Thần Y Tiểu Nông Dân - Xuyên Không - Làm Ruộng - Cung Đấu - Chương 562

Cập nhật lúc: 2025-03-28 06:00:30
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chưa kể chuyện khi xảy ở Kỷ phủ.

Bên Lam Lam mang theo canh đỏ trao đổi vội vã về đến Minh Châu phủ, hai con Xuân Sinh sớm chờ từ lâu, ngay cả Xuân Phong cũng đến Minh Châu phủ để đợi.

"Sao , biểu tẩu, việc thành chứ?" Lam Lam sân, Xuân Sinh liền vội vàng tiến tới hỏi.

"Hừm, còn , biểu tẩu tay thì chỉ mã đáo thành công!" Lam Lam thấy vẻ mặt lo lắng của , tự đắc giơ chiếc canh màu đỏ trong tay lên khoe khoang.

Không đợi Xuân Sinh trả lời, nàng chọc ghẹo: "Nhìn dáng vẻ gấp gáp của , thật là vợ nên quên mất bà mối đây mà, đôi chân của giờ gầy , thậm chí đến cả nước còn kịp uống."

"Haizz, biểu tẩu, đây là vì lo lắng ? Nào nào nào, mau , sẽ kêu pha cho tỷ." Xuân Sinh xoa đầu, vẻ mặt hổ, vội vàng mời Lam Lam xuống, đó sai hầu pha .

"Ayo, chuyện coi như xong, tảng đá trong lòng cuối cùng cũng rơi xuống." Hạ thị bên cạnh , mặt lộ nụ .

" , cô cô thể yên tâm ." Lam Lam mỉm Xuân Sinh đang tất bật chỉ đạo thuộc hạ, đưa mắt sang khuôn mặt tươi của Hạ thị và .

"Ừ ừ, việc quả thực con vất vả , tối nay con ở phủ dùng bữa, lát nữa Sinh nhi đưa con về phủ." Hạ thị đối diện với khuôn mặt xinh của Lam Lam, nụ càng trở nên vui vẻ hơn, lên tiếng mời ở .

"E rằng , cô cô hẳn cũng , tiểu nha đầu của nhà con dính , nếu con về muộn, nó sẽ ầm ĩ lên với con thế nào nữa!" Được mời ở dùng bữa, Lam Lam tất nhiên trong lòng vui, nhưng khi nghĩ đến ở nhà còn 'cô gái nhỏ' của , vẫn là từ bỏ ý định dùng bữa.

Sau khi từ chối lòng của cô cô, Lam Lam tranh thủ thời gian, kéo Xuân Phong sang một bên nhẹ giọng hỏi.

"Sức khỏe của Kỷ tiểu thư , trở ngại về việc nỗi dõi tông đường, chuyện rốt cuộc là ?"

Lam Lam theo bản năng cảm thấy chuyện thể nào là sự thật, mặc dù suy nghĩ của Xuân Phong mới lạ hơn khác một chút, nhưng nghĩ đến Đoàn gia chỉ một Xuân Sinh là nam tử, Xuân Phong thể trơ mắt nhà hương hoả nối dõi !

Lẽ nào để Xuân Sinh nạp ? điều đó tuyệt đối là thể!

Nàng rõ tính tình của Xuân Phong, việc nạp là điều tuyệt đối thể thương lượng.

"Ừm? Tỷ về nó ? Đó chỉ là một hiểu lầm mà thôi!" Xuân Phong gật đầu nhướng mày hỏi, đó kể sự thật.

"À, thì là như , chỉ là điều bí mật , đại phu nhân nhất định là cố tình giấu cho ai , để nhị phòng ..…" Lam Lam gật đầu, trầm ngâm .

"Quan phủ quyền quý, nhà ai bí mật riêng, chuyện để gia đình bọn họ tự giải quyết." Xuân Phong thở dài.

"Ừ ừ, cũng , , thành thuận lợi việc giao phó, hôm khác nhất định đãi một bữa thật ngon đó nhé!" rút suy nghĩ, Lam Lam nhân cơ hội chặt chém.

"Hử? tỷ tính đãi một bữa ngon ? thế nào? cho tỷ những kiểu dáng mới đó, hiểu quả tồi chứ?" Xuân Phong khóe miệng cong lên thành một vòng cung lớn, nàng Lam Lam, một mặt tươi .

"Aiya, ......" nụ xinh của Lam Lam lập tức đỏ bừng, nàng bỏ chạy như một cơn gió.

"Hahaha........"

Phía chỉ còn tiếng giòn tan của Xuân Phong, trong sân vọng .

..........

Bên canh đỏ trao đổi, đồng nghĩa với việc hôn lễ giữa hai gia đình thành, tiếp đến sẽ là các loạt nghi thức tam thư lục lễ.

những chuyện Xuân Phong cần bận lòng, bộ giao cho tự lo liệu là .

Khi Xuân Phong nhàn rỗi nàng thường ở vườn hoa phía sân tự hí hoáy với đám hoa tươi rau củ, trong thường ngày việc gì nàng sách uống , gọi vài nha đến cùng chơi mạt chược.

Hoặc là trêu chọc đám nhóc của nhà Hàm Châu, ở trong phủ những thành viên nhỏ tuổi, khiến cuộc sống trôi qua hết sức ấm cúng và nhàn nhã.

Hôm đó, Phủng Nguyệt đến phía sân với một giỏ trái cây tươi mới.

"Vương phi, đây là trái cây mà đoàn lữ hành từ phía nam mang tới, rằng là nương nương nhờ họ mang đến, trong đây còn một bức thư."

Phủng Nguyệt thấy Vương phi đặt chiếc xẻng nhỏ trong tay xuống, đó cởi găng tay lụa , lúc mới đưa đồ về phía .

"Ừm, , để đồ ở đây , tiểu thế tử học về ?" Xuân Phong nhận lấy phong bì, thản nhiên hỏi.

"Hồi bẩm Vương phi, bây giờ cũng đến giờ , tiểu thế tử chắc cũng sắp về tới ạ." Phủng Nguyệt trời .

"Ừm, ngươi đem những thứ phòng bếp, để nhà bếp thêm mấy món ." Xuân Phong gật đầu, giỏ rau củ giòn tươi bên cạnh.

"Vâng!" Phủng Nguyệt cung kính nhận mệnh lệnh rời .

Xuân Phong chậm rãi xuống chiếc ghế tre thiết kế đặc biệt để nghỉ ngơi ở trong vườn hoa, những dòng chữ trong phong bì, khóe miệng cong lên một nụ nhẹ.

Trong thư rằng bọn họ đang đường trở về, ước chừng một tháng nữa sẽ về đến nơi.

Những trái cây bọn họ đặc biệt gửi về, rằng qua một thời gian nữa sẽ hết mùa, thể ăn nữa.

Trong thư còn đại tỷ thai , lẽ hơn 3 tháng, Xuân Phong tin vui hào hứng , tựa như qua lá thư thể cảm nhận niềm vui từ nơi xa ngàn dặm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/than-y-tieu-nong-dan-xuyen-khong-lam-ruong-cung-dau/chuong-562.html.]

Xuân Phong cũng vui mừng thôi, dậy cầm lá thư thư phòng viện, chia sẻ tin vui cùng yêu của thật nhanh.

Bước chân của Xuân Phong đường nhanh thoăn thoắt đến đại thư phòng viện.

Ở đó Bách Lý Mặc Thần đang giải quyết chính sự, thấy nàng đến, đặt cây bút trong tay xuống, môi hiện lên một nụ ấm áp.

"Sao , Vương phi nhanh như nhớ ? chỉ là công vụ chính sự của vi phu vẫn xử lý xong, bây giờ?" Đôi mắt như sáng chói của Bách Lý Mặc Thần tràn đầy cảm xúc sâu sắc.

"Làm thế nào ? xem thế nào mới ? bổn phi bận rộn bỏ thời gian đến thăm , còn đến hầu hạ bổn phi cho thật ?" Xuân Phong lông mày cong cong, với ánh mắt trêu chọc, bất chợt vui vẻ, lớn.

"Tuân lệnh! Vương phi nương nương vi phu hầu hạ như thế nào?" Bách Lý Mặc Thần mỉm kéo ôm lấy lòng.

Lúc hầu tiểu Tư đang đợi ở cửa, sớm hiểu ý nhẹ nhàng đóng cửa lui xuống.

"Aiya, , đến đây là chính sự cần với ." Cảm nhận bàn tay to ngừng nghỉ của , Xuân Phong đỏ mặt, thoát khỏi vòng tay , xuống chiếc bàn gỗ hương lớn, nghiêm túc .

"Ổ? Vương phi chuyện chính sự gì ?" Bách Lý Mặc Thần tiếp tục Xuân Phong với nụ môi.

"Đây, xem!" Xuân Phong để ý tới đôi mắt sáng như của nữa, trực tiếp đưa lá thư trong tay áo cho .

"Hử? Bách Lý Mặc Thần nghi hoặc nhận lấy lá thư, hết một lượt, lớn.

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

"Tốt quá, xem Bách Lý gia chúng sắp một hỷ sự ." Bách Lý Mặc Thần vẻ mặt vui vẻ, khuôn mặt tuấn tú ngừng tiến về phía , đến gần mặt của Xuân Phong.

"Hay là chúng cũng tạo một đứa nhé? đồng ý với Oanh Nhi . hửm?" Đang , đầu mũi của Bách Lý Mặc Thần di chuyển phía dái tai của Xuân phong,nhẹ giọng thì thầm.

Hơi thở ấm áp phả tai của Xuân Phong, khiến nàng bối rối mê mẩn.

Sau bao nhiêu năm chung sống, từng điểm nhạy cảm cơ thể nàng, đều rõ.

Luôn dễ dàng đốt cháy ngọn lửa khắp cơ thể nàng.

"Huynh , đây là thư phòng ngoài viện !" Xuân Phong vội vã, bẽn lẽn .

Nếu như khác phát hiện, quả là hổ c.h.ế.t .

"Ưm, ý của Vương phi là, thư phòng ở nội viện?" Khóe mắt Bách Lý Mặc Thần hiện lên nụ dịu dàng, khóe miệng cong lên thành hình vòng cung, trêu chọc.

"Aiya, bây giờ trời vẫn còn là ban ngày mà, ......"

Xuân Phong cho dở dở , ý câu của nàng là.....nàng rõ ràng là....

Trong tâm trí Xuân Phong hình ảnh khung cảnh sống động trong phòng việc hiện lên, cảm giác đó.

Ah, pèi, pèi, pèi, lạc lối nữa , ban ngày ban mặt nghĩ cái gì chứ !

Xuân Phong thầm chửi mắng bản đoan chính, từ khi nào mà nàng trở thành một cô gái dễ dãi như ?

Bách Lý Mặc Thần thấy nàng đang mất tập trung, đang định thì bỗng tiếng gõ cửa, đó.....

"Vương gia, Vương phi, từ phủ Quốc Công đến." giọng điệu của đó dường như chút gấp gáp.

Bách Lý Mặc Thần ấn đường động, ánh mắt đối diện Xuân Phong, hướng ngoài cửa : "Tới đây chuyện gì?" ngay khi xong, bàn tay dừng mà vẫn vuốt ve eo của Xuân Phong.

"Người tới đây tình trạng của lão phu nhân ở phủ Quốc Công đang , đặc biệt đến đây để báo tin cho vương phủ." giọng ngoài cửa nữa vang lên, chút thận trọng .

"Ta , bảo đó chờ, bổn Vương tới ngay." Bách Lý Mặc Thần buông Xuân Phong , nhíu mày nàng.

"Đi thôi, xem thử, ngoại tổ mẫu tuổi cũng già , giường lâu như , thể kéo dài đến nay dễ dàng gì." Xuân Phong thu thần sắc mặt, chút nặng nề .

Thu dọn một lát, Xuân Phong đưa theo hai đứa con tiến về hướng phủ Quốc Công.

Đương nhiên, Vân Tấn vẫn đang ở trong cung, địa vị hiện tại của khác, nên thể đích đến đó , chỉ thể để cha đến thế.

Khi cả nhà Xuân Phong bước sân của lão phu nhân ở phủ Quốc Công, trong sân chật kín , trong nhà kẻ , con thê con , đều tập trung xung quanh sân viện của lão phu nhân.

Cảnh tượng phần hoành tráng, nhưng cũng khiến cả sân viện trở nên ồn ào, khí nhốn nháo.

Xuân Phong nhíu mày những trong sân, đó sải bước tiến trong phòng.

"Ngoại tổ phụ, cữu cữu, ngoại tổ mẫu thế nào ?" hai với vẻ mặt buồn bã Xuân Phong lên tiếng hỏi.

"Ài, đại phu còn nhiều thời gian nữa, chỉ còn mấy ngày thôi." Cữu cữu Hạ Nhân Ngọc vẻ mặt buồn bã trả lời.

"Để con xem cho tổ mẫu nữa!" Xuân Phong hai vị trưởng bối sắc mặt bi thương, nhẹ giọng .

Nghe , lão Quốc Công và Hạ Nhân Ngọc hẹn mà tránh sang một bên nhường chỗ, để Xuân Phong chẩn mạch cho lão phu nhân.

Loading...