Bà cụ thấy bộ dáng của Hạ Sính Đình thì mặt tối sầm xuống. Sau khi mời Thái hậu đến trong phòng, bà xoay về Tú Đào bên Hạ Sính Đình, ánh mắt sắc bén: “Ngươi mau, rốt cuộc là chuyện gì xảy ? Nếu giải thích rõ ràng, sẽ đuổi ngươi khỏi phủ.”
Lúc bà cụ và đến đây, Tú Đào lẳng lặng rút về lưng Hạ Sính Đình. Họ nghĩ những việc họ , trời đất , rằng tất cả rơi hai ánh mắt cây cổ thụ ngoài .
Lúc , nam nhân cây đang cầm một quả nho mọng bóc vỏ, vẻ mặt sủng nịnh nhét miệng nữ tử. Nữ tử dựa vòng lồng n.g.ự.c nam tử, ánh mắt nheo , chằm chằm phía , là bộ dáng đang hóng kịch .
“Vâng, nô tì xin .” Tú Đào quỳ phịch xuống đất, sợ hãi, hoảng sợ .
“Trước đó, hoa sen nở trong hồ Tây Uyển nên tiểu thư dẫn các vị phu nhân, tiểu thư đến đây thưởng cảnh. Thời tiết nóng nực, đang định chuẩn phòng nghỉ ngơi một chút, ngờ. . . ngờ thấy. . .thấy…” Tú Đào chút rụt rè, dám tiếp tục.
“Thấy gì, nhanh.” Lão phu nhân sắc bén quát.
“Vâng! Vâng, phát hiện biểu tiểu thư và nam tử đang hẹn hò, vụng trộm. . .” Tú Đào tiếng quát của lão phu nhân doạ sợ, run rẩy, vội vàng thốt , đến câu cuối, giọng ả nhỏ đến mức thể . ý tứ trong lời của ả rõ ràng.
Lão phu nhân mấy từ cuối, giống như đả kích, thể vững nữa, hình lùi về mấy bước.
Xuân Phong cây ăn nho, lạnh, kỹ năng diễn xuất của nha đầu cũng đấy chứ. Nếu ả ở thể kỷ 21, chỉ cần xinh hơn một chút là thể diễn viên .
“Ngươi gì cơ? Ngươi Xuân Phong. . ” bà thể hai chữ tư thông, bà cũng tin là Xuân Phong sẽ việc đó.
“Không thể nào, tuyệt đối thể.” Mẹ Xuân Phong lắc đầu.
“Cô cô, con xin . Là con quan tâm biểu , để nàng khác lừa gạt, lợi dụng.” Hạ Sính Đình như sắp , đến cạnh xin Xuân Phong. Nàng vội vàng chứng minh tội của Xuân Phong, ép nàng chấp nhận chuyện tàn khốc .
“Mẹ, con tin tưởng Xuân Phong tuyệt đối sẽ chuyện như . Nhất định trong chuyện ẩn tình, , xin hãy chủ cho Xuân Phong.” Đôi mắt Xuân Phong đỏ lên, sang với bà cụ. Bà quá lo lắng, sốt ruột, nên nghĩ đến xác nhận xem đang núp trong phòng là ai, còn những ngoài, tất nhiên cũng sẽ hỏi, dù thì trong nhà nhắc tên , họ còn gì nghi ngờ nữa.
Bà cụ ánh mắt , đoán một phần câu chuyện, cực kỳ thất vọng.
“Cô cô, đừng khó bà như . Con cô cô yêu thương Xuân Phong, nhưng sự việc hiện tại nhiều chứng kiến như . . .”
Thấy vẻ mặt thất vọng của bà cụ, Hạ Sính Đình trong lòng thầm vui vẻ khi kế hoạch thành công. Chỉ cần bà nội xác nhận, khác gì cũng quan trọng nữa, nhưng nàng vẫn quên dẫm lên Xuân Phong thêm một cái.
Mẹ Xuân Phong ngẩng đầu, đôi mắt ửng đỏ về phía Hạ Sính Đình. Hạ Sính Đình khỏi lệ khí trong mắt bà doạ sợ lùi một bước, rút bàn tay đang đặt cánh tay bà về.
Xuân Phong cảnh , đến lúc xuất hiện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/than-y-tieu-nong-dan-xuyen-khong-lam-ruong-cung-dau/chuong-247.html.]
Bách Lý Mặc Thần ôm lấy nàng, nhẹ nhàng đưa nàng đáp xuống mặt đất, nhẹ với nàng một cái mới thả eo nàng .
Hai với ánh mắt đầy lưu luyến một lúc, đàn ông mới đầu bước .
“Ơ, đang gì thế? Sao náo nhiệt ?” một giọng trong trẻo, ngây thơ truyền đến, khỏi , đó chủ động tách một lối .
Nhìn thấy dáng vẻ xinh động lòng của Xuân Phong chậm rãi tiêu sái , khỏi nghi hoặc.
Không vị biểu tiểu thư đang yêu đương vụng trộm trong phòng , xuất hiện ở đây?
Mẹ Xuân Phong thấy nàng quần áo nghiêm chỉnh xuất hiện mặt , ánh mắt sáng lên, vội tiến lên ôm nàng, vội vàng hỏi:
“Xuân Phong, con ? Con là , con sẽ bao giờ những chuyện như , mà.” Mẹ Xuân Phong khống chế những giọt nước mắt thi lăn xuống, sự việc lúc nãy doạ bà rụng tim luôn .
Bà dám nghĩ, nếu trong đó thật sự là Xuân Phong thì bà thế nào.
“Lúc nãy con ?” Xuân Phong lau nước mắt, hỏi.
“Lúc nãy tìm con hỏi chuyện sinh tố, cho nên ở đây. Có chuyện gì xảy ?” Xuân Phong vẻ mặt mờ mịt, vô tội trả lời.
Khoảnh khắc Xuân Phong xuất hiện, trong ánh mắt Hạ Sính Đình chỉ 3 chữ “ thể nào.” Nàng chằm chằm Xuân Phong, như hận thể khoét một lỗ nàng, còn kịp nghĩ xem trong phòng là ai.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
Trong lòng Hạ Sính Đình chỉ là cam tâm. Tại , tại kế hoạch chu đáo, chặt chẽ như thế mà nàng vẫn thoát ? ông trời công bằng với nàng, tạo , nàng cam lòng.
Khi lão phu nhân thấy Xuân Phong, tảng đá lớn trong lòng bà cuối cùng cũng thả xuống, bà thở phào nhẹ nhõm. Bà liếc Hạ Sính Đình, thất vọng lắc đầu, nhưng cũng gì, chỉ đầu 2 đang trốn trong phòng.
“Được , Xuân Phong là . Giờ xử lý 2 .” Lão phu nhần Xuân Phong với ánh mắt vui mừng, .
Nam tử ban đầu vẫn nhởn nhơ hưởng thụ, nhưng khi thấy Thái Hậu , liền doạ đến chân mềm nhũn, vội vàng trốn sang một bên.
Lão phu nhân xong, nữ nhân giấu mặt bắt đầu run rẩy, nàng thật hi vọng thời gian thể vĩnh viễn dừng ở khoảnh khắc , để nàng đối mặt với hiện thực tàn khốc.
“Ra đây , trốn ở đằng thế gì? Dám mà dám nhận , ngươi coi Hộ Quốc Công phủ của chúng là nơi nào.” Lão phu nhân nghiêm khắc .
“Tiểu nhân sai , là tại tiện nhân câu dẫn , nàng chủ động mời đến đây. Thái hậu nương nương, lão phu nhân, xin tha mạng cho tiểu nhân.” Nam tử quỳ xuống mặt Thái hậu và lão phu nhân.
“Ngươi bậy.” Biết bản thể thoát khỏi kiếp , nữ tử cũng che mặt nữa, nam nhân như , nàng mạnh mẽ chỉ thẳng .