Nàng vốn sớm ý định, đến hỏi xem Xuân Phong còn kiểu dáng nào khác , nhưng da mặt mỏng ngại dám , hôm nay đem chuyện .
Trước sự trêu chọc của Xuân Phong, trong lòng tuy vẫn chút hổ nhưng nghĩ đến dạo tướng công nàng về phủ sớm hơn , nàng gạt hết hổ trong lòng xuống.
Dù nàng và Xuân Phong cũng là bạn mà, chỉ hai bọn họ cũng chẳng gì cả......
Lam Lam tự động viên trong lòng.
Xuân Phong dáng vẻ hổ của Lam Lam, hai lời lập tức đưa cho nàng tất cả bản thảo vẽ trong tay.
Đó là những thứ mà nàng thấy trong một kho báu nào đó ở kiếp khi vô tình mở .
Dựa trí nhớ phi thường của nàng vẽ ít kiểu dáng, những lúc nhàn rỗi buồn chán nàng trốn trong nhà vụng trộm mấy cái.
Cũng giống như Lam Lam, khi đầu nếm thử vị ngọt ngào mà nó mang , Xuân Phong cũng dần dần thứ mê hoặc.
Trước lúc Lam Lam về, Xuân Phong quên ghé tai nàng thì thầm dặn dò: "Tuy là đồ nhưng đừng tham lam quá đấy, giữ gìn sức khỏe đó....."
Sau khi thủ thỉ to nhỏ với Lam Lam một lúc, cả tiểu viện mới yên tĩnh .
Buổi tối, lúc Bách Lý Mặc Thần hạ triều trở về, thấy Xuân Phong vẫn còn ở bàn trang điểm ngốc một , thì bước tới gần nhẹ nhàng ôm vai nàng, cúi đầu hỏi.
"Có chuyện gì mà nàng vui vẻ đến ?"
"Ôi, về ! Không gì, hôn sự của Sinh nhi sắp giải quyết nên vui thôi."
Xuân Phong nam nhân lưng đang cúi xuống, nàng nhịn nổi mà vươn tay véo khuôn mặt ngày càng tuấn đầy vẻ quyến rũ của đàn ông trưởng thành .
"Thật ? Chỉ mỗi chuyện ?" Mặc Thần nhướn mày hỏi.
"Ừm, đúng thật chỉ thế, tìm ai nhờ mai ?"
Xuân Phong gật đầu, đó xoay , vòng hai tay qua cổ , .
"Ai?"
Bách Lý Mặc Thần hợp tác để mặc nàng ôm , nhấc cánh tay thon dài bế cả nàng lên, đó xoay xuống cái ghế bàn xoay, một tay ôm lấy eo của nàng, tay còn thì vuốt mái tóc đen mượt của nàng hỏi.
"Lam Lam!" Xuân Phong trả lời, nụ của nàng tươi sáng rạng rỡ, vẫn giống như nàng của mười năm về .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/than-y-tieu-nong-dan-xuyen-khong-lam-ruong-cung-dau/chuong-559.html.]
"Ừm, thế nên nàng vui đến ?"
Bàn tay đang vuốt mái tóc dài của Bách Lý Mặc Thần dừng hỏi.
"Đương nhiên , ......" Xuân Phong hi hi thì thầm tai Bách Lý Mặc Thần kể một lượt chuyện ngày hôm nay.
Vẻ mặt vốn dịu dàng của Bách Lý Mặc Thần đột nhiên trở nên trầm lặng, thở của cũng bắt đầu đổi.
"Vương phi vẻ thích những thứ đó thì ? Hay là tối nay chúng nữa......"
Ánh mắt Bách Lý Mặc Thần tối sâu thẳm, trong mắt lóe lên tia sáng giống như một con sói đói lâu ngày .
"Chàng...... chắc chứ?"
Khuôn mặt đang vui vẻ của Xuân Phong đột nhiên đông cứng , nàng đầu khẽ hỏi.
"Có cần bản vương thử ngay bây giờ cho vương phi xem ?" Ánh mắt, khuân mặt của Bách Lý Mặc Thần tràn đầy mờ ám hỏi.
"Không, !!" Xuân Phong gần như theo phản xạ nhảy khỏi đùi và hét lên.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
Nàng , !
Tên là cầm thú, hơn mười năm , hễ gặp một chút kích thích là dũng mãnh vô cùng, bình thường nàng còn thể chấp nhận.
bây giờ nàng là của ba đứa trẻ, nếu giờ mà dày vò đến thể xuống khỏi giường thì hổ lắm!
Cho nên theo phản xạ Xuân Phong chạy trốn .
"Vương phi hổ , ừm, bản vương thích dáng vẻ thẹn thùng của vương phi."
Bách Lý Mặc Thần thấy Xuân Phong giống như một con cừu nhỏ đang sợ hãi, khóe miệng cong lên, vui vẻ .
"Chàng, là đồ háo sắc!"
Xuân Phong khuôn mặt tươi của đến tim đập thình thịch.
Chết tiệt, tên uống thuốc trường sinh bất lão ?
Đã hơn mười năm trôi qua, mà mỗi lên vẫn mất hồn mất vía như , đây là mạng mà!
Ôi trái tim pha lê của nàng!