“Ừ, ngày cưới định , là ngày 15 tháng .” Lam Lam đỏ mặt, dứt dứt chiếc khăn tay.
“Ô, thật , các nhanh thật đấy, biểu ca của chắc là chờ nữa, rước tỷ về nhà luôn chứ gì.” Xuân Phong nháy nháy mắt với Lam Lam.
“Biểu đang gì đấy?” Hạ Lạc Hoa bước nhà Xuân Phong thấy hai đang chuyện về , liền trêu ghẹo.
“Ta , biểu ca đúng là một củ cải hoa tâm, để Lam Lam rõ một chút.” Xuân Phong trêu chọc.
“Lam Lam, đừng bừa, chỉ là quan tâm nàng thôi.” Hạ Lạc Hoa lo lắng, chạy đến bên Lam Lam giải thích.
"Ta..." Lam Lam mở miệng , Xuân Phong cắt ngang.
“Thôi, , các ân ái, đừng thể hiện mặt nữa. Các đến tìm chuyện gì?” Xuân Phong lắc lắc tay, vẻ mặt ghét bỏ.
“Đương nhiên là tới chúc mừng sắc phong quận chúa .” Lam Lam .
“Thế quà chúc mừng ? Đến chúc mừng mà đến cả quà cũng mang ?” Xuân Phong đánh giá hai , giả vờ chán ghét.
“Có, , thể chữ.” Hạ Lạc Hoa khẽ . Nói xong, lấy trong n.g.ự.c một vật gì đó đưa cho Xuân Phong. Nàng nhận lấy, khỏi bĩu môi.
“Thôi, quà gì thế , đây là khoe ân ái mặt ?” Chẳng lẽ bọn họ Bách Lý Mặc Thần ở Kinh thành, nên cố ý khoe khoang tình cảm mặt nàng ?
“Haha, đùa thôi.” Hạ Lạc Hoa Xuân Phong bĩu môi mà nhịn .
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
“Quà gửi đến phòng , chút nữa về sẽ thấy.” Hạ Lạc Hoa thu ý mặt, nghiêm túc .
“Vậy còn . mà hai định ngày từ bao giờ đấy, gì?” Xuân Phong hài lòng gật đầu.
“Muội bận như , chúng cả ngày thấy bóng dáng , thể quan tâm chuyện nhỏ của chúng ?” Lam Lam chút ghen tị .
“Thôi, đừng đổ cho . Là do hai khanh khanh ríu rít, bỏ quên , còn đổ .” Xuân Phong họ với ánh mắt khinh thường.
“Thôi, chuyện nữa. Biểu ca, ngày mai phái thêm đến giúp chuyển nhà nhé. Lam Lam, mấy hôm nữa về Vân huyện, tỷ về cùng ?” Xuân Phong thu hồi vẻ vui đùa, với hai .
“Không , Lam Lam thời gian , nàng còn ở chuẩn hôn lễ.” Xuân Phong rủ Lam Lam , Hạ Lạc Hoa bật ôm Lam Lam ngực.
“Được , coi như gì. Hai tập trung lo chuyện thành hôn . Còn biểu ca, nên kiềm chế một chút mặt biểu ? Còn thành hôn dính như keo .”
“Xuân Phong, đừng trêu nữa, hôm nay chúc mừng , mời ăn một bữa, ?” Lam Lam chút hổ chuyển chủ đề.
“Không cần, ăn ở nhà , xuống bếp.” Xuân Phong lắc đầu , nàng vẫn thích xuống bếp cơm cho . “Cũng lâu chúng tụ tập một phen, tối nay chúng vui vẻ, ?”
“Được quá, mang thứ đó qua ?” Lam Lam vui vẻ đồng ý.
“Cái gì ?” Hạ Lạc Hoa hai bên cạnh chuyện, hiểu mô tê gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/than-y-tieu-nong-dan-xuyen-khong-lam-ruong-cung-dau/chuong-273.html.]
“Đợi chút nữa sẽ .” Lam Lam theo Xuân Phong bếp.
...
Ngày thứ 3 khi cả nhà Xuân Phong chuyển Minh Châu phủ, Xuân Phong lên đường về quê. Lần hồi hương của nàng thể coi là áo gấm về quê, nàng địa vị quận chúa, còn nắm trong tay cơ nghiệp ở Kinh thành.
Xuân Phong chia của Bách Lý Mặc Thần , một ở Minh Châu phủ bảo vệ sự an của , một chú ý động tĩnh của Phiêu Hương Cư đề phòng khác gây rối.
Đoàn của nàng chỉ thêm Huyền Dịch và một nhóm nhỏ, rời khỏi Kinh thành. Nàng cũng nhân cơ hội thăm dò một thành thị xung quanh Kinh thành.
Điểm dừng đầu tiên là Dương Thành, cách Kinh thành 2 ngày đường.
Đây là một trong những thành trì lớn nhất chỉ Kinh thành, thói quen sinh hoạt của dân cũng gần như tương đồng. Ở đây nhiều quan hệ họ hàng với những quyền quý trong kinh thành, nên kinh tế cũng khá phát triển.
Xuân Phong ở đây 2 ngày, đến thăm một nhà hàng tại địa phương, dạo qua một con phố sầm uất, nàng kết luận việc phát triển kinh tế ở đây khá , hơn nữa dự địa phát triển còn nhiều, mức tiêu thụ của dân cũng . Nơi đáng cân nhắc chi nhánh.
Hương Mãn Viên tửu lâu.
“Huyền Dịch, ngươi tới đây nếm thử một chút, xem đồ ăn ở đây so với Tiên Khách cư ở Kinh thành thì thế nào.” Xuân Phong với Huyền Dịch ở cạnh.
Lần Xuân Phong ngoài một , đường sợ gặp quen, nên nàng cho Huyền Dịch thoải mái theo , cần ẩn .
“Ừm, đồ ăn ở đây vẻ còn ngon hơn cả ở Tiên Khách Cư,” Huyền Dịch ngoan ngoãn bàn, gắp một đũa đồ ăn bỏ miệng.
“Thế ngươi nghĩ tại ngon hơn?” Xuân Phong gật đầu, hỏi tiếp.
“Hình như hương vị đậm hơn một chút, cũng cay hơn một chút.” Huyền Dịch cẩn thận cảm nhận đồ ăn trong miệng.
“Ừ, tồi, ngờ ngươi võ công cao cường, khẩu vị cũng tinh tế như .” Xuân Phong hài lòng gật đầu.
“haha, chúng thuộc hạ theo Vương gia nên cũng học một ít.” Huyền Dịch trả lời.
“Vương gia? Vương gia nhà các ngươi để ý đến đồ ăn nhiều thế ư?” Xuân Phong đến Vương gia, khỏi hỏi thêm mấy câu.
“Vâng, Vương gia chút kén ăn.” Huyền Dịch từ từ , bồi thêm một câu: “Chủ tử, đừng với ngài là , nếu sẽ chớt thảm đó.”
Huyền Dịch lúc mới phản ứng, nhớ hồi nãy tiện mồm bí mật, khỏi phiền lòng .
“Được, sẽ cho , nhưng một điều kiện!" Xuân Phong hiền lành gật đầu.
“Điều kiện gì? Người .” Huyền Dịch tràn đầy hi vọng.
“Điều kiện là ngươi cho tất cả bí mật của Vương gia!" Xuân Phong chớp chớp đôi mắt ranh mãnh.
Huyền Dịch lập tức hóa đá tại chỗ!
Thôi, cứ , một việc ít hình phạt còn nhẹ, nếu bộ. . .