Bách Lý Mặc Thần đưa một lệnh bài khác của cho Nam Ngự Trúc, nếu việc chỉ cần mang lệnh bài đến Thiên An, nhất định nhận sự giúp đỡ kịp thời.
Sau khi chuyện xong xuôi, đoàn Xuân Phong sẵn sàng lên đường. Mặc dù Nam Ngự Trúc luôn mãi giữ , nhưng thời gian của họ còn nhiều.
Hơn nữa, những chuyện còn đều là chuyện nội bộ của Na Thần, Xuân Phong và Bách Lý Mặc Thần đều cách nào can thiệp, vì thế đêm đó bọn họ bắt đầu hành trình ngày đêm ngừng lên đường.
Dưới sự hướng dẫn của Xuân Phong và sự chăm sóc tỉ mỉ của Hạ Tư Ngạn, Bách Lý Vân Oanh dần dần thoát khỏi bóng ma của Nam Ngự Phong, bắt đầu đối mặt với tình cảm của Hạ Tư Ngạn dành cho .
Về phần Phủng Nguyệt và Huyền Dịch, vì chuyện Huyền Dịch trúng tình cổ mà lớp giấy giữa họ cuối cùng cũng xuyên thủng, dọc theo đường tình ý miên man, thường xuyên Hàm Châu và Lam Dịch trêu chọc.
Mà bọn họ cũng ước định với , chờ cứu Bách Lý Vân Tễ, bọn họ sẽ xin Vương gia và Vương phi ban hôn.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
Bách Lý Mặc Thần càng cần ,, dù là vì cảm giác bất an trong lòng thương Xuân Phong vất vả cần cù lụng mấy ngày , suốt ngày bám lấy Xuân Phong bên cạnh, một khắc cũng chia lìa.
Ngược , Bách Lý Vân Tấn đôi tình nhân, trong lòng thỉnh thoảng cảm thấy chua xót, bởi càng nhớ Mặc Lan công chúa hơn.
Vì , chuyến Bách Lý Vân Tấn sốt ruột lên đường hơn bất kỳ ai khác.
Di chuyển cả ngày lẫn đêm, cuối cùng họ cũng đến địa điểm Thánh sứ chỉ định ngày ngày hẹn cuối cùng.
Thánh sứ vẫn mặc đồ đen, giữ Bách Lý Vân Tễ trong tay, theo là hơn chục cũng mặc màu đen kín mít.
"Tễ nhi!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/than-y-tieu-nong-dan-xuyen-khong-lam-ruong-cung-dau/chuong-628.html.]
Xuân Phong thấy Bách Lý Vân Tễ, khỏi đau lòng. Sau khi sống ở sa mạc hơn một tháng, Bách Lý Vân Tễ gầy nhiều so với đây. Mắt thấy ánh nắng bên ngoài cứ nheo . Có lẽ là vì vẫn luôn sinh hoạt mặt đất, Bách Lý Vân Tễ chút thích ứng với ánh mặt trời bên ngoài, vẫn luôn híp mắt.
Thấy Bách Lý Vân Tễ trả lời, Xuân Phong lo lắng hỏi: "Tễ nhi, là mẫu đây? Con ?"
Bách Lý Vân Tễ lúc mới sợ hãi hô một tiếng: "Mẫu !"
Xuân Phong tức giận Thánh sứ, "Ngươi gì Tễ Nhi?"
Thánh sứ “Hắc hắc”: “Ta hề đối xử tệ với đứa con trai quý báu của ngươi, nó phục vụ đồ ăn thức uống ngon lành, đáng tiếc nó chỉ mới mấy tuổi, thời gian dài như thấy mẫu , chút ngơ ngác cũng là bình thường.”
Xuân Phong đè nén cơn tức giận trong lòng, nàng Thánh sứ chỉ sự thật mà thôi. Trong xã hội hiện đại, nàng thấy nhiều bản tin về việc con tin giam giữ trong thời gian dài, cuối cùng mắc vấn đề tâm lý.
Xuân Phong lấy Nhẫn Thời Không và Quyền Trượng Thời Không: "Đây là Nhẫn Thời Không và Quyền Trượng Thời Không. Bây giờ ngươi thể thả Tễ Nhi ?"
Thánh sứ thấy hai bảo bối , lập tức hai mắt sáng lên, mỉm : "Diêu Vương phi thật sự giữ lời. Xem phán đoán đây của sai, chỉ Diêu Vương phi mới thể thu thập tất cả bảo vật thời ."
Thánh sứ đẩy Bách Lý Vân Tễ về phía , với Xuân Phong: "Đưa bảo vật tới đây, sẽ thả con trai ngươi ."
Bên , của Thánh sứ đến lấy bảo vật.
Bách Lý Mặc Thần tiến lên một bước : "Chờ một chút, nếu chúng đưa bảo vật cho ngươi, ngươi trả cho Tễ Nhi thì sẽ ?"
Thánh sứ và Xuân Phong đều về phía Bách Lí Mặc Thần, Bách Lý Mặc Thần bình tĩnh : "Chúng sẽ giao cho ngươi một bảo vật, khi ngươi đưa Tễ Nhi tới, chúng sẽ đưa cho ngươi cái khác."