Phụ chỉ đành chắp tay , tiễn vị sát tinh , mắng mỏ Mai Uyển Trinh một trận té tát.
Khi Tam tỷ tỷ đang ở trong khuê các của , vì ở gần chính phòng nên nàng đặc biệt chạy đến, xem Mai Uyển Trinh lóc ầm ĩ thế nào.
Ta : “Năm xưa nương vì tính tình , thường xuyên cãi vã với phụ , còn vị thì dựa một lòng ôn nhu mềm mỏng mà leo lên, đừng phụ chỉ quở trách vài câu, dù động đến roi vọt, bà cũng sẽ dám cãi một tiếng, Tam tỷ tỷ e là đợi công cốc .”
Tam tỷ tỷ chống tay lên trán, đầy vẻ chán ghét: “Trước lỗ mãng bướng bỉnh, việc chẳng linh hoạt, thấy dáng vẻ yêu mị của bà mà vô cùng chán ghét, vì kính trọng bà mà chịu bao nhiêu trận gia pháp giáo huấn từ cha. Ta cứ nghĩ, phụ mù ? Cứ thích dáng vẻ yếu ớt bên trong, hiền lương bên ngoài đầy yêu mị của bà . Từ khi ma ma Vương phủ đến dạy, hỏi kỹ mới , chỉ phụ thích cái dáng vẻ đáng thương đó, nam nhân trong thiên hạ ai mà chẳng thích.”
“Vậy nên tỷ tỷ ‘sư di trường kỹ’ ?”
Anan
Tam tỷ tỷ lạnh lùng hừ một tiếng: “Không dùng đạo của để trị thì ?”
Ta tựa mỹ nhân tháp, như một con mèo duỗi thẳng , lười biếng hỏi: “Muội một điều hiểu, bằng tỷ tỷ hãy cho rõ ràng.”
Tam tỷ tỷ nhướng mày, : “Lão Vương gia thấy chân dung tỷ tỷ mà yêu thích đến , cớ vội vàng nghênh đón tỷ tỷ nữa?”
Tam tỷ tỷ đưa một bàn tay trắng ngần như ngọc, nhẹ nhàng vuốt ve tấm áo lông hồ ly: “Nếu ngoài tấm áo lông hồ ly , đồ vật đáng giá của còn một phân hào nào, tin ?”
Ta nhướng mày, Tam tỷ tỷ : “Ta đem tất cả đồ vật đáng giá của cầm cố bán , đổi thành tiền, đút lót cho vị chưởng sự Lão Vương gia sủng ái nhất bên cạnh, còn phao tin đồn cho lão già đó .”
Ta xong, chắc chắn là kịch , khỏi mắt sáng rỡ kéo tay tỷ tỷ giục nàng nhanh lên.
Tam tỷ tỷ thẳng , bắt chước dáng vẻ nam nhân vuốt râu, giọng ồm ồm: “Con gái Tống gia thì nhiều, Tống trắc phi chắc chắn sẽ qua với các tỷ nhiều, e là những câu chuyện thầm kín trong khuê các của nữ nhân khi về phu quân, gả đều là những thiếu lang đang độ tuổi sung sức. Trắc phi ở giữa các tỷ sẽ cảm thấy vô vị, Vương gia đây đang bệnh, chăm sóc cơ thể thật hãy nghênh đón, cũng để trắc phi rằng Vương gia của chúng khỏe như hổ, những gì các thiếu gia Vương gia cũng chẳng kém cạnh .”
“Lão Vương gia nữ nhân thì ăn nổi cơm, chỉ vì điều mà lão thể tha cho tỷ tỷ ? Ta tuyệt đối tin.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tham-khue-luc-cam-thu/chuong-7.html.]
Tam tỷ tỷ véo mũi : “Muội nghĩ ? Vở triết tử hí “Một Cây Lê Đè Nát Cành Hải Đường” đang nổi tiếng nhất kinh thành hiện nay, chẳng do sắp xếp dàn dựng ? Muội xem là đờ đẫn, kim châm một cái cũng kêu lên tiếng nào, tinh quái đến , câu hát ‘tham thì thâm’ , chẳng đ.â.m thẳng tim đen Lão Vương gia ?”
Tay dụi dụi lòng bàn tay Tam tỷ tỷ, một thời gian , đoàn hát từ nơi khác kinh, diễn một vở về lão gia phong lưu lớn tuổi và tiểu di thái trẻ tuổi.
Lão gia tuổi cao, chuyện phòng the nhiều điều bất lực, tiểu di thái thái dù ngưỡng mộ lão gia thật lòng đến mấy, lão gia ngoài việc thể dùng lời ngon tiếng ngọt dỗ dành nữ nhân yêu thích nhất , những thứ khác cũng chẳng gì thể cho , lão sinh Tiểu Khôi Xuân nổi danh diễn tả sự vô dụng về mặt sinh lý của một đàn ông một cách sống động, đầy bi phẫn và bất lực khi gặp tình yêu lúc xế chiều.
6.
Lão Vương gia thích xem hát, vở kịch ngầm đúng về thể đan d.ư.ợ.c cho hao mòn của lão, cùng với ‘chân ái’ sắp thể gặp , Lão Vương gia thể mạnh mẽ chứ? Hiện giờ đủ loại d.ư.ợ.c liệu quý giá cứ ào ạt đưa , chỉ mong điều dưỡng cơ thể , mới nghênh đón mỹ nhân.
Ta những việc từng nghĩ sẽ cần Tam tỷ tỷ cảm ơn, nhưng giờ Tam tỷ tỷ , cũng cần khiêm tốn từ chối.
“Tiểu Khôi Xuân đó đắt đỏ, đợi tỷ tỷ dư dả , nhớ bù đắp khoản hao hụt cho đấy.”
Tam tỷ tỷ dịu dàng : “Biết , những gì , cứ việc tùy ý chọn lựa.”
Ta kéo tay tỷ tỷ xem xét kỹ lưỡng, bàn tay nàng thật mềm mại, như một khối bạch ngọc ấm áp.
chúng đều , bên đó ẩn hiện là dấu kim châm.
Ta may mắn còn một ca ca, Đào di nương là lương cưới từ bên ngoài , tư khố hồi môn từ nhà nương, khi sinh Tam tỷ tỷ thì còn sinh nữa.
Mai Uyển Trinh vẫn ghi hận năm xưa Đào di nương tranh sủng với bà , khi cùng thất thì Đào di nương vẫn lấn át bà một bậc.