Đá Lam Yên mà Xuân Phong đề cập quả thực công dụng dưỡng nhan, dưỡng sinh. Thậm chí nó còn thể nghiền thành bột để thuốc. Vì giá thành quá cao, cô chỉ thể 5 bộ.
“Vâng, bà chủ, chúng tiểu nhân đều nhớ, mời ngài tiếp tục .” Người đàn ông tên Lý Quân với Xuân Phong. Xuân Phong liếc những khác, thấy họ đều đang nghiêm túc lắng . Việc Xuân Phong đang thể coi là một khoá đào tạo nhân sự ở thế kỷ 21.
“Tốt, chúng tiếp tục. Những vị khách đầu tiên đến đây, chắc hẳn sẽ cách nấu, cách ăn, vì cách phục vụ và món ăn của chúng đều mới lạ. Vì , các ngươi phục vụ họ và hướng dẫn nếu cần. Đầu tiên, chúng đun nóng nồi đến mức nhiệt nhất định, đó phết một lớp dầu lên. Khi dầu nóng, thể bắt đầu xếp thịt lên, lượt nướng chín, ăn kèm rau và nước sốt.”
Xuân Phong , chi một lát , trong nồi phát những tiếng xèo xèo, toả mùi thơm nức mũi khiến đều chảy nước miếng.
“Đây, miếng thịt như thế là chín, nếm thử xem.” Xuân Phong cầm một miếng thịt chín, vàng bóng bẩy lên. Xuân Phong thành phẩm, cả màu sắc và hương thơm, đều hài lòng.
Xuân Phong xong, đám tiểu nhị nóng lòng bắt đầu ăn.
“Bà chủ, món ngon quá, việc kinh doanh của tiệm chúng chắc chắn sẽ càng ngày càng . Món còn ngon hơn mấy món ăn khi đang ở Tiên Khách Cư.” Một tiểu nhị nếm thử thịt xong, kích động .
Tiên Khách Cư chính là tửu lâu lớn nhất Kinh thành, với những món ăn ngon nhất, cũng là nơi đắt đỏ, sang trọng nhất. Có đồ ăn ở đây chỉ thua đồ ăn trong cung thôi. Xuân Phong nghĩ , hình như cô ăn ở đấy bao giờ, nên cũng đồ ăn trong đó ngon thế nào. Kỳ thật, cô , đến đó từ , còn ăn đến gió cuốn mây tan, mang một chiếc bụng tròn lẳn rời . , tửu lâu mà Bách Lý Mặc Thần đưa Xuân Phong đến hôm đó chính là Tiên Khách Cư.
“Được , mấy khác cũng lên thử . Nhớ kiểm soát thời gian, nếu lâu quá sẽ khô, ngược , vội quá sẽ kịp chín, đều sẽ ảnh hưởng đến trải nghiệm của khách. Mọi đến luyện tập .” Xuân Phong tiếp tục chỉ đạo. Nhiều tiểu nhị ở đây đều xuất từ gia đình bần hàn, bình thường chỉ thể miễn cưỡng ăn no cho qua bữa, ít thể ăn thịt. Xuân Phong mua hơn 20 cân thịt, tính , mỗi thể ăn gần 1 cân! Xuân Phong họ ăn, cũng tức giận. Không cho bọn họ ăn, chẳng lẽ vứt ? Bọn họ đều là của cô, đối xử với họ chút cũng gì sai. Sau khi ăn uống no say, Xuân Phong mới tiếp: “Thế nào , đều cách chứ?”
“Vâng, !” bọn tiểu nhị đều ngượng ngùng đáp. Hồi nãy đồ ăn ngon, bọn họ đều tham ăn đến mức quên cả bà chủ đang . Bọn họ ăn nhiều như , bà chủ tức giận . thịt quá là ngon , họ nhịn . Nghĩ , đám tiểu nhị mặt đỏ tía tai, chút sợ hãi Xuân Phong, đến cả Thu Nương cũng chút ngại ngùng, nhưng mặt nàng nét sợ hãi như những khác. Vì nàng Xuân Phong là thiện lương, sẽ trách tội họ vì những việc nhỏ .
“Ừ, hiểu là . Chỉ cần các ngươi tận tâm phục vụ khách hàng, mỗi ngày sẽ đều ăn thịt nướng.” Xuân Phong mỉm , để ý đến việc những ăn hết cả mấy lượng bạc của .
Xuân Phong xong, hình tượng của cô trong lòng đám nâng lên một tầm cao mới. Họ thầm nghĩ, tu mấy kiếp mới gặp một bà chủ như , mỗi ngày đều cho họ ăn thịt, đây bọn họ căn bản dám tưởng tượng đến. Nếu là tiệm khác, họ chỉ thể ăn vài miếng thịt vụn cuối ngày, chứ đừng ăn từng miếng to, còn nhiều như .
“Thật , bà chủ, chúng cũng thể ngày nào cũng ăn thịt thế ?” Lý Quân vẻ mặt khó tin Xuân Phong.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/than-y-tieu-nong-dan-xuyen-khong-lam-ruong-cung-dau/chuong-200.html.]
“, nhưng điều kiện tiên quyết là cho lòng!” Xuân Phong gật đầu khẳng định, nữa nhấn mạnh yêu cầu của .
“Bà chủ đối với chúng như , chúng càng việc tận tâm. Nếu sẽ phụ tâm ý của ngài , xem đúng ?” Lý Quân , với đám đằng lưng .
“, đúng, chúng việc thật chăm chỉ để báo đáp bà chủ.” Lý Quân xong, đều đồng thanh .
Điều khiến Xuân Phong khỏi Lý Quân bằng con mắt khác. Hắn thích học hỏi, cầu tiến, còn khả năng lãnh đạo. Cô sẽ để ý thêm, nếu việc , cô sẽ thăng chức cho quản lý.
“Được , các ngươi việc .” Xuân Phong xua tay, hiệu giải tán.
Hoàn thành công việc ở cửa hàng xong, Xuân Phong bắt đầu công tác tuyên truyền. Cô mang theo bộ ngân châm, xe đến cổng chợ.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
...
“Tỷ tỷ, tỷ tới .” Xuân Phong xuống xe, một tiểu cô nương vội chạy đến.
“Ừ, chờ lâu ?” Xuân Phong liếc mắt liền đứa nhỏ nhất định chờ cô từ lâu, nếu , thể thấy cô nhanh như .
“Ta đến một lúc . Tỷ tỷ, tỷ chúng giúp gì?” cô bé vẫy tay, liền một nhóm 10 đứa trẻ nữa chạy đến đây. Nghĩ đến món bánh bao nhân thịt thơm ngon và mứt táo ngọt lịm ăn hôm qua, cô bé mở to đôi mắt sáng ngời Xuân Phong.
Xuân Phong tiểu gia hoả nhất định là đang vội mua đồ ăn ngon, buồn xoa xoa đầu cô bé.
“Đây, chia mỗi một ít, phát giúp tỷ nhé. Nhớ xa một chút, đến khu của mấy giàu để phát nhé. Phát xong tỷ tỷ sẽ cho mấy đứa tiền mua kẹo.” Xuân Phong đưa xấp tờ rơi chuẩn cho đám nhỏ và .
“Vâng” Bọn trẻ sắp kẹo ăn đều cao hứng đồng ý, đặc biệt là mấy đứa nhỏ hôm qua mua đồ ăn ngon cùng cô bé.
“Được , tỷ tỷ mẫu cho mấy đứa một , mấy đứa thử theo xem nhé!” Xuân Phong cầm một tờ rơi, ôn hoà với bọn trẻ.