Thám Hoa - Chương 195:195
Cập nhật lúc: 2025-10-20 04:29:04
Lượt xem: 20
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Và nay, Lộc Hành Ngọc, xa kinh đô mấy năm trời, về kinh chỉ để đích báo cáo công việc với triều đình, mà còn vì chức quan sự điều động. Hắn từ địa phương điều về kinh, kế nhiệm chức Thượng thư Hộ Bộ khi Thẩm Nghiên từ nhiệm.
Còn Thẩm Nghiên thì thăng một bậc, chính thức trở thành Thái phó chính nhất phẩm.
Trần Kim Chiêu cũng sự điều động chức quan, từ Thị lang Công Bộ chính tam phẩm, thăng lên Thượng thư Công Bộ chính nhị phẩm.
Ba lâu ngày gặp , tự nhiên khỏi tụ tập ở tửu lầu.
Xa cách lâu, ba , đều cảm khái vạn phần.
Người cảm khái sâu sắc nhất ai khác ngoài Lộc Hành Ngọc. Hắn tiên Thẩm Nghiên với vẻ mặt cau , trông già trông thấy, thổn thức thôi, : "Thẩm Bạc Giản , chúng chỉ mới sáu năm gặp, chứ mười sáu năm? Sao tự hành hạ thành thế ?"
Giữa trán xuất hiện nếp nhăn, còn sâu hoắm như , già đến hơn mười tuổi.
Hắn khỏi sờ lên mặt , thấp thỏm: "Áp lực ở Hộ Bộ lớn đến thế ?"
Thư Sách
Thẩm Nghiên kín đáo liếc về phía Trần Kim Chiêu, thấy đối phương chột dời mắt chỗ khác, khỏi nén tiếng thở dài.
Đây là do ai gây chứ? Trước khi nhậm chức Đế sư, tuyệt đối già như thế . Hắn dám lấy danh dự của thề, hai năm tuyệt đối bộ dạng .
Trần Kim Chiêu thấy ánh mắt ẩn chứa oán khí của Thẩm Nghiên, liền vội vàng chữa: "Chủ yếu vẫn là do cau thôi, thả lỏng nét mặt nhiều hơn, nhiều hơn, hoặc... lẽ... sẽ đỡ hơn chút."
Câu tiếp theo chìm nghỉm trong tiếng lạnh của Thẩm Nghiên.
Còn nhiều hơn nữa? Thẩm Nghiên thầm nghĩ, mà dám thêm hai cái, vị tiểu Thánh thượng sẽ dám trèo lên đầu mất. Ngay từ khi nhậm chức Thái phó, vị trong cung ngầm nhắc nhở, bảo tuyệt đối tỏ hòa nhã.
Sau , cũng tự nghiệm , quả đúng là như .
Lộc Hành Ngọc sang Trần Kim Chiêu, thật sự đầy bụng lời .
Trời mới hôm nay khi tiểu Thánh thượng trong cung triệu kiến riêng, cái loại chấn động khi đầu diện kiến thánh nhan ! Người khác hoảng hốt, bất ngờ còn tưởng gặp Trần Kim Chiêu, kinh ngạc như gặp vị điện hạ .
Tin tức ở Kinh Châu của cũng là quá bế tắc, đủ loại phiên bản truyền đến tai , cả những lời đồn đại khoa trương, thậm chí những chuyện hoang đường đến mức tưởng.
Vì quá mức hoang đường, nên vốn dĩ cũng chẳng tin là thật, chỉ coi như chuyện lạ để , còn định chờ về kinh sẽ kể cho Trần Kim Chiêu để trò . khi về kinh diện thánh hôm nay, ... chút chắc chắn nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tham-hoa/chuong-195195.html.]
Ngũ quan của vị tiểu Thánh thượng giống như bản thu nhỏ của Trần Kim Chiêu, nhưng đôi mắt phượng như tạc từ vị Thánh thượng , giống y như đúc. Ngay cả nụ ôn hòa khi , động tác và thần thái khi tự bước xuống bậc thềm đỡ dậy, cũng cực kỳ giống vị trong cung.
Hắn gần như quên mất lúc đó tiểu Thánh thượng hỏi gì, trả lời , chỉ khi đầu óc cuồng bước khỏi điện, vỗ mạnh mặt hai cái, xác nhận rằng hoa mắt, ảo giác.
Nếu Thẩm Nghiên suy nghĩ trong lòng , chắc chắn sẽ vô cùng đồng tình.
Ai thể hiểu nỗi rối rắm của chứ? Mỗi dạy dỗ vị tiểu Thánh thượng trong cung, luôn cảm giác như đang dạy Trần Kim Chiêu, đang dạy vị điện hạ . Khiến cho lúc giảng bài, cũng thường xuyên hoảng hốt.
cũng như Thẩm Nghiên chỉ thể nuốt những nghi vấn lòng, Lộc Hành Ngọc cuối cùng cũng đành nuốt xuống những câu hỏi đầy bụng. Bởi vì những lời, nhất định dừng ở cửa miệng.
Ba nâng chén nhấp rượu, kể cho tình hình mấy năm gần đây.
Nhìn chung, họ đều đang phát triển theo chiều hướng .
Thẩm Nghiên quản lý Hộ Bộ đấy, loại bỏ tệ nạn, các quan viên Hộ Bộ đều tròn chức trách, sổ sách rõ ràng, quốc khố cũng ngày càng dồi dào.
Lộc Hành Ngọc ở địa phương sâu việc thực thi chính sách mới, biến Kinh Châu thành một vùng đất thịnh vượng, quan viên liêm chính công tâm, bá tánh an cư lạc nghiệp, cả châu phủ bừng bừng sức sống.
Còn Trần Kim Chiêu thì tập trung nhiều hơn việc tăng sản lượng lương thực. Sau trận chiến đó, trọng tâm của nàng chuyển sang sản lượng lương thực. Vì thế, ngoài việc tiếp tục đẩy mạnh cải tiến nông cụ, nàng còn nghiên cứu cách cho đất đai thêm màu mỡ. Hiện tại, nàng đang dự định biên soạn một bộ sách về nông nghiệp, kết hợp các sách nông nghiệp cổ kim, tổng hợp kinh nghiệm của những nông giỏi ở khắp Cửu Châu, tập hợp sở trường của các nhà, ghi chép trong sách.
Nàng còn định nghiên cứu loại giấy rẻ tiền hơn, để khi bộ sách nông nghiệp thành, thể in ấn và phát hành rộng rãi khắp nơi, phổ biến kiến thức đến đông đảo dân chúng.
Rượu qua ba tuần, xong công chuyện, ba liền tán gẫu phiếm.
Trần Kim Chiêu nhịn hỏi Lộc Hành Ngọc: "Lúc gửi thư là manh mối ? Không năm nay chắc chắn thể thành hôn? Người ? Sao thấy đưa về kinh?"
Mấy năm gửi thư đang xem mắt đối tượng, chẳng bao lâu nữa sợ là sắp đại hôn, nhắc nàng chuẩn sẵn quà mừng.
Quà mừng thì nàng chuẩn xong từ lâu, nhưng cái gọi là đại hôn của cứ kéo dài từ năm qua năm khác, thấm thoắt mấy năm trôi qua mà vẫn chẳng thấy tăm .
Lộc Hành Ngọc liền : "Năm nay gấp, sợ đợi sang năm."
Trần Kim Chiêu và Thẩm Nghiên đồng loạt .
"Nói là đối tượng ? Là thiên kim nhà nào?"
"Vẫn đang xem mắt thôi mà." Lộc Hành Ngọc thờ ơ phất tay, uống rượu gắp thức ăn: "Hai đối tượng nào phù hợp thì cũng thể giới thiệu cho ."
Trần Kim Chiêu càng càng thấy đúng: "Chờ , hóa là vẫn định ?"
"Chưa mà, còn xem mắt ."
"Vậy cái gì mà đợi sang năm!"
"Thì nếu sang năm xem mắt thấy hợp là thể đại hôn ngay mà."
Trần Kim Chiêu và Thẩm Nghiên gì. Mỗi tự nâng ly uống rượu.
Họ cũng coi như là phục .
Lộc Hành Ngọc cố gắng trấn tĩnh ăn uống, dám rằng, khó khăn lắm mới một mắt, nhưng cô nương nhà chê soi gương, cho rằng ẻo lả, nên chuyện đó liền hỏng bét.
Trần Kim Chiêu Lộc Hành Ngọc Thẩm Nghiên, lòng buồn rười rượi. Nhìn cái đà lắm, hai bạn của nàng lẽ cứ độc mãi ?
Đặc biệt là Thẩm Nghiên, thì chịu tang cha, đó bận rộn biến pháp, thiên hạ yên hai năm thì chịu tang . Cứ thế lỡ dở mấy năm trời, chuyện của cứ trì hoãn mãi. Đến nỗi bây giờ, nàng thấy dường như thông suốt đó, hình như còn ý định tìm kiếm nữa.
nghĩ , lẽ chuyện nhân duyên tùy duyên thôi. Biết một ngày nào đó, hai họ đột nhiên gặp chính duyên thì , đây cũng là chuyện .