Hắn còn  dứt lời,   mang theo lôi quang tới nơi, đứa trẻ thét lên bỏ chạy,  cẩn thận  c.h.é.m trúng một chân, lập tức m.á.u chảy đầm đìa, vết thương thấy rõ cả xương, ngã xuống kêu thảm thiết.
Sư  thực sự  nhịn  nữa, lên tiếng: "Sư tỷ!"
Ta thậm chí còn  thèm liếc  nàng: "Lui ."
Đứa trẻ   lẽ cũng  ngày c.h.ế.t sắp đến, cắn chặt môi , nước mắt giàn giụa  ngừng tuôn : "Cha   đều là ma tu,  khi khai mở linh trí   ma khí nhập thể,   còn lựa chọn nào khác, nhưng   bao giờ hại c.h.ế.t  khác!"
"Chẳng lẽ    ma tu ! Mỗi khi đến đêm trăng tròn, ma khí liền chạy loạn trong cơ thể , giống như hàng trăm con kiến cắn xé trái tim .
"Chẳng lẽ  sinh  là ma tu,  liền đáng c.h.ế.t !"
Hắn gần như gào thét   những lời , sư  nước mắt lưng tròng, sư  cũng    thôi, ngay cả sư tôn cũng thở dài một tiếng.
Ta vẫn  hề đổi sắc, giơ kiếm đ.â.m xuyên qua  : "Không thì ?"
Hắn kêu gào thảm thiết, sấm sét màu vàng từ trong kiếm b.ắ.n ,  ngừng ăn mòn cơ thể ,  nôn  từng ngụm m.á.u đen như mực, hai mắt chảy  máu, sắc mặt  mơ hồ  chút nhẹ nhõm.
"Giết  cũng ... Ta  sớm   sống nữa.
"Ta tự tay tán  thần hồn của , mong rằng trong lúc mơ mơ hồ hồ  dã thú trong núi tha  cũng , chỉ cầu kiếp   thể đầu thai  một gia đình .
"  để  gặp các , gặp  tỷ tỷ Nhược Ly như thần tiên...
"Đây  lẽ là phần thưởng cuối cùng của ông trời cho , một kẻ là ma tu nhưng  từng  chuyện ác..."
Thấy tia sáng cuối cùng trong mắt  dường như sắp tắt, sư  cuối cùng  nhịn  nữa, xông lên phía , hai tay vận linh lực  đoạt lấy thanh kiếm trong tay .
Ta khẽ thở dài: "Sư , thiện lương mà   trí tuệ, dễ  việc ác.
"Muội suy nghĩ kỹ  xem, lời  của  đầy sơ hở.
"Hắn  sinh    lựa chọn,  tu ma đau đớn vạn phần, nhưng  tự tán thần hồn để cầu giải thoát,   tán  tu vi  về   phàm?
"Hắn   từng hại  khác càng nực ,   nửa bước đăng tiên, Kim Đan đại yêu đều là bóp nát trong nháy mắt, liên tiếp c.h.é.m ba kiếm  g.i.ế.c  ,  thể tưởng tượng  tu vi của  thâm hậu đến mức nào.
"Ma tu tu hành dựa  cái gì, chẳng  là thôn phệ tinh huyết và sinh hồn của  sống ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-chon-nhan-gioi/chuong-5.html.]
Ta một tay nắm kiếm, một tay thủ ấn ngăn cản sư , ngẩng đầu  thấy sư  hai mắt vô hồn.
Không đúng... nàng đây là   khống chế!
Tiểu sư  chuyên về tinh thần, loại khống chế gì   thể khiến nàng lún sâu  đó?
Ngay lúc  ngây , đứa trẻ luôn  áp chế   nữa hóa thành một làn khói đen, chạy trốn khỏi thanh kiếm của .
Ta vốn định đuổi theo, nhưng sư   chắn  mặt .
Không chỉ  nàng, mà tất cả các sư  sư   đó   áp chế,  trong vũng máu, trong sân, tất cả đều giống như xác sống bao vây lấy .
Có lẽ là  cần  ngụy trang nữa, ma tu  ngưng tụ  hình,  còn dùng hình tượng đứa trẻ nữa, mà hóa thành một  đàn ông gầy gò què chân,  điên cuồng.
"Không ngờ trong đám tu sĩ chính phái đạo mạo    như ngươi! Sát tâm kiên định, ngươi sinh   thích hợp  ma tu!"
Ta  để ý đến lời  của , hai ngón tay thủ quyết, hóa lôi vàng thành lao tù, chế trụ tất cả   trong nháy mắt, đuổi kịp ma tu, giơ kiếm định chém.
Ma tu  lớn: "Ngươi  ngăn  ! Chính ngươi cũng là khó giữ nổi !!"
Ta c.h.é.m một kiếm xuống,  c.h.é.m   ,  ảnh ma tu     .
Ta ngẩng đầu tìm kiếm,   thấy giọng  quen thuộc:
"Niệm Niệm, đừng chạy lung tung, lát nữa để cha  mua kẹo hồ lô cho con."
Tim  run lên,  đầu , đập  mắt là khuôn mặt hiền từ mà  hằng đêm mong nhớ.
Ta cảm thấy  mặt   ấm lướt qua, phần thịt mềm mại nhất trong tim  chạm , theo bản năng gọi  tiếng gọi xa lạ:
"Mẹ..."
7
Trước năm 8 tuổi,  sống ở một ngôi làng nhỏ, cha bắt cá,  dệt vải, cuộc sống  dư dả, nhưng  ấm cúng.
Ta đến giờ vẫn nhớ món canh cá chép đậu phụ của , đem cá rán trong nồi cho đến khi vàng thơm, đổ nước nóng  nồi ninh cho đến khi nước canh chuyển sang màu trắng sữa,  đó cho đậu phụ , chỉ rắc một chút muối, một ít hành lá, chính là hương vị ấm áp thấm  tận đáy lòng.
Công thức  thuộc  lòng, nhưng dù   ninh thế nào, cũng  thể nấu   hương vị mà    năm đó.