"Vâng. Sính Đình .". Hạ Sính Đình đổi lời , cúi đầu đồng ý.
Trong mắt Bách Lý Mặc Thần thoáng hiện nét hài lòng.
Cứ như , Bách Lý Hà cuối cùng cũng thể yên trải qua những ngày tháng cuối cùng của cuộc đời trong ngục tù.
Sau vài ngày nghỉ ngơi, Bách Lý Mặc Thần xử lý xong việc Bách Lý Hà tạo phản, đối mặt với chuyện của các sứ giả bốn nước.
Trước đó, khi Bách Lý Mặc Thần gặp chuyện, Xuân Phong cho theo dõi sát động tĩnh của bốn nước láng giềng. điều kỳ lạ là, các sứ giả và các nước dường như vẫn yên ắng một cách bất thường.
Điều khiến cảm thấy khó tin, bởi vùng đất thuộc về Thiên An quốc chính là vùng dồi dào tài nguyên và giàu nhất thiên hạ. Nói các nước láng giềng nhòm ngó là điều thể.
Vậy mà họ bỏ qua cơ hội tuyệt vời , điều đó khiến Bách Lý Mặc Thần khỏi thêm phần cảnh giác.
Hoàng cung, Trùng Dương điện.
Bách Lý Mặc Thần vị trí chủ tọa, ánh mắt lạnh nhạt các sứ giả bốn nước đang phía .
“Chư vị sứ giả, những ngày qua tiếp đón chu đáo, chắc hẳn các vị cũng về những chuyện gần đây trong cung. Phụ hoàng sức khỏe , nên chuyện tiếp theo đều sẽ do phụ trách. Hôm nay ở đây, kính một ly."
Bách Lý Mặc Thần phất tay áo choàng màu huyền sắc, cầm lấy chén rượu mặt, hướng về phía .
“Xin mời Diêu Vương!” Những bên vội nâng chén, cung kính đáp .
“Diêu Vương gia, chúng ở kinh thành một thời gian khá lâu, cũng nên trở về. Chỉ là việc trao đổi vật tư giữa hai nước chúng hằng năm vẫn bàn bạc xong. Không ý Vương gia thế nào?”
Vương tử Mặc Lan đặt chén rượu xuống, về phía Bách Lý Mặc Thần, mỉm hỏi.
Việc các sứ giả bốn nước triều kiến hàng năm chỉ đơn giản là một nghi lễ, mà họ còn mang theo nhiệm vụ quan trọng: đàm phán để đổi lấy đủ lương thực cho mùa đông sắp tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/than-y-tieu-nong-dan-xuyen-khong-lam-ruong-cung-dau/chuong-384.html.]
Không còn cách nào khác, bởi vì vùng đất giàu nhất thiên hạ đều trong tay Thiên An quốc.
Thêm đó, Thiên An quốc còn một Diêu Vương đầy uy nghiêm, nên dù ý định an phận, các nước khác cũng chỉ thể ngoan ngoãn mang sản vật của trao đổi.
Trong bốn nước, Mặc Lan là nước chịu cảnh gian khổ nhất, nên lạ gì khi thái tử của họ là đầu tiên lên tiếng.
Lời của Vương tử Mặc Lan dường như cho những khác, khiến các sứ giả còn đều đồng tình.
“ , nếu Diêu Vương thời gian, xin hãy sớm thảo luận để quyết định, như chúng cũng an tâm hơn.”
Mục Hãn Vương tử dáng vẻ phóng khoáng và hào sảng, .
“Các vị cần lo lắng. Hôm nay, bản vương cho mời đến đây chính là để bàn về việc .” Bách Lý Mặc Thần bình thản .
“Vậy thì thật quá!” Mục Hãn Vương tử vui vẻ đáp, nhưng đó chút ngập ngừng, tiếp:
“Chỉ là, Diêu Vương, ngài cũng , năm nay thu đông đến sớm hơn bình thường, mùa đông cũng sẽ khắc nghiệt hơn. Vì , liệu thể cung cấp thêm chút lương thực cho chúng ?”
“ , đúng ! Mùa đông đến sớm, đồng cỏ của chúng cũng héo úa sớm hơn. Không Vương gia thể linh động giúp đỡ ?”
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
Tướng quân Mộ Dung Địch của Liêu Đông lập tức hưởng ứng.
Trong những mặt, chỉ quốc sư Diệp Túc của Na Thần quốc là giữ thái độ điềm tĩnh nhất.
Bởi vì trong năm nước, Na Thần quốc Thiên An quốc về nguồn lương thực, nếu thiên tai lớn thì họ vẫn thể tự túc, chỉ là dư dả nhiều.
Đây cũng thể là lý do vì Na Thần quốc ít khi gây hấn với các nước khác, chọn cách sống bình lặng, xen những tranh chấp bên ngoài.
Tuy nhiên, ngành dệt của Na Thần quốc phát triển bằng Thiên An quốc, nên họ vẫn cần trao đổi một lương thực và vải vóc từ Thiên An.