Thần Y Tiểu Nông Dân - Xuyên Không - Làm Ruộng - Cung Đấu - Chương 572

Cập nhật lúc: 2025-03-28 06:00:51
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bóng đen cao lớn bao trùm đằng cánh cửa sắt, một trùm áo choàng đen kín mít để lộ bất cứ chỗ nào cơ thể xuất hiện.

Dưới bóng đêm tăm tối chỉ còn sót một đôi mắt u ám âm trầm, chỉ một cái dựng tóc gáy.

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

Hai tỷ chằm chằm tiến vùng sáng trong mật thất. Có bước , Oanh Nhi đè nén sự kinh ngạc và cảm giác hưng phấn trong lòng lớn tiếng hỏi.

"Các ngươi là ai? Tại bắt bọn ?"

Ánh mắt Oanh Nhi bình tĩnh, khuôn mặt hoảng sợ gấp gáp hỏi thẳng.

"Hừ, là ai các ngươi cần ." Đối phương phát một âm thanh lạnh lùng mềm mại, khiến cho hai tỷ cảm thấy bộ lông tơ dựng thẳng lên, âm thanh thật là quái dị.

Nam nhân liếc đống chén dĩa ăn sạch sẽ còn cái nào bàn, đuôi mắt cong lên: "Xem các ngươi ở nơi nhỉ, các ngươi tiếp tục ở đây nhé, nhớ kỹ, biểu hiện cho thật , sẽ thêm đồ ăn!"

"Ngươi rốt cuộc giam chúng ở đây đến khi nào?" Vân Oanh giọng điệu kỳ lạ khó hiểu của đối phương liền hung dữ cau mày , âm thanh bất mãn .

"Giam đến khi nào .....cái , xem cha ngươi thông minh tới , khi nào thì sẽ tìm nơi ."

Âm thanh mềm mại của nam nhân mặc áo choàng đen vang lên nữa, Oanh Nhi xong trái tim lập tức run rẩy, quả nhiên mấy kẻ đang nhắm cha .

"Hãy ngoan ngoãn ở yên đây, nếu như cảm thấy nhàm chán, thể gọi vài đến chơi cùng hai tỷ các ngươi, nhưng nhất đừng giở trò gì!"

Nam nhân mặc áo choàng đen thấy ánh mắt của Vân Oanh đổi, nhẹ nhàng cong khóe môi lên .

Trong lời chứa đựng một cảm giác giễu cợt.

Hai mắt Bách Lý Vân Oanh khẽ nheo chằm chằm nam nhân mặc áo choàng đen: "Đa tạ ý của ngươi, chơi cùng thì cần , mang cho chúng thật nhiều đồ ăn ngon là , dù cũng cho chúng ăn mà đúng chứ!"

Hừ, ăn no thì sức lực để chạy trốn? Bách Lý Vân Oanh chửi thầm trong bụng.

Xem tình hình mắt, khi cha đến lẽ hai tỷ bọn họ sẽ nguy hiểm gì, nhưng chuyện đó thì chắc .

Cho nên việc tìm cơ hội chạy trốn là điều tất nhiên, nhưng mà hình như nam nhân mặc áo choàng đen hề lo lắng về chuyện bọn họ chạy trốn thì .

Chỉ thấy cực kỳ tán thành mà gật đầu: "Ừm, sai, nếu dùng các ngươi để đổi lấy các ngươi thì cho các ngươi ăn no sống sót thì mới tác dụng, sẽ phân phó ngay, gặp !"

Tiếng mềm mại kết thúc, nam nhân mặc áo choàng đen nhẹ nhàng rời khỏi mật thất và biến mất trong bóng đêm tựa như một hồn ma.

Vân Oanh nóng lòng xem phong cảnh bên ngoài thông qua khe cửa khi nam nhân rời , nhưng đáng tiếc là đèn bên trong quá sáng, mà bên ngoài thì quá tối, thị giác luân chuyển kịp thấy gì, chỉ thấy một màu tối tăm.

Mấy ngày đó, quả nhiên thức ăn đều mang lên đầy đủ thiếu bữa nào, ít nhất hai tỷ đều ăn no.

Ăn lâu như mà cũng thấy chỗ nào khác thường, cho nên hai tỷ buông lỏng cảnh giác.

"Tỷ, tỷ xem ở bên ngoài bao nhiêu canh chừng chúng ?" Vân Tễ lắng tai một hồi nhỏ giọng hỏi Vân Oanh.

"""Không nữa, bên ngoài quá tối,

chúng chẳng thể thấy gì, thì bao nhiêu !"""

Vân Tễ chút chán nản.

Mấy ngày bọn họ dùng đủ loại phương pháp, nhưng mà đối phương vẫn để cho bọn họ rời khỏi mật thất.

Ngay cả khi Vân Oanh yêu cầu vệ sinh thì cũng nhốt tại mật thất, từ hôm đó mỗi ngày đều sẽ một chiếc bô nhỏ đưa qua song cửa sắt nhỏ nơi mà thức ăn hằng ngày mang đến để giải quyết.

Cô bé bảo trong phòng còn một bé nên tiện, kết quả đối phương với cô bé là tường một tấm màn che, lúc cô bé cứ việc che .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/than-y-tieu-nong-dan-xuyen-khong-lam-ruong-cung-dau/chuong-572.html.]

Nói tóm là cho dù dùng mấy chiêu trò như là vẻ ngốc nghếch đáng thương đều vô dụng, mấy kẻ bên ngoài giống như là c.h.ế.t , cái gì thì cũng lọt tai câu nào.

Mỗi ngày đều thấy chiếc bô nhỏ đưa lấy thông qua song cửa sắt nhỏ Vân Oanh buôn nôn đến mức suốt mấy ngày ăn nổi.

Trong nháy mắt hơn nửa tháng trôi qua. Kể từ lúc Vương Gia biến mất ở biên giới phía Bắc thì từng xuất hiện, cũng liên hệ với ai, thời gian lâu như Huyền Dịch cảm thấy lo lắng bất an.

Mặc dù Vương Gia nhà minh thần võ võ nghệ cao cường, nhưng hiếm khi nào biến mất lâu như thế.

Huyền Dịch trong lòng lo lắng khôn nguôi, khi Vương Gia hề cho cả.

Mà cùng lúc đó Bách Lý Mặc Thần đang trộn và tra xét trong doanh trại của dư đảng Hung Nô để tìm kiếm tung tích của hai đứa con.

Dựa theo bức thư mà Vân Tấn gửi đến, kết hợp với suy đoán của , thời điểm mà Vân Tễ và Oanh Nhi bắt cóc dễ liên tưởng đến bàn tay của Hung Nô.

Mọi thứ cứ như ông trời sắp đặt , khi Bách Lý Mặc thần ẩn nấp tại biên giới Hung Nô vài ngày thì phát hiện một nhóm rời hỏi biên giới một cách lặng lẽ và hướng về phía Tây Nam, hành tung cực kỳ bí mật, vấn đề.

Bách Lý Mặc Thần dựa theo trực giác mà , nhưng tìm lâu cũng thấy Oanh Nhi và Vân Tễ, đó Bách Lý Mặc Thần dò xét kỹ càng bộ doanh trại của Hung Nô, cho nên rõ con trai và con gái trong doanh trại, vì chỉ đành lén lút theo đội nhân mã , hy vọng là sẽ tìm chút manh mối.

Cuối cùng đoàn và ngựa dừng chân tại một sa mạc.

Dưới cái nóng thiêu đốt của sa mạc giống như đang nướng chín con , khí hậu khô hanh thể đổ mồ hôi mà trục tiếp bốc .

Mà những dừng chân ở một nơi như thật sự vô cùng đáng ngờ.

Bách Lý Mặc thần núp bụi cây quan sát một lúc lâu liền phát hiện đằng sa mạc che đậy một bí mật....

Bách Lý Mặc Thần tận mắt chứng kiến những đó đến cuối cùng mở một cánh cửa dẫn lòng đất phía bãi cát vàng.

"Ậc..."

còn đợi kịp rõ thì đột nhiên cảm thấy cổ nhói, đó mí mắt trở nên nặng trĩu, kịp đầu xem xảy chuyện gì thì hai mắt chợt tối sầm , ngất .....

Một bên khác, trận chiến ở biên giới Bắc Cương Thiên An với tàn dư Hung Nô cũng đang diễn kịch liệt.

"Quân Hung Nô vốn lượng lớn

vũ khí thần bí khó thể đánh bại đột nhiên giống như một quả bóng cao su xì kỵ binh tinh nhuệ do Thiên An phái đến g.i.ế.c còn một mảnh."

Thậm chí ngay cả những món vũ khí tối tân do Vân Tấn mang đến còn sử dụng cũng dễ dàng tiêu diệt kẻ địch.

Nguyên nhân vì cái gì khác, dư đảng Hung Nô dùng hết vũ khí thần bí mà bọn chúng , trong một lúc thể bổ sung kịp, hơn nữa quân lực chênh lệch, tất nhiên sẽ dễ dàng đánh bại.

"Báo! Cấp báo!"

"Khải bẩm Hoàng Thượng, đại quân đánh bại dư đảng Hung Nô, bộ phản quân tiêu diệt, quân thắng lợi!"

Trên điện Kim Loan, tướng sĩ báo tin vội vàng chạy bên trong quỳ đại điện, mặt mang theo một nụ mệt mỏi cung kính báo cáo.

Lời , triều đường thở phào nhẹ nhõm.

"Tốt, các tướng sĩ công lao đều thưởng!"

Hoàng Thượng đang ngai vàng khi xong lập tức nở nụ , hiệu cho đại thái giám bên cạnh đem tình báo mà tướng sĩ cầm trong tay mang lên.

Sau đó phất tay hiệu cho phía dậy, theo là từng tiếng chúc mừng của bá quan văn võ.

"Hoàng Thượng minh, Thiên Triều sẽ vĩnh viễn trường tồn, Hoàng Thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế..."

Kế tiếp là cả đám cùng phụ họa, nhưng mặt Bách Lý Vân Tấn chẳng vui vẻ bao nhiêu.

Loading...