ Trần đều ùa đầu ngõ để đón chào. Khi cỗ xe ngựa của Trần Kim Chiêu xuất hiện từ xa, cả con ngõ lập tức trở nên náo nhiệt. Chưa đợi xe ngựa dừng hẳn, xông tới, rộn rã chúc mừng nàng.
"Trần đại nhân, chúc mừng ngài!"
"Ngài nếm thử món thịt khô nhà tự !"
"Đây là tấm vải tự tay dệt, mong ngài đừng chê!"
"Có tài giỏi như ngài ở đây, cả con phố của chúng cũng thơm lây!"
"Mọi tránh một chút, để đưa trái cây lên xe cho Trần đại nhân!"
Trần Kim Chiêu xuống xe, lượt chắp tay cảm tạ những lời chúc mừng của bà con lối xóm. Nàng cũng bảo Trường Canh lấy những bao giấy đỏ đựng tiền đồng phát cho để cùng chung vui.
Mãi cho đến khi Trần Kim Chiêu và nhà trong sân, đám đông vui mừng ngoài ngõ vẫn tan. Hoàng hôn buông xuống, trẻ con trong ngõ vẫn đuổi bắt nô đùa, tiếng hân hoan của lớn hòa cùng tiếng trong trẻo của trẻ nhỏ, vang vọng mãi trung.
Tại nhà chính, cả gia đình quây quần bên Trần Kim Chiêu. Trần mẫu liên tục đưa tay áo lên lau mắt, miệng ngừng lẩm bẩm: "Gầy quá", "Vất vả quá ". Trình An, giờ cao đến thắt lưng Trần Kim Chiêu, thì ngẩng đầu nàng, ánh mắt bé tràn đầy sự ngưỡng mộ và yêu thương. Còn Trĩ Ngư, trong bộ váy áo màu sen, mắt hoe đỏ nàng, cô em gái lúc rời nhà vẫn còn nét trẻ con, giờ trở thành một thiếu nữ dịu dàng, e thẹn.
Cả nhà vây quanh Trần Kim Chiêu, một hồi lâu, cảm xúc mới dần lắng . Đợi định tâm trạng và xuống quanh bàn vuông, hai cung nữ liền nhanh chóng dâng lên.
Trần mẫu bắt đầu kể cho Trần Kim Chiêu chuyện trong nhà mấy năm qua, chỗ nào thiếu sót thì Trĩ Ngư bên cạnh bổ sung. Trần Kim Chiêu mỉm lắng , ánh mắt thỉnh thoảng lướt qua , mái tóc điểm bạc nhiều của , dáng vẻ trang nhã, cử chỉ lễ độ của Trĩ Ngư, và cả bộ trang phục học trò màu xanh nhạt tiểu Trình An.
Đồ đạc trong nhà vẫn bài trí như lúc nàng rời . Gia đình nàng trông như gì đổi, nhưng đang lặng lẽ đổi .
"Cũng may Thẩm đồng khoa của con. Mấy năm con vắng, việc trong nhà gần như đều do chăm lo. Giáo dưỡng ma ma cho Trĩ Ngư là do nhà mời giúp, việc học hành của Trình An cũng là sắp xếp. Giờ con về , cảm ơn cho tử tế đấy."
Một dòng nước ấm chảy qua lòng Trần Kim Chiêu, nàng vô cùng cảm kích.
Gần ba năm qua, áp lực lương thảo đè đến thở nổi, nàng nào còn tâm trí lo cho việc nhà. Có thể , chỉ cần nhà xảy chuyện gì nguy hiểm đến tính mạng, nàng thậm chí thể dành một chút tâm tư nào cho họ.
Trên đường về kinh, nàng vẫn còn lo tình hình ở nhà , nghĩ rằng nếu chuyện gì như ý thì bù đắp thế nào. Không ngờ Thẩm Nghiên giúp nàng sắp xếp việc trong nhà chu đến .
Trần mẫu ngoài nhà chính, hỏi: "Lý ma ma giờ vẫn đang đợi ở sân bên cạnh, con gặp ?"
Thư Sách
"Tất nhiên là ạ."
Trần Kim Chiêu bảo hai cung nữ mời đến, nhờ lấy một túi thơm mới, bỏ hai thỏi bạc quà mắt.
Một phụ nữ trung niên ngoài bốn mươi, tóc búi gọn gàng, nhanh chóng hai cung nữ dẫn . Bà bước , thái độ kính cẩn hành lễ với Trần Kim Chiêu và những đang . Động tác của bà chuẩn mực, cử chỉ đúng mực, khuôn mặt nghiêm túc nhưng khắc nghiệt.
Vị giáo dưỡng ma ma , trong từng cử chỉ đều toát lên vẻ khuôn phép, đúng mực, rõ ràng là nhà họ Thẩm cẩn thận tuyển chọn.
Trần Kim Chiêu đưa túi thơm qua, chân thành cảm kích bà dạy dỗ Trĩ Ngư những năm qua. Lý ma ma hai tay nhận lấy và cảm tạ, khiêm tốn rằng đó đều là bổn phận của bà.
Sau khi trò chuyện vài câu, Lý ma ma liền lui .
Trần Kim Chiêu liếc sang bên cạnh, thấy Trĩ Ngư từ lúc Lý ma ma bước thẳng lưng, dáng vẻ vô cùng đoan trang, nền nếp, nàng khỏi bật thầm.
nhắc đến Trĩ Ngư, nàng khỏi nhớ một chuyện.
Qua năm , Trĩ Ngư hai mươi, ở thời đại xem là gái lỡ thì.
Lúc Trần mẫu cũng với Trần Kim Chiêu chuyện , nhưng Trình An lớn, tiện mặt bé, bèn bảo về phòng học bài .
Trần Kim Chiêu đoán là chuyện riêng với , liền xoa đầu Trình An: "Nghe lời bà nội, con về phòng soạn bài vở , lát nữa mang cho xem, kiểm tra xem tiểu Trình An của chúng mấy năm nay học hành thế nào."
Trình An ngoan ngoãn dậy ngoài, khi còn chắp tay hành lễ, bé nhỏ tuổi dáng một thư sinh.
Trần Kim Chiêu ánh mắt dịu dàng theo bóng dáng nhỏ bé của , trong lòng đột nhiên dâng lên một cảm xúc khó tả, niềm vui khi thấy con cháu nhà trưởng thành, cảm giác thời gian trôi nhanh đến ngỡ ngàng.
Giờ phút , nàng mới thực sự cảm nhận xa nhà lâu đến thế.
Trần mẫu theo bóng Trình An khuất cửa, nét mặt khỏi thoáng buồn. Thở dài một tiếng, bà hỏi Trần Kim Chiêu: "Yêu Nương... con bé gửi thư cho con ?"
Nhắc đến Yêu Nương, Trần Kim Chiêu cũng thoáng sững , trong lòng dấy lên chút lo lắng.
Năm xưa, nàng và Yêu Nương rời kinh thành gần như cùng lúc. Nàng các nơi lo việc lương thảo, còn Yêu Nương thì xuống phía Nam mật thám.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tham-hoa/chuong-174.html.]
Nàng cũng Yêu Nương nảy ý định đó từ khi nào, thậm chí còn em từ mà chuyện triều đình đang bí mật chiêu mộ mật thám.
Trước đây, khi Yêu Nương tích cực tham gia các buổi yến tiệc của các phu nhân trong kinh, nàng còn vui mừng, cho rằng em dần bước khỏi quá khứ, những mối quan hệ của riêng , và dần chuyển sự chú ý khỏi nàng.
Trong mắt nàng, Yêu Nương tài thêu thùa , khi chủ kiến riêng, tìm sự nghiệp theo đuổi, lẽ sẽ mở một tiệm thêu hoặc một cửa hàng kinh doanh đồ kim chỉ. Nàng thể nào ngờ , em một việc động trời, một dấu hiệu báo mà quyết định xuống phía Nam mật thám.
"Hôm đó con tan , vị trong cung... đến sớm. Ta thấy ngài đến, đang định dẫn Trình An về sân bên cạnh, nào ngờ Yêu Nương đột nhiên đến mặt ngài , mở miệng chuyện thưa." Hồi tưởng cảnh tượng lúc đó, vẻ mặt Trần mẫu vẫn còn kinh ngạc và khó hiểu, đến giờ vẫn nghĩ tại Yêu Nương, vốn luôn yên tĩnh và điều, hành động đột ngột đến .
Lúc bà giật nảy , định chạy qua kéo Yêu Nương về, dù chuyện gì thì cũng nên đợi Kim Chiêu về hãy . Nào ngờ hôm đó Yêu Nương như ai nhập, quyết tâm sắt đá, cứ chặn đường nọ, để ý đến bà.
Trần mẫu kể tình hình lúc đó cho Trần Kim Chiêu .
Không chỉ bà kinh ngạc, mà ngay cả vị trong cung, nay luôn giữ vẻ mặt ôn hòa với họ, dường như cũng hành động bất ngờ của Yêu Nương cho sững sờ, sắc mặt cứng .
"Vị đưa con bé nhà chính, hai mở rộng cửa, một một chuyện một lúc. Ta ở ngoài xa, cũng gì, chỉ thấy một lát , Yêu Nương , im lặng trở về sân bên cạnh."
Trần mẫu ôm ngực, một lúc lâu mới hụt hẫng : "Hỏi nó cái gì nó cũng . Sau đó thì rời kinh, cũng , một mạch mấy năm trời bặt vô âm tín. Coi như, coi như nghĩ đến và Trĩ Ngư, thì ít Trình An cũng là con nó sinh mà, Kim Chiêu con xem, nó nghĩ, nhớ chút nào ?"
Trần Kim Chiêu liền an ủi: "Chuyến của em cũng là vì việc công, đương nhiên thể gửi thư ngoài ạ."
Chuyện của Yêu Nương, năm đó sơ qua với nàng và hỏi ý kiến nàng. Nàng xong vô cùng kinh ngạc, thể tin Yêu Nương một ý nghĩ thể là kinh thiên động địa như . Sau khi hỏi và xác nhận, cuối cùng nàng cũng chấp nhận việc của Yêu Nương. Một phần vì lúc đó nàng sắp rời kinh lo việc lương thảo, thực sự thời gian quan tâm quá nhiều, phần khác là vì nàng cảm thấy ai chí nấy, chỉ cần ép buộc, thì nàng cũng quyền ngăn cản.
Trên đời , mỗi đều con đường riêng .
Chỉ là tránh khỏi lo lắng, vì con đường em chọn hề bình thường, đầy rẫy nguy hiểm và tương lai vô định. vì đây là cơ mật của triều đình, dù nàng và thiết đến cũng thể vượt quá giới hạn mà tùy tiện hỏi thăm. Vì , hiện tại nàng chỉ Yêu Nương xuống phía Nam mật thám, còn cụ thể là ở Giang Nam, Kinh Châu nơi nào khác thì nàng cũng rõ.
Trên đường về kinh, thoáng nhắc với nàng một câu, rằng Yêu Nương hiện vẫn bình an.
"Mẹ đừng lo, Yêu Nương hiện tại vẫn bình an vô sự." Trần Kim Chiêu trấn an, thấy vẫn còn buồn, liền chuyển chủ đề sang chuyện của Trĩ Ngư: "Con thấy Trĩ Ngư cử chỉ, phép tắc tiến bộ nhiều, tài quán xuyến việc nhà học đến ."
Trĩ Ngư trai đang trêu , liền giành lời đáp: "Em học giỏi lắm đấy, đại ca tin thì cứ việc kiểm tra."
Trần Kim Chiêu vẻ mặt ngẩng cao đầy tự hào của em gái, liền đưa ngón tay khẽ điểm trán em, : "Vậy lát nữa kiểm tra bài vở của Trình An, sẽ kiểm tra luôn cả em. Nếu để mất mặt mặt Trình An thì nhè đấy."
Trĩ Ngư ôm lấy tay Trần Kim Chiêu, chu môi dỗi: "Đại ca thật là, chuyện hổ hồi nhỏ của em mà cứ trêu cả đời."
Nhớ những chuyện hổ ngày của Trĩ Ngư, cả ba đều nhịn mà bật .
Cười một lúc, Trần mẫu liền với Trần Kim Chiêu: " Kim Chiêu, chấm cho Trĩ Ngư một nhà . Chàng trai nhà đó chí tiến thủ, học vấn uyên thâm, hy vọng đỗ trong top đầu của nhị giáp trong kỳ khoa cử năm ."
Nói , bà cẩn thận kể cho Trần Kim Chiêu về tình hình gia đình đó: nhà mấy , ai đang quan trong triều, trai đó tên họ là gì, tính tình tướng mạo , ai là mai mối, mấy năm gần đây hai nhà qua thế nào... từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ đều rõ cho nàng.
Trần Kim Chiêu đột nhiên tin thì chút kinh ngạc, vì trong ký ức của nàng, Trĩ Ngư vẫn còn đang ở giai đoạn thấy La Hành Chu là thú vị, dường như chút ý tứ với . nàng nhanh chóng hồn, chuyện đó qua ba năm , hơn nữa lúc đó Trĩ Ngư còn non nớt, và hai họ cũng còn liên lạc gì. Vì , đối với Trĩ Ngư, lẽ La Hành Chu chỉ là một khách qua đường trong cuộc đời nàng.
Có lẽ hai họ thật sự duyên phận.
Gạt bỏ ý nghĩ đó, nàng bắt đầu phân tích gia đình mà nàng tới.
Ông nội của gia đình đó từng quan chính nhị phẩm về hưu, hiện đang an dưỡng ở quê. Có một chú họ đang quan ở Lại Bộ, chức quan chính tứ phẩm, nàng qua nhiều nhưng cũng chút ấn tượng. Cha đang tri châu ở địa phương, chức quan tòng ngũ phẩm. Ngoài còn các chú bác khác quan ở nhiều nơi, chức quan cao, nhưng may là đều tròn bổn phận, tai tiếng áp bức bá tánh.
Xem , gia thế nhà tệ, cũng quá cao, là một gia đình gia giáo, nền nếp. Mẹ nàng trai mà bà chấm là con thứ ba trong nhà, tướng mạo tuấn tú, tính tình ôn hòa, chí tiến thủ, là tiền đồ nhất trong nhà.
Biết Trần Kim Chiêu yên tâm, Trần mẫu liền : "Cậu Thẩm đồng khoa của con xem giúp , là thói hư tật gì, mỗi ngày ngoài sách thì chỉ thăm thầy hỏi bạn, đàng hoàng."
"Tính cách của thế nào? Có dễ chung sống ạ?"
"Dễ sống chung lắm, tiếp xúc với bà mấy , là hiền lành, loại chồng cay nghiệt. Hai con dâu trong nhà đều kính trọng bà , cả nhà sống với hòa thuận. Ta cũng cố ý hỏi thăm , chuyện chồng nàng dâu xích mích gì cả."
Trần Kim Chiêu gật đầu. Thật lòng mà , đối với nàng đây chỉ là một gia đình bình thường, là ứng cử viên hảo cho vị trí em rể của nàng. đời gì chuyện thập thập mỹ, như là dễ dàng.
Nàng sang Trĩ Ngư, hỏi: "Còn em thì , Trĩ Ngư? Em thấy trai đó thế nào, thích ?"
Trĩ Ngư mỉm , vẻ mặt ngượng ngùng điềm tĩnh: "Thưa ca, đó hợp, cũng chí tiến thủ ạ."
Nghe , Trần Kim Chiêu liền hiểu , hôn sự của Trĩ Ngư với nhà đó xem như chắc chắn tám, chín phần.
Trần mẫu : "Nhà bên đó , đợi con về kinh sẽ đích đến nhà bái phỏng. Cuối năm nay, cha của thiếu niên đó cũng sẽ về kinh báo cáo công việc, sẽ đến cửa định ngày."
Trần Kim Chiêu mỉm , rằng .
Hoàng môn trong cung đến truyền tin, đúng giờ Tuất sẽ cung dự tiệc.
Trần mẫu và Trĩ Ngư dám lỡ thời gian của Trần Kim Chiêu nữa, vội thúc giục nàng sớm tắm rửa nghỉ ngơi, dưỡng đủ tinh thần để tối nay cung dự tiệc mừng công.