Cái gì mà mắc sai sót nhỏ, đây chỉ là một sai sót nhỏ ?
Trước mặt Bệ hạ sẽ chuyện nhỏ ?
Là đầu một nước, quyết định sự sống c.h.ế.t của , dù rụng một sợi tóc cũng là chuyện nhỏ.
Các quan đại thần rằng hiện tại Hoàng Thượng đang ngầm tức giận.
Nhất thời một trận ớn lạnh, cũng dám thêm hành động gì lỗ mãng, chỉ thể cố khom xuống thấp, để bày tỏ ý phục tùng của .
Lo sợ vị Hoàng đế trẻ tuổi ngai vàng vui, sẽ cầm đao lấy đầu bọn họ.
Thấy , Bách Lý Mặc Thần cố tình giữ im lặng, thản nhiên chờ Vân Tấn tự giải quyết.
Bách Lý Vân Tấn trầm mặc các quan đại thần phía hồi lâu mà gì.
Mãi cho đến khi trán các quan đại thần lấm tấm mồ hôi, Bách Lý Vân Tấn mới lên tiếng.
"Được , trẫm là , các ngươi đều dậy , còn chuyện bạo loạn xảy ở Bắc Cương sẽ giao cho phụ vương giải quyết, mấy cũng nên về phủ nghỉ ngơi .
"Các vị đều là những trọng thần, là cánh tay đắc lực của triều đình, là trụ cột của quốc gia, nên đừng việc quá sức, còn nhiều việc nhờ tới các vị đại nhân."
Bách Lý Vân Tấn nữa giơ tay hiệu cho các quan đại thần lên.
Nghe lời của hoàng đế mang ý vui, mấy vị đại thần nặng nề dậy, run rẩy ơn: "Đa tạ bệ hạ chiếu cố, chúng thần sẽ dốc hết sức vì đất nước, tròn bổn phận cho tới chết."
"Được , lui xuống ." Đối mặt với lòng trung thành của các quan đại thần, Bách Lý Vân Tấn cao hứng gật đầu.
Các quan đại thần nhanh chóng chạy vút khỏi Ngự Thư Phòng, ai nấy đều vuốt ve trái tim kinh hãi đang đập loạn xạ của .
Quả nhiên là bọn họ bất cẩn, quên mất đức hạnh mặt hoàng đế.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/than-y-tieu-nong-dan-xuyen-khong-lam-ruong-cung-dau/chuong-567.html.]
Bên , Xuân Phong 5.000 chiếc mặt nạ phòng độc mà thủ hạ gấp rút thêm chuẩn xong.
Đồng thời ở bên Bách Lý Mặc Thần cũng quyết định xong thời gian khởi hành, sáng sớm ngày mai sẽ xuất phát đến phương Bắc giúp dân chống giặc.
Dù đây là đầu tiên xa nhà nhưng Xuân Phong vẫn chuẩn cho từng túi đồ lớn.
Nhìn thấy xe ngựa chất đầy đồ ăn và các túi lớn nhỏ, Bách Lý Mặc Thần khoé mắt phiếm ý , trong lòng ấm áp.
"Nàng nghĩ sẽ mấy năm mà chuẩn nhiều đồ như ?"
Bách Lý Mặc Thần mỉm với Xuân Phong.
"Tất cả đều để trong đây , phòng vẫn hơn mà, lên đường một , nhớ cẩn thận, chăm sóc bản cho thật , đừng để bản quá mệt quá đói."
Xuân Phong đưa tay vuốt ve đường cong xương quai hàm cương nghị của , dặn dặn khiến cảm thấy giống như tiễn con xa.
Tuy phận khác nhưng cảm xúc cũng đều là như thế.
Xuân Phong thầm nghĩ trong lòng.
"Được, cảm ơn lòng của phu nhân, ngoan ngoãn ở nhà đợi , sẽ nhanh chóng giải quyết xong trong vòng ba tháng."
Bách Lý Mặc Thần ôm Xuân Phong, ngọt ngào để một nụ hôn trán nàng.
Rồi sải bước lên ngựa, cầm lấy dây cương tay coi ngựa, dần dần biến mất trong ánh trìu mến của Xuân Phong.
Xuân Phong ở cửa hồi lâu mới lấy tinh thần, cảm giác như nàng lưu luyến Bách Lý Mặc Thần rời .
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
Bản Xuân Phong thậm chí còn những cảm xúc thể giải thích của đến từ .
"Được , mẫu , phụ cũng , mấy tháng nữa sẽ về thôi, chúng về phòng ."
Không từ lúc nào Vân Oanh bước tới bên cạnh, nhẹ nhàng nắm lấy tay Xuân Phong, thuyết phục nàng trong.