Thần Y Tiểu Nông Dân - Xuyên Không - Làm Ruộng - Cung Đấu - Chương 535: Phiên ngoại, Thanh Thư trở về.

Cập nhật lúc: 2025-03-28 05:52:25
Lượt xem: 36

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Xe ngựa lộc cộc chạy đường lớn, hai đứa trẻ xe nhàm chán kéo quần áo của , một trái một , đáng thương lên đùi mẫu hỏi:

"Mẫu , khi nào chúng mới đến , nhà ngoại tổ mẫu vẫn còn xa ?"

"Ừm, sắp đến , hôm nay chúng nghỉ ngơi một đêm, hôm thêm nữa ngày là đến ." Một giọng ôn nhu như nước truyền từ trong xe, nhẹ nhàng .

"A, còn đến nửa ngày ?" Vừa vẫn còn nửa ngày, hai giọng tình nguyện lắm cùng lúc phát .

"Tấn nhi, Oanh nhi ngoan! Hay là tối nay phụ đưa các con chợ đêm thì ?" Một giọng nam "ôn nhuận như ngọc" cất lên.

"Thật ? Phụ thật ?" Đột nhiên đứa trẻ lớn, cần thấy mặt , vẫn thể tưởng tượng mặt mày hớn hở đến thế nào.

"Đại trượng phu, nhất ngôn ký xuất tứ mã nan truy!"

"Yaaa, dạo chợ đêm !" Giọng trẻ con trong trẻo cất lên, đó là một trận đùa vui vẻ.

Một lát một giọng tò mò phát : "Phụ , chợ đêm ở đây vui ?"

"Đương nhiên vui , Dương thành chính là thành trì lớn nhất ngoài Kinh thành, thú vị đấy!"

Xuân Phong cha con họ chuyện, gương mặt tràn đầy hạnh phúc.

Sau khi ăn tối xong, sắc trời tối , đường phố bắt đầu lật đà lật đật treo nhiều thứ đèn lồng khác .

Hai đứa trẻ từ sớm ầm ỉ hoan hô nhảy nhót dạo chợ đêm.

Đã lâu đến Dương thành, ở đây đổi ít, Xuân Phong quan sát cảm thán thời gian qua.

Trong nháy mắt, hai đứa nhỏ bảy tuổi, năm ngoái Xuân Sinh tham gia khoa khảo cũng tệ, thi đậu bảng nhãn.

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

Có điều thanh niên kiên quyết bỏ văn theo y, tiếp quản Tế An Đường tay nàng, thậm chí chỉ trong thời gian một năm ngắn ngủi, y mở rộng quy mô của Tế An Đường lên gấp dôi.

Đang , Xuân Phong dường như thấy một bóng dáng quen thuộc.

"Trần đại ca?" Xuân Phong khẽ gọi một tiếng, đó lập tức xoay , khuôn mặt quen thuộc hiện lên nụ thoải mái, lễ giáo.

Trần Thanh Thư Xuân Phong, Bách Lý Mặc Thần bên cạnh nàng, y chuẩn khom hành lễ, Bách Lý Mặc Thần lập tức lên tiếng ngăn cản.

"Đã ngoài thì cần câu nệ như ! Đừng kinh động khác."

"Ừm, đây là hai tiểu chủ tử nhỉ!" Nghe , sắc mặt Trần Thanh Thư chút đổi, Diêu vương trong mắt y suốt mấy năm ở kinh thành dường như khác nhiều.

Y chuyển sang hai đứa trẻ, nhỏ giọng hỏi một câu.

"Ừm, đây là Tấn nhi và Oanh nhi, Tấn nhi Oanh nhi, gọi Trần thúc thúc !" Trên mặt Xuân Phong hiện lên nụ dịu dàng giới thiệu y cho hai đứa trẻ.

Hai đứa nhỏ vô cùng lễ phép chào hỏi: "Trần thúc thúc!"

"Ây, các tiểu chủ tử đa lễ !" Trần Thanh ngượng ngùng lên tiếng.

"Biểu ca!"

Đang chuyện, đột nhiên từ xa truyền đến một giọng nữ thanh lệ, đó một nữ nhân dáng vẻ xinh xuất hiện bên cạnh Trần Thanh Thư, ánh mắt nàng dành cho sùng bái ái mộ, khó hiểu khẽ nhóm Xuân Phong.

Thấy hai đứa trẻ đáng yêu, mặt nàng lộ nụ hoạt bát ngây thơ.

"Biểu ca, đây là bằng hữu của ?" Phó Tinh Tinh mỉm hỏi Trần Thanh Thư bên cạnh!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/than-y-tieu-nong-dan-xuyen-khong-lam-ruong-cung-dau/chuong-535-phien-ngoai-thanh-thu-tro-ve.html.]

"Ừm, bằng hữu cũ." Trần Thanh Thư nàng với ánh mắt cưng chiều, nhàng nhạt đáp.

"A, các vị hữu lễ, tên Phó Tinh Tinh, là biểu của Trần tướng quân." Phó Tinh Tinh tươi giới thiệu bản , ánh mắt đơn thuần trong trẻo.

Xuân Phong cúi , Bách Lý Mặc Thần cũng gật đầu đáp lễ.

"Mọi dạo chợ đêm ? Hay là cùng chúng ?" Phó Tinh Tinh nhiệt tình mời.

"Chúng ..."

Xuân Phong đang định lên tiếng, nhưng Trần Thanh Thư cắt ngang: "Cái , Tinh Tinh, còn đến Ngọc Hương các ? Ta lo đến muộn sẽ đóng cửa đấy, chúng mau thôi!"

"Vậy thôi, chúng nha!" Phó Tinh Tinh đầu , áy náy .

Hai Xuân Phong gì, chỉ khẽ gật đầu, theo bóng lưng bọn họ rời .

Phó Tinh Tinh vui vẻ đáng yêu, Trần Thanh Thư trầm , thoáng , Xuân Phong cảm thấy chút giống như đại thúc và loli.

Nàng nhịn mà khẽ thở dài: "Tất cả đều tìm hạnh phúc của , thật!"

"Được , nàng cũng đừng ở đó cảm thán quá nhiều, hình như phía sạp hàng bán đồ chơi nhỏ tệ, chúng đến xem một chút ." Bách Lý Mặc Thần , một tay ôm vai Xuân Phong, một tay dắt con rời .

"Ồ, !"

Một lúc , Trần Thanh Thư đầu , một nhà bốn bọn họ, trong mắt hiện lên tia chân thành tha thiết, trong lòng thầm : "Chúc các hạnh phúc!"

"Biểu ca, biểu ca, xem cái ? Tinh Tinh kéo tầm mắt và suy nghĩ của Trần Thanh Thư trở về.

"Ừm, cái đó tệ, thấy cái cũng , chút thú vị, phong cách riêng." Trần Thanh Thư thanh trâm ngọc mà Tinh Tinh cầm tay, gật gật đầu, y chỉ về một cái trâm ngọc khác đơn giản nhưng chạm khắc tinh xảo mới lạ, .

"Ừm, , lấy cái !" Phó Tinh Tinh duyên, gật đầu.

Phó Tinh Tinh nghĩ đến một tháng sẽ thành với biểu ca mà luôn ái mộ, khuôn mặt nàng ửng hồng.

"Không còn sớm nữa, chúng về sớm thôi, ? Đừng để bản quá mệt."

Trần Thanh Thư như một, ôn tồn nho nhã, phong độ, khác biệt duy nhất chính là phận của y, khí chất cương nghị nhiều hơn một chút.

"Ừm, chúng mau về thôi." Phó Tinh Tinh sắc trời, đó ngoan ngoãn gật đầu đồng ý.

...

Ngày hôm , vì nhanh chóng đến Kinh thành, thoã mãn yêu cầu của hai tiểu quỷ , xe ngựa của phu thê Xuân Phong chạy tương đối nhanh, đến nửa ngày tới Kinh thành.

Đây là đầu tiên hai đứa trẻ về vương phủ kể từ khi thể nhớ chuyện, tuy mấy năm nay theo phụ mẫu qua ít nơi, cũng gặp qua vô trạch viện to lớn, nhưng với vương phủ của , hai đứa nhỏ vẫn kinh ngạc một phen.

"Oa, phụ , đây là nhà chúng ?" Bách Lý Vân Oanh kinh ngạc che miệng , mở to hai mắt, hỏi

"Ừm, đây là nhà chúng ở Kinh thành, hai con sinh ở đây." Bách Lý Mặc Thần dắt tay hai đứa nhỏ bước nơi Xuân Phong ở lúc đàu

Xuân Phong theo mấy phụ tử bọn họ, quan sát vương phủ gần như chút đổi , trong lòng khỏi nhớ nhiều chuyện cũ.

Bảy năm qua , đứa nhỏ trở thành tiểu loli, thích theo phía cũng trở thành 'đại tiểu tử'.

Nói , Xuân Sinh cũng mười sáu tuổi, thêm hai, ba năm nữa sẽ xem xét cho một hôn sự .

Nghĩ đến đây, Xuân Phong mỉm đuổi theo bước chân của ba phụ tử họ, thời khắc bọn họ sớm đến tẩm viện của nàng.

Trong viện rõ ràng vẫn còn đặt con ngựa gỗ năm đó Bách Lý Mặc Thần tự tay , đó vì tìm Oanh nhi nên vội vã lên đường, kịp mang theo mấy thứ , hiện nay nghĩ chút đáng tiếc.

Loading...