Thần Y Tiểu Nông Dân - Xuyên Không - Làm Ruộng - Cung Đấu - Chương 279

Cập nhật lúc: 2025-03-27 14:14:43
Lượt xem: 52

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Con đường nhỏ khúc khuỷu kéo dài trong đêm đen như vô tận, cho cảm nhận sự thần bí, mịt mờ.

Để mau chóng hái Băng Hoả Tử Liên, Bách Lý Mặc Thần thi triển khinh công, cố gắng đẩy tốc độ lên nhanh nhất. Lam Dịch và đám còn bỏ xa. Họ nửa canh giờ, nhưng mới chỉ đến giữa sườn núi, Bách Lý Mặc Thần khỏi chút sốt ruột. Họ tình huống đỉnh thế nào, nhưng theo như lời miêu tả của Xuân Phong, chắc tốn thời gian tìm kiếm một chút. Họ tìm rạng sáng, xuống núi xong lập tức rời , nếu , để phát hiện sẽ phiền phức.

Nghĩ đến đây, Bách Lý Mặc Thần dừng thăm dò địa hình xung quanh một chút, tiếp tục tăng tốc tiến lên đỉnh núi. Cuối cùng, một canh giờ, cũng thể thấy dấu vết màu trắng của tuyết đỉnh. Càng lên cao, xung quanh càng lạnh, khí cũng loãng dần, nhưng họ là học võ, chỉ cần điều tức thở một chút vẫn thể chịu đựng .

Trên đỉnh núi là một vùng núi nguyên thuỷ hoang sơ, tuyết bao phủ hết, diện mạo nguyên bản.

Phía cuối con đường là một vách đá dựng , vách đá hầu như điểm tựa nào, chỉ một lớp băng dày trơn nhẵn. Trèo lên vách đá thực sự khó, Bách Lý Mặc Thần dừng một chút, quan sát địa hình, tìm cách trèo lên. Hắn lấy một thanh chuỷ thủ luôn mang bên , nhảy lên, đợi đến đúng thời điểm, cắm con d.a.o vách đá, mượn lực, bay lên tiếp. Liên tục như thế mấy , mới lên đến đỉnh vách. Đứng ở đây xuống, xung quanh chỉ là một mảnh đen tối tịch mịch vô tận. Hắn thoáng qua mấy đang đuổi theo , bước trong. Đây đúng là một nơi thần kỳ như Xuân Phong miêu tả, càng đến gần đỉnh núi, khí càng ấm áp. Hắn kỹ phía , một làn sương chậm rãi tản , Bách Lý Mặc Thần thầm nghĩ, khi Băng Hoả Tử Liên ở quanh đây. Hắn bắt đầu tìm kiếm, đột nhiên, mắt sáng lên. Trước mặt một tia sáng nhàn nhạt loé , Bách Lý Mặc Thần vui vẻ chạy về hướng đó.

Dưới ánh sáng lạnh lẽo của tuyết trắng, thấy một đoá hoa sen tím đang lặng lẽ nở gần vách đá phía . Hoa mọc từ một ao nước nóng, sương mù hồi nãy là bốc từ đây. Không hề do dự, vươn tay , hái bông sen.

Ngay khi tay sắp chạm bông hoa, một dải lụa màu đỏ bất ngờ tấn công đến. Công kích mãnh liệt, Bách Lý Mặc Thần hề phòng , đành thu hồi tay, xoay tránh né.

Bách Lý Mặc Thần đáp xuống bờ ao, đang định mở miệng gì, liền tiếng nước róc rách thu hút. Dưới nước, hình một nữ tử trắng bóc trồi lên, tấm vải lụa dài màu đỏ quấn lấy nàng. Mọi thứ diễn quá nhanh, Bách Lý Mặc Thần chỉ kịp nhận một mảnh tuyết trắng, chút hoa mắt.

"Ngươi là ai? Sao dám xông Ngọc Tuyết Phong của , trộm bảo bối Băng Hỏa Tử Liên?" Một giọng nữ trong trẻo nhưng lạnh lùng, ẩn chứa lệ khí vang lên.

"Ta là ai quan trọng, quan trọng là hôm nay sẽ lấy Băng Hỏa Tử Liên !"

Bách Lý Mặc Thần nữ tử chất vấn, hừ nhẹ một tiếng, tràn đầy khí phách .

“Thế , cũng xem ngươi năng lực đó .” Guọng của nữ tử cũng tràn ngập khinh thường, xoay cung tấm lụa đỏ , tấn công Bách Lý Mặc Thần. Tấm lụa đỏ mềm mại, trong tay nữ tử, trở nên vô cùng linh hoạt, nhưng mỗi chiêu xuất đều sắc bén, chứa đựng sát ý vô tận, Bách Lý Mặc Thần chút trở tay kịp.

Hắn cách nào khác, chỉ thể cầm cự, chờ đợi nữ tử sơ sót. Hai ngươi truy đuổi, quấn lấy , bọn Lam Dịch đuổi đến đều sửng sốt. Không ngờ đỉnh núi cũng , còn là một nữ nhân lợi hại.

Nhìn tình hình hiện tại, công phu chắc ngang tầm với chủ tử của họ, thật là giỏi. Đôi mắt của Lam Dịch quét qua, nhanh chóng thấy bông hoa tím lặng lẽ ở bên , lẻn đến, thừa lúc phụ nữ chú ý, giơ tay lên hái.

Người phụ nữ đang đánh , phát hiện bông hoa hái , lập tức vận công đẩy Bách Lý Mặc Thần , chiếc khăn lụa trong tay đánh úp về phía Lam Dịch.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/than-y-tieu-nong-dan-xuyen-khong-lam-ruong-cung-dau/chuong-279.html.]

Lam Dịch ngờ đối thủ nhanh như , bàn tay còn kịp rút đánh trúng, bông hoa trong tay rơi xuống. Thấy bông hoa sắp rơi trong làn nước ấm, Lam Dịch lo lắng hô to: “Không!”

Một giây , bông hoa dải lụa đỏ cuốn lấy, kéo xa khỏi Lam Dịch. Lam Dịch dậy, định chặn dải lụa , nhưng một bóng nhanh hơn bay đến, đoạt bông hoa.

“Ta , hôm nay lấy Băng Hoả Tử Liên.” Bách Lý Mặc Thần lạnh lùng , trong tay cầm bông sen.

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

“Chỉ dùng thủ đoạn đê tiện như , gì đáng kiêu ngạo ” Nữ tử tại chỗ, khinh miệt .

“Binh bất yếm trá.” Bách Lý Mặc Thần lạnh lùng phun 4 chữ, trong mắt lộ tâm tình thoải mái của . Khổ cực lâu như , cuối cùng cũng lấy , quá.

“Hay cho câu binh bất yếm trá. Nếu các hạ lấy , thì bông hoa thuộc về các hạ, các ngươi .” Nữ tử thu hồi dải lụa đỏ, thản nhiên nhướng mày .

“Đa tạ.” Bách Lý Mặc Thần ôm quyền hướng về phụ nữ , chuẩn rời .

Những khác mặt ở đây đều sửng sốt, hồi nãy chiến đấu khốc liệt như thế, tự nhiên dễ dàng như ?

Không là dễ dàng quá ? Cả đám đều hoài nghi, chỉ Bách Lý Mặc Thần vẫn bình tĩnh, trực tiếp xuống núi.

“Chủ tử, chúng lấy Tử Liên dễ dàng ?” Lam Dịch chút khó tin, hỏi Bách Lý Mặc Thần.

“Ừ, nếu thì ngươi nghĩ thế nào?” tâm tình Bách Lý Mặc Thần khá , hiếm khi thêm mấy câu.

“Thuộc hạ cảm thấy quá trình chút chút thuận lợi quá.” Lam Dịch chút ngượng ngùng gãi múi.

Thực Bách Lý Mặc Thần cũng cảm nhận gì đó khác thường, nhưng mặc kệ là chuyện gì, sợ.

“Ừ, chúng nhanh chóng xuống núi, nhân lúc trời sáng, trở về luôn.”

Bách Lý Mặc Thần để ý đến Lam Dịch đang lẩm bẩm, lệnh gia tăng tốc độ. Đường về dễ dàng hơn lúc đến nhiều, cả đoàn nhanh chóng đến chân núi. Bầy trời vẫn tối, nhưng ở phía đông thoáng hiện chút ánh sáng m.á.u cam nhạt.

Khi họ đến chân núi, hai canh gác vẫn đang tới lui như lúc nãy. Người của Bách Lý Mặc Thần đánh ngất họ, chuẩn rời . mới mấy bước, họ liền khựng .

Loading...