Thần Y Tiểu Nông Dân - Xuyên Không - Làm Ruộng - Cung Đấu - Chương 50:
Cập nhật lúc: 2025-03-27 08:12:36
Lượt xem: 118
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hai gặp ai cũng khen Xuân Phong, cô tài giỏi, 2 theo cô là kiếm tiền. Việc cũng cho những mới đăng ký theo Xuân Phong thêm phần tự tin. Thấy tất niên đến gần, Xuân Phong đề nghị cả nhà lên huyện chơi một chút, nhân tiện mua ít đồ dùng Tết. Mấy chị em Xuân Phong đều lên huyện thị, đều háo hức. Sáng sớm hôm , trời còn sáng, cả nhà Xuân Phong rời giường rửa mặt. Thấy nhà Tần thẩm bên cạnh sáng đèn, cả nhà liền chạy bắt xe lên trấn. Vội vàng thế là tại vì xuống huyện lị còn bắt 1 chuyến xe nữa. Tới thị trấn, cả nhà vội vàng ăn sáng, đó tiến đến chỗ đỗ xe lên huyện lị. Đang đường, đột nhiên một gọi:
- Xuân Phong, là cô nương đúng ?
Xuân Phong , phát hiện là Lưu chưởng quầy:”Lưu chưởng quầy, ngài ?”
“Ta lên huyện bàn chuyện ăn, nghĩ đến gặp cô ở đây. Cô nương ?” Lưu chưởng quầy .
“Ta đưa lên huyện chơi, cho đây đó.” Xuân Phong chỉ cùng.
“À, là ? Hay cùng , dù cũng tiện đường.” Lưu chưởng quầy mời Xuân Phong.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
“Chuyện …Có phiền ngài ?” Xuân Phong ngại ngùng.
“Tiện đường thôi mà, gì mà phiền với phiền.” Lưu chưởng quầy vui vẻ đáp.
“Vậy đa tạ.” Xuân Phong cũng khách khí nữa, lời cảm ơn, gọi nhà lên xe Lưu chưởng quầy.
Xe bên ngoài thì khác gì mấy, nhưng bên trong cực kỳ rộng rãi. Xuân Phong ngầm so sánh chiếc xe với xe bò của lão Vương, thể coi một cái là xe cỏ, một cái là BMW á. Sự thật chứng minh, BMW giá trị của BMW, lộ trình đáng 2 tiếng, BMW chỉ dùng hết nửa tiếng.
“Đạ tạ Lưu chưởng quầy, Xuân Phong cáo từ.” Tới , Xuân Phong liền xuống xe.
“Tạm biệt.” Lưu chưởng quầy đáp lễ đánh xe rời .
“Oa, hóa đây là thị trấn. Đại tỷ, tỷ xem, đèn lồng to quá.” Xuân Sinh xuống xe ngó đông ngó tây, phấn khích .
“Mới thế mà choáng ngợp ? Ta kinh thành còn hơn, rộng hơn nhiều, đến lúc đó xem phấn khích thành dạng gì.” Xuân Phong trêu đùa Xuân Sinh.
Nghe nhắc đến kinh thành, ánh mắt Xuân Phong chợt tối sầm xuống,bà cúi gầm mặt xuống, để ai phát hiện sự khác lạ của bà. Lúc , ở huyện lị cũng đang trang trí đón Tết. Khắp nơi đều chăng đèn kết hoa, xanh xanh đỏ đỏ, trông khí. Xuân Phong nghĩ , một phong tục ở đây cũng khác ở thế ký 21 là mấy, ít nhất là Tết nguyên đán giống .
Cả nhà dạo ở phố ẩm thực . Phố ẩm thực ở đây ăn đứt ở trấn, đồ ăn phong phú hơn, cũng ngon hơn nữa. Cả nhà ăn đến no căng mới rời . Xuân Phong dẫn Xuân Sinh đến một cửa hiệu sách: ”Đi thôi, chọn cuốn sách thích , ở đây chờ .”
“Vâng.” Xuân Sinh gật đầu, vui vẻ . Chỉ một lúc , Xuân Sinh ôm một chồng sách . Xuân Phong thấy hầu hết là luận ngữ. Nàng lấy thêm giấy và mực, khi thanh toán, 2 bước khỏi hiệu sách.
Tiếp theo là ghé nhà may, mỗi chọn cho mấy bộ quần áo mới. Mặc đồ mới , cả nhà đều vui vẻ. Bây giờ họ mới chân chính cảm nhận cảm giác đón Tết. Xuân Phong đưa chọn trang sức. Nàng chọn cho một cây trâm bạch ngọc tinh xảo. Mẹ Xuân Phong sống c.h.ế.t từ chối, nhưng đó Xuân Phong về trong nhà sẽ cần tiếp xúc với nhiều khác, chừng sẽ tiếp những phận cao quý, thể đánh mất thể diện. Nghe thế, Xuân Phong mới đồng ý mua.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/than-y-tieu-nong-dan-xuyen-khong-lam-ruong-cung-dau/chuong-50.html.]
Xuân Vũ sang năm sẽ lễ trưởng thành, cũng chọn cho Xuân Vũ một bộ nữ trang. Xuân Phong chọn cho Xuân Sinh hai cái dây buộc tóc, cuối cùng Xuân Phong chọn gì cho bản . Mẹ chọn cho nàng một món, nàng lấy lí do tuổi còn nhỏ, dùng đến để cự tuyệt. Thật là nàng thích mấy thứ đồ trang sức cổ trang. Nàng vẫn thích như ở hiện đại, tùy tiện buộc đuôi ngựa đơn giản, hoặc cắt tóc ngắn cho gọn gàng. Mua xong đồ, Xuân Phong mua thêm ít đồ trang trí và ăn vặt. Thấy mua sắm hòm hòm, cả nhà lên xe ngựa về.
“Òa, mệt quá, dạo cả một ngày, tê chân luôn .” Đại tỷ Xuân Vũ xe ngựa, che miệng ngáp dài.
“Mệt thì ngủ , trông đồ cho. Mẹ buồn ngủ thì cũng ngủ .” Xuân Phong đại tỷ và .
“Mẹ mệt, các con ngủ .” Mẹ trả lời.
“Xuân Sinh thì ?” Xuân Phong về phía .
“À, cũng ngủ đây.” Xuân Sinh cũng chút mệt mỏi. Sáng nay dậy sớm, xe đường dài, dạo chơi từ chỗ sang chỗ khác, lớn cũng mệt, chi là một đứa trẻ con.
Xuân Vũ và Xuân Sinh dựa thành xe mà ngủ, Xuân Phong sửa soạn đồ mua xong, cũng xuống nghỉ ngơi. Cô , phát hiện phía ngoài, ngẩn , đang suy nghĩ gì. Nàng thấy trong lòng ê ẩm, hỏi:
- Mẹ , đang suy nghĩ gì ?
“Không, nghĩ gì , chỉ là đang nhớ cha con thôi. Tết đến . Năm nay…”, Nói xong, mắt đỏ lên. “Nếu cha con thấy con giỏi giang như , sẽ tự hào về con.” Mẹ nghĩ , thấy dịp năm mới mà chuyện , sẽ ảnh hưởng đến tâm trạng các con, liền sửa , lái qua ý khác.
“Mẹ, còn chúng con. Con tin là cha cũng mong sẽ vui vẻ sống tiếp quãng đời còn .” Xuân Phong an ủi.
Xuân Phong gỏi an ủi khác. Ở thế kỷ 21, đôi khi nhiệm vụ yêu cầu an ủi nhà, nàng cũng sẽ nhờ đồng nghiệp tay hộ.
“ừ, chuyện vui nữa. Con cũng ngủ , tí nữa đầy xe thì sẽ xuất phát thôi.”
“Vâng, cũng nghỉ chút .” Xuân Phong gật đầu, dựa lòng , nhắm mắt dưỡng thần.
Không xe ngựa đủ lúc nào, lảo đảo xuất phát. Xuân Phong chỉ định nhắm mắt dưỡng thần chút, mơ màng chìm giấc ngủ.
Đột nhiên, xe dừng , cho Xuân Phong lảo đảo, đ.â.m về phía , nàng cũng vì thế mà tỉnh ngủ hẳn.
“Sao ? Sao tự dưng dừng xe thế?” Có bực tức . Phu xe trả lời, đó là một giọng thô kệch, kiêu ngạo:
“Người xe đều xuống hết đây cho , chớt thì xuống nhanh.”
Cuối cùng Xuân Phong hiểu , thế mà cô gặp cướp. Sáng nay ngoài quên xem lịch . Huhu. Mọi xe lượt xuống, tụm , cúi đầu dám gì. Lúc xuống xe, Xuân Phong cố ý đẩy nhà giữa đám , dặn cúi đầu xuống, giữ im lặng.