Thần Đã Về Nhà [Vô Hạn] - Chương 26: Giày đỏ - [Phó bản thế giới trắng: Giày đỏ trong buồng vệ sinh]

Cập nhật lúc: 2025-12-08 05:27:55
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7Kq3X8wB6O

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chỉ còn đầy bảy ngày nữa là bước phó bản tiếp theo, ngay tối hôm đó, cả ba cùng về thành phố Nhược.

Sư Ấu Thanh mời Phong Bân đến nhà ăn tối. Ban đầu định gọi đồ ăn từ quán ăn gần đó, còn quyết định chọn quán nào, thì phía phòng bếp vang lên tiếng leng keng.

Khi chạy , Sư Ấu Thanh thấy Bạc Hòe nhanh chóng nhặt nắp nồi rơi sàn, đó nhanh như chớp lấy đống rau củ mặt Phong Bân, động tác của nhanh như thể đang thi chạy nước rút.

Phong Bân im lặng vài giây: “ chỉ định đây giúp rửa rau thôi, giành việc của …”

Bạc Hòe: “ chỉ là việc nhanh nhẹn thôi, chân tay vụng về như ai đó.”

Phong Bân: “???”

Ai là chân tay vụng về? Dọn hết đống rau rơi đầy bếp tiếp!

Sư Ấu Thanh: “…”

Cuối cùng, bữa tối vẫn hai thành trong bầu khí đầy mùi t.h.u.ố.c súng, bốn món mặn và hai món canh. Sư Ấu Thanh mang nước cam ép , cả ba gần như cùng lúc cầm ly lên, Bạc Hòe ực ực… Một uống hết sạch.

“…”

Đó là ly 500ml đấy!

Sư Ấu Thanh và Phong Bân kinh ngạc nên lời.

Bạc Hòe đặt ly xuống: “Thích.”

Sư Ấu Thanh: “…”

Phong Bân trừng mắt , dường như quá mệt mỏi, chỉ uống một ngụm nước cam, đó bắt đầu ăn ngấu nghiến.

Nhìn hai họ, Sư Ấu Thanh im lặng hồi lâu cuối cùng nhịn mà bật .

Khi , hai đối diện đồng thời ngẩng đầu qua.

“Từ nhỏ đến lớn, bệnh của luôn định, ngất ở trường trung học và cấp cứu, từ đó hầu như chỉ sống trong nhà.” Sư Ấu Thanh chậm, gỡ thịt cá trong bát, khóe miệng cong lên: “Việc học hành học online thì cũng là gia sư đến tận nhà, thật cũng quá khó chịu, vì luôn ở bên , thỉnh thoảng còn dẫn ngoài… kiểu sinh hoạt như hôm nay, đây là đầu tiên, thú vị thật.”

Bạc Hòe chăm chú , gì.

Phong Bân dừng gắp đồ ăn, chỉ mỉm với .

Thực , chuyện Sư Ấu Thanh về bệnh hoa quỳnh ở phó bản tồn tại ngoài đời thực, là đối phương cố ý dối vì lý do khác, Phong Bân từng nghĩ kỹ, cũng ý định hỏi đến cùng. Anh chỉ tin những gì thấy: Sức khỏe của Sư Ấu Thanh , mỗi ngày đều uống t.h.u.ố.c để duy trì, còn rốt cuộc căn bệnh đó là gì, hề tò mò.

Mỗi đều bí mật của riêng , và giờ đây việc bạn bè của sống là may mắn lớn nhất.

Bởi vì họ sớm ngược cuộc sống của bình thường.

Ngoài việc sống … Những thứ khác đều quan trọng nữa.

Sau khi ăn xong, Phong Bân nhà Sư Ấu Thanh nữa. Trước khi , giọng thoải mái hơn nhiều: “Chỉ cần lập đội thành công, đến lúc đó, bất kể đang ở , chúng cũng sẽ cùng tiến phó bản. Nếu chơi c.h.ế.t trong phó bản, thì ở ngoài đời thực, họ cũng sẽ c.h.ế.t tại nơi cuối cùng mà họ ở. Đối với chúng , mỗi trò chơi chỉ 50% khả năng sống sót, nếu c.h.ế.t, hy vọng vẫn ở trong ngôi nhà đó.”

Sư Ấu Thanh “ừm”: “Vậy thì hẹn gặp trong phó bản.”

Đêm đó, Sư Ấu Thanh bỗng nhiên mất ngủ. Về manh mối “giày đỏ”, khi ngủ, và Bạc Hòe dùng máy tính tìm kiếm nhiều từ khóa liên quan, nhưng thông tin quá nhiều và quá hỗn loạn, cuối cùng càng khiến thêm bối rối.

Trong lúc trằn trọc khó ngủ, mơ hồ thấy âm thanh sột soạt từ bên ngoài vọng

Sư Ấu Thanh: “…”

Nếu trong nhà vẫn còn một nữa, lẽ nghĩ là ma quỷ quấy phá.

Anh xuống giường, bật đèn và mở cửa.

Trong phòng khách, sàn nhà bày nhiều thực phẩm, t.h.u.ố.c men và các vật dụng hàng ngày khác, những thứ đó sắp xếp gọn gàng, đó từng món nhét một chiếc balo cực lớn…

Nhìn thấy bên trong một chiếc máy mát xa, Sư Ấu Thanh thôi.

“Sao ngủ?” Bạc Hòe đầu thấy , lập tức dậy: “ thức giấc ?”

“…Chúng du lịch.”

.”

“Mấy thứ …”

“Đều là vật phẩm cần thiết, chiếm chỗ vô ích.”

“…Không chắc thể mang hết .”

“Mang , hỏi , chỉ cần vũ khí nóng, thì đa đều thành vấn đề.”

“…”

Sư Ấu Thanh gãi cằm, thở dài, về phòng tiếp tục ngủ.

Có lẽ sự chuẩn như sắp cắm trại của Bạc Hòe khiến còn nghĩ ngợi nhiều nữa, nhắm mắt một lát chìm giấc ngủ.

Một đêm ngon giấc.

Ba ngày đó, Sư Ấu Thanh luôn cố gắng nghỉ ngơi thật , chiều tối dạo với Bạc Hòe một tiếng, đó tiếp tục tìm kiếm thêm manh mối về “giày đỏ”.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/than-da-ve-nha-vo-han/chuong-26-giay-do-pho-ban-the-gioi-trang-giay-do-trong-buong-ve-sinh.html.]

Mấy ngày qua, bọn họ gặp Phong Bân hai , thời gian còn thì liên lạc qua điện thoại. Phạm vi manh mối về “giày đỏ” rộng, vài thảo luận, Sư Ấu Thanh quyết định khi phó bản sẽ suy diễn thêm nữa, chỉ tập trung ghi nhớ tất cả các truyền thuyết dân gian, những vụ án và những câu chuyện nổi tiếng liên quan đến “giày đỏ”…

Vào sáng sớm ngày thứ năm kể từ khi họ trở về thành phố Nhược, Sư Ấu Thanh cuối cùng cũng cảm nhận điều gì đó khác lạ.

Anh còn kịp phản ứng, thứ mắt đổi.

Ngôi nhà sạch sẽ, sáng sủa chớp mắt biến thành một gian chật hẹp, cũ kỹ và bức bối. Còn kịp quan sát xung quanh, âm thanh hệ thống chợt vang lên:

“Chào mừng chơi Sư Ấu Thanh tiến trò chơi, xin lưu ý, từ giờ phút , tuyệt đối tiết lộ phận chơi của với chơi khác bằng bất kỳ hình thức nào, nếu nhiệm vụ sẽ thất bại!”

Sư Ấu Thanh khung nổi màu xanh lam mắt.

[Phó bản thế giới trắng: Giày đỏ trong buồng vệ sinh]

[Tiến độ trò chơi: 0%]

[Lời mở đầu: Một đôi giày thể thao màu đỏ dính máu, kiểu dáng ưa chuộng, gần như còn mới (mới 90%), chỉ tiếc là vứt trong nhà vệ sinh, bạn thử ?]

Nhanh chóng lướt qua thông tin ít ỏi mà hệ thống cung cấp, Sư Ấu Thanh vội gọi khác, mà kiểm tra môi trường xung quanh .

Anh đang ở trong một gian nhà vệ sinh, tình trạng vệ sinh tạm , quá bẩn, nhưng rõ ràng lâu dọn dẹp, nhiều bụi bặm. Trên cánh cửa gỗ dán đầy những tờ quảng cáo nhỏ, bên còn lắp đặt một màn hình điện t.ử to bằng một chiếc điện thoại, màn hình nút bấm nào, cũng camera. Sư Ấu Thanh vẫn tác dụng của nó nên tiếp tục quan sát.

Sàn nhà chân một vết nứt, chỗ nứt lõm xuống chứa đầy bùn đất bẩn thỉu, xem nơi thật sự cũ kỹ… Phía một cái bồn cầu, một thùng rác cũ rác, và một hộp sắt đựng giấy vệ sinh. Ở bên hộp sắt đó, một đôi giày thể thao màu đỏ đặt ngay ngắn.

Thoạt , cứ như đang ở đó…

Sư Ấu Thanh đưa tay thử đẩy cửa, nhưng mở . Ngay đó, xung quanh thỉnh thoảng vang lên những âm thanh đẩy cửa xen lẫn tiếng c.h.ử.i rủa khi cố gắng đẩy hoặc va cửa gỗ…

Rõ ràng nhiều khác cũng đang mắc kẹt trong những buồng vệ sinh như .

Bỗng nhiên, màn hình điện t.ử tối đen mặt sáng lên.

Trên màn hình hiện lên một bóng mờ ảo ngược sáng, giọng của đó biến đổi qua bộ xử lý âm thanh, thể phân biệt là nam nữ, cực kỳ quái dị:

“Chào buổi sáng tất cả , xin đừng cố gắng phá cửa, trong mỗi gian của các bạn đều cất giấu những thứ thể g.i.ế.c c.h.ế.t chính . Nếu sống sót, hãy tuân thủ các quy tắc.”

“Bây giờ, xin các bạn hãy nhớ kỹ, trong các bạn một là kẻ sát nhân.”

“Tuy nhiên, ngoài kẻ sát nhân , còn sáu khác về nạn nhân kẻ sát nhân g.i.ế.c c.h.ế.t.”

“Kể từ giờ phút , các bạn cần tìm kẻ sát nhân đó. Mỗi ngày sẽ ba cúp điện, mỗi kéo dài một tiếng. Trong thời gian cúp điện, kẻ sát nhân nguy hiểm, vì các bạn cần trở về gian của để ẩn nấp! Sau khi cúp điện kết thúc, các bạn sẽ bỏ phiếu trong vòng một phút, nếu bỏ phiếu trúng kẻ sát nhân thì xin chúc mừng, các bạn thể thuận lợi rời khỏi đây. nếu bầu trúng một trong sáu quen nạn nhân, các bạn sẽ nhận một manh mối… Các bạn chỉ ba ngày, nếu ba ngày tìm hung thủ, tất cả sẽ c.h.ế.t.” Nói xong, giọng quái dị đó : “ đừng quên, bất kể bỏ phiếu chọn đúng sai, bỏ phiếu sẽ chịu sự trừng phạt khủng khiếp hoặc loại… Bây giờ, chúc các bạn may mắn.”

Sau đó, màn hình điện t.ử nhấp nháy tối đen, ngay lúc đó, bên ngoài cánh cửa vàng lên tiếng “tít”.

Sư Ấu Thanh thử đẩy cửa, quả nhiên cánh cửa mở .

NHAL

Vừa bước ngoài, một bóng cao lớn lao tới như gió.

Sư Ấu Thanh há miệng, còn kịp gì, bả vai lắc qua lắc kiểm tra một lượt, cuối cùng xác định mất miếng thịt nào, đó mới buông tay, ngẩng đầu quan sát xung quanh.

Sư Ấu Thanh: “…”

Phong Bân cũng bước từ buồng vệ sinh đối diện, thấy hai họ liền thở phào nhẹ nhõm, cẩn thận quan sát xung quanh một chút, định tiến gần, cánh cửa bên cạnh đột nhiên ai đó đá mạnh.

Một đàn ông ba mươi tuổi hoảng sợ lao ngoài: “C.h.ế.t tiệt… Đây là ? Cái quái gì xảy ? Ai đang giở trò ! Còn cái hệ thống nữa, là cái quỷ gì ? Mấy cũng ? Mẹ kiếp! Thế giới trắng, chơi là cái gì…”

Chưa kịp hết câu, cả nổ tung thành từng mảnh…

Mọi thứ diễn chỉ trong nháy mắt.

Những cánh cửa gỗ của các buồng vệ sinh gần đó đều nhuộm thành màu đỏ.

Còn Phong Bân, nửa chiếc áo dính máu, ngơ ngác về hướng đó.

“A a a a ——”

“Ọe… Ọe…”

“C.h.ế.t, c.h.ế.t !!! C.h.ế.t … Cứu với…”

“Hu hu hu, rốt cuộc chuyện gì đang xảy thế …”

Những bước khỏi buồng vệ sinh đều thấy cảnh đó c.h.ế.t, chịu nổi lập tức ngất xỉu, phần lớn là la hét chạy tán loạn. khi họ chạy đến khu vực bồn rửa tay, lối dẫn ngoài những tảng đá khổng lồ chặn kín.

Trong lúc bên hô hoán kêu cứu, trong nhà vệ sinh chỉ còn ba họ.

Sư Ấu Thanh ngẩng đầu, quan sát kỹ môi trường xung quanh.

Bạc Hòe lau sạch m.á.u tay Sư Ấu Thanh, đó bước từng buồng vệ sinh còn để kiểm tra.

Phong Bân lau mặt, tiến gần chỗ sàn nhà dính máu, nhíu mày kiểm tra một lát, đó : “Trong gài bom…”

Sư Ấu Thanh liếc nhanh chóng : “Có lẽ chúng … Cũng giống .”

Về nguyên nhân cái c.h.ế.t của đàn ông đó, ngoài họ , tất cả những chơi mặt đều hiểu rõ - vi phạm quy tắc mà hệ thống thông báo ngay từ đầu: Không tiết lộ phận chơi cho khác .

 

 

Loading...