Thần Y Tiểu Nông Dân - Xuyên Không - Làm Ruộng - Cung Đấu - Chương 350:

Cập nhật lúc: 2025-03-27 14:25:12
Lượt xem: 35

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Huyền Dịch rất thán phục trước ý tưởng của Xuân Phong, nhưng hắn vẫn lo lắng, vách núi cao như vậy, bọn họ xuống rồi lên bằng cách nào?

việc quan trọng hiện ̣i chính là phải tìm được chủ tử, về việc lên, đến lúc đó hãy nói, trời sẽ tuyệt đường người, chắc chắn sẽ có biện pháp.

"Một, hai, ba, nhảy!" Xuân Phong tính toán hướng gió và thời gian, đếm xong ba tiếng, liền cùng Huyền Dịch tung người nhảy thẳng xuống Vô Vọng Nhai.

Mặc dù gió lúc này nhỏ hơn trước một chút, nhưng người thường khó mà chịu được. Huyền Dịch có võ công cao cường, nhưng vẫn nhịn được mà híp mắt lại, vận nội công ngăn cái lạnh của gió núi và đau đớn mặt.

Huyền Dịch khỏi lo lắng nhìn về phía Xuân Phong. Huyền Dịch hắn còn cố hết sức chống đỡ như vậy, còn chủ tử có thể chịu được ? Trong mắt Huyền Dịch thoáng chút đau lòng.

Xuân Phong lúc này đã sớm bị gió thổi đến môi có chút tím, y phục mỏng ngừng phấp phới, tựa như bươm bướm bay trong gió.

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

Xuân Phong biết nội công, càng biết dùng nội công để ngăn cái lạnh, nên chỉ có thể gắt gao nắm chặt tay vịn, đem cả người cố ̣nh dù lượn, nếu nàng có thể sẽ ngã bất cứ lúc nào. dù gian khổ như vậy, tâm trí Xuân Phong vẫn d.a.o động dù chỉ một chút.

Nàng nhất ̣nh phải kiên trì, nhất ̣nh phải tìm được Bách Lý Mặc Thần, một khắc cũng thể buông lỏng.

Không những thể buông lỏng, mà nàng còn phải giữ vững tinh thần, chú ý đến tình huống xung quanh, hướng gió, tùy lúc đổi hướng máy bay.

Nếu , nói đến việc họ có thể tìm được người , chính bản đã ngã đến thịt nát xương tan trước.

Đường xuống xem như là thuận lợi, Xuân Phong cảm giác mình đã xuống được nửa đường.

Huyền Dịch cũng cẩn thận quạt sát tình huống xung quanh.

Trước khi xuống họ đã uống một ít thuốc giải độc, nhưng chướng khí lúc này dày đặc, khiến họ có chút khó chịu, đặc biệt là đầu có chút choáng váng, ảnh hưởng đến việc quan sát.

Xuân Phong thấy ổn liền để cho Huyền Dịch điều khiển, nàng lấy hai chiếc khẩu trang thấm sẵn nước đã chuẩn bị trước, tự đeo cho mình một cái, đưa cho Huyền Dịch một cái.

Huyền Dịch mặc dù hiểu, nhưng vẫn theo Xuân Phong đeo khẩu trang lên.

Tuy khẩu trang có công dụng giải độc, nhưng có thể lọc một số chất độc hại, tinh thần hai người khôi phục ít.

Huyền Dịch thở phào nhẹ nhõm, đột nhiên phát hiện vách núi phía trước dường như có gì đó.

Màu sắc tuyệt đối phải màu sắc vốn có của núi, Huyền Dịch thấy Xuân Phong cũng đang nhìn về hướng đó, đương nhiên nàng cũng phát hiện nơi đó có điều dị thường.

Hai người nhìn , gật đầu một cái, quyết ̣nh bay đến tìm hiểu.

Xuân Phong khẽ lái sang bên phải, hướng đến chỗ đặc biệt vách núi….

……

Xuân Vũ cả đêm khó ngủ nên rời giường sớm, đến doanh trướng của Xuân Phong, còn đặc biệt chuẩn bị bữa sáng cho Xuân Phong.

Nàng biết Xuân Phong rất lo lắng cho Diêu Vương, tối qua vẫn ăn gì, nên đã dậy thật sớm tự mình nấu một ít thức ăn cho Xuân Phong.

Xuân Vũ sợ Xuân Phong chịu nổi đả kích này, làm chuyện ngu ngốc gì, nên muốn viện cớ này đến thăm nàng.

nàng ngờ dù mình đã dậy sớm, vẫn thể ngăn cản Xuân Phong.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/than-y-tieu-nong-dan-xuyen-khong-lam-ruong-cung-dau/chuong-350.html.]

Xuân Vũ vén rèm lên, thấy bóng dáng Xuân Phong, chỉ thấy chăn được gấp gọn giường, nhất thời có dự cảm lành.

Nàng vứt bữa sáng trong tay, xoay người chạy tìm Thất hoàng tử.

"Lăng Phong, Lăng Phong, thấy Xuân Phong cả, thấy muội ấy nữa!" Xuân Vũ vội vàng chạy vào doanh trướng của Thất hoàng tử liền đụng vào ngực của Bách Lý Lăng Phong đang .

Bách Lý Lăng Phong nhìn vẻ mặt hốt hoảng của Xuân Vũ, hai tay đặt lên vai nàng nhẹ nhàng an ủi.

"Nàng bình tĩnh, đừng vội, từ từ nói, nàng vừa mới nói gì? Không thấy Ngũ tẩu ?"

"Đúng vậy, thấy Xuân Phong nữa!" Xuân Vũ lo lắng gật đầu một cái.

"Chuyện xảy từ lúc nào? Nàng đã hỏi qua Huyền Dịch và Lam Dịch ?" Bách Lý Lăng Phong vẫn bình tĩnh hỏi.

"Ta, buổi sáng mang điểm tâm đến cho muội ấy nhưng thấy muội ấy , cả Huyền Dịch và Lam Dịch cũng thấy." Xuân Vũ ngấn lệ, ̣n ngào nói.

Bách Lý Lăng Phong thấy Xuân Vũ như vậy liền đau lòng, đưa tay khẽ vuốt gương mặt nàng.

"Đừng lo, nếu họ ở đây, có lẽ đã ngoài tìm kiếm, Ngũ tẩu kiên cường như vậy, nhất ̣nh sẽ xảy chuyện gì."

Bách Lý Lăng Phong ánh mắt kiên ̣nh nói, một tiếng Ngũ tẩu cung kính này là xuất phát từ tận đáy lòng, Xuân Phong là người trầm tĩnh lại thông minh cơ trí, hắn thật lòng bội phục nàng.

Nghe Bách Lý Lăng Phong , Xuân Vũ cảm thấy bản đúng là có chút khẩn trương quá độ, dù Xuân Phong cũng phải là một cô gái yếu ớt.

hiểu trong lòng nàng dự cảm , cảm giác giống như , lúc cha nàng qua đời .

Dù biết Xuân Phong phải là người yếu đuối, nhưng trong lòng nàng vẫn khỏi bất an.

Bách Lý Lăng Phong nắm chặt tay nàng, nói: "Đi thôi, chúng xem , hỏi Huyền Dịch một chút, nói chừng bọn họ lúc này đã trở lại!"

"Ừm!" Xuân Vũ nhìn thoáng gương mặt có chút tiều tụy của Bách Lý Lăng Phong, gật đầu.

Hắn là tệ tốt nhất của Diêu Vương, hiện Diêu Vương gặp chuyện may, hắn làm có thể ngủ yên giấc?

Cả đêm qua gần như chợp mắt, cẩn thận phân tích ̣a đồ Vô Vọng Nhai.

Bản đồ này là do một người bằng hữu mấy năm trước chu du bên ngoài tặng cho hắn, bản đồ đều là ̣a thế hiểm trở của các nơi thần bí trong thiên hạ, trong đó có Vô Vọng Nhai.

Sự việc hôm qua xảy đột ngột, hắn nhất thời nhớ đến, vốn muốn tự mình nghiên cứu trước một đêm, đó đến tìm Xuân Phong thương lượng.

Hai người bước nhanh đến doanh trướng của Xuân Phong, nhưng chỉ thấy mỗi Lam Dịch.

Xuân Vũ hỏi: "Vương phi nhà các người ? Muội ấy ̣i trở lại?"

Xuân Vũ ngừng nhìn khắp doanh trướng, giống như Xuân Phong đang bị giấu ở nơi nào đó trong doanh trướng.

"Thất hoàng tử, Thất vương phi, Vương phi ngài ấy….." Lam Dịch sắc mặt tốt, có chút do dự nói.

"Muội ấy thế nào? Ngươi mau nói !" Xuân Phong thấy sắc mặt Lam Dịch khó coi, trong lòng khỏi lo lắng.

Lẽ nào Xuân Phong thật sự đã xảy chuyện gì? Đôi mắt Xuân Vũ gắt gao nhìn chằm chằm Lam Dịch, sợ sẽ một đáp án mà nàng thể chấp nhận .

Loading...