Nhà vệ sinh trở nên hỗn loạn.
Tiếng la hét, tiếng bỏ chạy loạn xạ, tiếng c.h.ử.i rủa, tiếng nức nở…
Bóng tối bất ngờ ập đến khiến lập tức hoảng loạn, mà việc kẻ sát nhân đang ẩn nấp ngay bên cạnh càng khiến sự sợ hãi của bùng phát.
“Đừng gần !”
“Mau trốn …”
“A! Ai đẩy đấy?!”
“C.h.ế.t tiệt! Không phân biệt phương hướng nữa! Ai giúp với…”
“Hu hu, đừng hại , đừng g.i.ế.c …”
“Shh… Chờ với!”
“A! Vợ ơi, em ở ? Mau lên, mau kéo …”
“Aaaaaa!!!”
…
Trong tiếng ồn chói tai, Sư Ấu Thanh thậm chí còn ai vấp ngã. Khi cố gắng bò dậy, chỉ mơ hồ thấy tiếng gọi lo lắng của Phong Bân. Vừa ngẩng đầu định xác định hướng, thấy một bóng lao thẳng tới.
Anh vô thức né tránh, nhưng dường như đối phương đoán hành động của , lao chính xác về phía lưng …
Người đó hành động nhanh như chớp, đỡ lấy cơ thể mảnh khảnh đ.â.m sầm lòng , lập tức bế ngang lên.
Nghe thấy tiếng thở dốc của đối phương, Sư Ấu Thanh mới ngừng giãy giụa.
Là Bạc Hoè.
Cánh tay của siết chặt, làn da nóng ran, thở rối loạn. Sau khi tìm một buồng vệ sinh, đá cánh cửa, nhẹ nhàng trong: “Khóa cửa , đừng để bất kỳ ai .”
Cậu cúi xuống, ghé sát .
Bên ngoài vẫn đang hỗn loạn, Sư Ấu Thanh gật đầu. Dù tầm tối đen, nhưng vẫn cảm nhận bóng đen mặt đang chằm chằm.
Bóng đen lùi một bước.
“Két” một tiếng, cánh cửa Bạc Hoè ở bên ngoài đóng .
Sư Ấu Thanh vội : “Đừng nán ngoài đó!”
Người bên ngoài đáp nhanh chóng rời .
Ban đầu nơi 20 buồng vệ sinh, tương ứng với 20 . Hiện tại chỉ còn 18 , nên buồng vệ sinh chắc chắn thừa chứ thiếu.
Dù cho thấy gì, nhưng gian chỉ bấy nhiêu, chỉ cần mò cửa gỗ là thể bước ngay.
Sư Ấu Thanh khóa trái cửa, đó áp tai cửa gỗ lắng động tĩnh bên ngoài.
Xung quanh thỉnh thoảng vang lên tiếng đóng cửa và khóa cửa.
Lúc , buồng vệ sinh bên cũng , nhưng là giọng của hai .
“Em ở đây , qua bên nhé?” Đó là phụ nữ mặc bộ lễ phục sang trọng - Lý Mỹ Đình.
“Không, ! Vợ ơi, bây giờ ngoài nguy hiểm lắm!” Từ Trí lo lắng : “Chúng ở chung một gian ! Cũng đủ chỗ… Lỡ như chuyện gì, hai vẫn hơn một mà!”
“ mà…”
“Đừng nhưng nhị gì nữa! Em , ngoài hầu như còn tiếng động nữa. Bây giờ ngoài, kẻ sát nhân đang đợi ngoài cửa!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/than-da-ve-nha-vo-han/chuong-28-giay-do-chuan-bi-bo-phieu-thoi-1.html.]
Rõ ràng phụ nữ ông dọa sợ, giọng run rẩy: “Vậy, mau khóa cửa ! Tuyệt đối để khác !”
“Khóa , khóa … Yên tâm, … Mệt c.h.ế.t , để nghỉ chút…”
Giọng dần nhỏ .
Lúc , tiếng chạy qua chạy bên ngoài cũng dần biến mất.
“Sư Ấu Thanh! Cậu chứ?”
Là Phong Bân.
Nghe giọng, hẳn là đang ở gian đối diện.
“ !” - Anh đáp: “Bạc Hoè ?”
“ ở đây.”
Nghe tiếng, ống quần chạm nhẹ.
“…” Anh lập tức sang gian bên trái.
Vách gỗ của buồng vệ sinh bịt kín bên trong, chỉ một khe hở bên cao tới 5cm. Lúc , một bàn tay khớp xương rõ ràng đang thò sang từ khe hở đó, trong tay còn cầm một thứ gì đó.
Anh chậm rãi nhận lấy, sờ… hóa là một cây kẹo mút.
Sư Ấu Thanh: “…”
Bạc Hoè: “Chỗ chắc bỏ hoang vài năm . Bây giờ mùi, thể ăn . Còn thì chắc.”
Sư Ấu Thanh: “…Cảm ơn.”
“Mọi …” Xa xa yếu ớt lên tiếng: “Tất cả buồng vệ sinh đúng ? Chúng … nên điểm danh ?”
“Anh là ai?”
“, là Kiều Minh Thành. Bây giờ chẳng thấy gì cả, nghĩ chúng nên điểm danh để an …”
“Đồng ý.” Người lên tiếng là Thường Phương Hưng, giọng điềm tĩnh: “ là Thường Phương Hưng, nhớ báo tên của !”
“…Cao Phỉ.”
“Hình Như Nguyệt!”
“Đoạn Đông.”
“Hách Thiên Thạc Hách Thiên Thạc!”
…
Chẳng mấy chốc, tất cả đều điểm danh xong, thiếu cũng chẳng thừa, đủ 18 .
Kiều Minh Thành: “Phù! Tốt quá, đều …”
NHAL
Hà Thỉ: “Có gì mà mừng chứ? Chẳng điều cũng nghĩa là kẻ sát nhân vẫn còn đang ẩn nấp ?”
Cao Phỉ: “Chẳng lẽ kẻ sát nhân g.i.ế.c ai đó thật ?”
Hà Thỉ khẩy: “Thật g.i.ế.c chắc là chuyện . Dù c.h.ế.t đầu tiên cũng chỉ là loại yếu ớt bệnh tật, ít nhất thể tìm kẻ đó ngay lập tức, đúng ?”
“…”
Hà Thỉ tiếp tục: “ nhớ dẫn theo bảo mẫu tên là Sư Ấu Thanh, đúng nhỉ?”
Sư Ấu Thanh: “Không bảo mẫu.”