Thần Y Tiểu Nông Dân - Xuyên Không - Làm Ruộng - Cung Đấu - Chương 269

Cập nhật lúc: 2025-03-27 14:14:23
Lượt xem: 58

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Chủ tử, về.” Xuân Phong cửa, Huyền Dịch nhảy ngoài, lo lắng hỏi.

“Sao thế, việc gì gấp ?” Xuân Phong lơ đễnh nhấp một ngụm nước, hỏi .

“Hôm nay ở ngự hoa viên xảy chuyện, gặp phiền toái ?” Huyền Dịch nhíu mày hỏi.

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

“Hả? Chuyện ở ngự hoa viên?”

Xuân Phong bối rối, chuyện ở ngự hoa viên cũng ư, thông tin thật là nhanh nhạy. ở đó nàng cũng việc gì sai trái, thể gặp phiền phức?

“Vâng, hôm nay ngài cứu Kim quý nhân ở ngự hoa viên, đắc tội với Vân phi, thuộc hạ còn sợ ngài gây phiền toái.” Huyền Dịch thấy biểu tình Xuân Phong gì khác lạ, cũng là nàng gặp chuyện gì.

“Thông tin của các ngươi thật là nhanh nhạy, chuyện gì cũng .” Xuân Phong .

“Vương gia căn dặn để ý kỹ càng. Buổi trưa tin truyền về , nhưng mãi thêm tin gì, thuộc hạ còn tưởng . . .” Huyền Dịch ngượng ngùng , đó xảy chuyện gì mà mãi tin truyền .

“Còn tưởng ? Tưởng *ắt *ạt ? Ngươi nghĩ dễ *ắt *ạt thế ?” Xuân Phong tà tà liếc một cái, chút đắc ý .

“Tất nhiên là ai dám ức h.i.ế.p .” Huyền Dịch nịnh nọt, lấy một phong thư trong ngực, đưa cho Xuân Phong: “Đây là của chủ tử gửi về từ bên , mới đến xong.”

“Thế , đưa xem nào.” Thấy là thư của Bách Lý Mặc Thần, Xuân Phong liền hứng thú, xé bao thư luôn. Phong thư quá dày, chỉ 2,3 trang, nhưng mỗi chữ đều đong đầy nỗi nhớ và tình cảm của .

Trong thư, Bách Lý Mặc Thần rằng họ sắp đến Mặc Lan quốc, đồng thời kể cho Xuân Phong về những cảnh , những điều thú vị đường . Hắn dặn nàng chiếu cố bản thật , để ai khi dễ. Nếu dám ức h.i.ế.p nàng, nàng hãy lên phản kháng, yên tâm vì luôn chống lưng. Hắn còn bảo nàng đừng lo lắng cho , nhưng nhất định nhớ thật nhiều. Còn , mỗi bức tượng gỗ nhỏ, sẽ như thấy nàng, sẽ cảm thấy như nàng luôn ở bên .

Lời lẽ trong lá thư tựa như những tin nhắn trò chuyện giữa đôi tình nhân khiến Xuân Phong tràn đầy ngọt ngào.

Đọc thư xong, Xuân Phong vui vẻ cầm bút thư trả lời, phát hiện Huyền Dịch vẫn ở trong phòng, còn đang nghển cổ lên trộm.

"Sao ngươi còn ở đây? Rảnh thế ?" Xuân Phong ngẩng đầu, bình tĩnh Huyền Dịch.

Sao ánh mắt của nữ chủ tử giống của Vương gia nhà thế . Huyền Dịch ánh mắt Xuân Phong, chút giật , lắc đầu.

“Nếu ngươi rảnh như thì giúp đến khu ổ chuột ngoại thành dọn dẹp quét tước . Không thì đến Thiên Hương viện điều tra xem ở đó bao nhiêu giang mai cũng .” Xuân Phong đợi Huyền Dịch đáp chớp mắt, ngây thơ .

Gì cơ, đến khu ổ chuột dọn dẹp? Thôi bỏ , thứ mùi hôi thối nức mũi đó quả thực là thể chịu nổi. Kể cả thứ mùi đó, những ánh mắt vô tội mà đói khát thực sự là tra tấn lòng .

Còn Thiên Hương viện? Bệnh giang mai? Hắn là nam nhân , bén mảng đến nơi đó.

“Không , chủ tử, chỉ đang lo lắng thư xong tìm gửi thôi. Ta đây chờ một chút, chắc bên đó Vương gia đang chờ hồi âm của . Người nhanh .” Huyền Dịch nữa ha hả nịnh nọt, còn lấy Vương gia lá chắn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/than-y-tieu-nong-dan-xuyen-khong-lam-ruong-cung-dau/chuong-269.html.]

“Huyền Dịch, ngươi nghĩ xem, Vương gia mà ngươi lấy lá chắn thì sẽ thế nào? Xuân Phong đặt cây bút tay xuống,bình tĩnh .

“Không, , chủ tử, tha cho thuộc hạ . Giờ ngoài luôn đây.” Huyền Dịch rong lòng cả kinh, quả nhiên thể đánh giá qua vẻ bề ngoài.

Nữ chủ tử qua ôn nhu thiện lương, nhưng phúc hắc thì kém gì Vương gia nhà . Huhu, trái tim Huyền Dịch đau quá.

“Sao còn ngoài đợi !” Xuân Phong quát Huyền Dịch.

Huyền Dịch bật , mau chóng chạy khỏi phòng.

“Vậy còn .” Xuân Phong bóng dáng chạy toé khói của Huyền Dịch, hài lòng gật đầu.

Xuân Phong suy nghĩ một lúc, kể hết cho những việc xảy gần đây, kể cả chuyện hôm nay và chuyện nàng phong quận chúa. Cuối thư, nàng còn bồi thêm một câu, chúc mạnh khoẻ, nàng sẽ chờ .

Xuân Phong gấp lá thư , vẻ mặt ngượng ngùng ngọt ngào bỏ phong bì, gọi Huyền Dịch đến giao thư. Trước khi rời , Xuân Phong còn dành cho một ánh mắt cảnh cáo, dặn lén.

Những ngày tiếp theo, Xuân Phong dành phần lớn thời gian để nghiên cứu mấy thứ đồ mới với Phú Quý. Xuân Phong một loạt bàn ghế kiểu mới, đều thể gấp gọn. Ngoài , nàng còn một chiếc xe đẩy nhỏ 4 bánh, phía một chỗ nhỏ, còn thanh điều chỉnh độ cao.

“Bà chủ, đây là thứ gì ? Chỗ nhỏ như thể ? Kể cả để đựng đồ cũng nhỏ.” Phú Quý vẻ mặt khó hiểu hỏi.

Loại xe kéo còn tay cầm thể đẩy sang hai bên, thực sự thú vị, ngay cả Phú Quý là cũng thấy thật mới lạ.

“Thứ thể để đấy, mấy hôm nữa ngươi sẽ .” Xuân Phong thần bí .

Xuân Phong còn nhờ đại tỷ lúc rảnh rỗi thì cho nàng một tấm đệm nhỏ, chắc 2 ngày nữa là xong.

Nàng còn một chiếc thùng thể di chuyển, tương tự như vali ở thời hiện đại. Phía cũng tay cầm thể điều chỉnh, thể để cho thư sinh đựng sách vở, quần áo. Chỉ còn 1 tháng nữa là đến kỳ thi Hương, lúc đó sẽ nhiều thư sinh đến Kinh thành, sẽ là cơ hội tiêu thụ cực kỳ .

Ngoài những thứ mới lạ , ở đây còn một đồ gia dụng cơ bản, quen thuộc ở thời đại .

Xuân Phong cũng cho bán những vật điêu khắc của Phú Quý, Phú Quý cũng nghĩ đến việc một đồ trang trí trong nhà bằng gỗ. Cứ thế, các mặt hàng trong cửa hàng ngày càng đa dạng.

Thời gian , Xuân Vũ cũng bận rộn đào tạo những thợ thêu mà nàng mua, dạy họ kỹ thuật thêu hai mặt, nàng cũng theo giúp đỡ.

Xuân Sinh thì hàng ngày đều cùng Bảo Sinh đến trường, hai thiết như .

Từ lúc cả nhà dọn khỏi Hộ Quốc Công phủ, họ còn lo lắng gì, đều vui vẻ bận rộn với công việc của . Xuân Phong rảnh rỗi sẽ nấu một bàn đồ ăn thật ngon cho cả nhà. Dường như họ về với những ngày bận rộn mà hạnh phúc ở thôn Đại Hà.

Ngày ngày yên bình trôi qua, chỉ trừ việc mỗi tối ở bên, đây chính là cuộc sống mà Xuân Phong mong , một cuộc sống bận rộn mà hạnh phúc.

Loading...