Có điều những lang trung đến đều là nhắm tiền thưởng, đa đều là loại năng lực, một bản lĩnh, thì cũng chẩn mạch xong liền lập tức lắc đầu rời .
Trong tức khắc, phủ Diêu Vương như bao trùm bởi một tầng mây đen.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
Xuân Vũ, Lam Lam, Xuân Phong và những khác thấy Xuân Phong ngày một gầy , cũng thỉnh thoảng đến phủ thăm hỏi, khuyên bảo Xuân Phong.
Ngay cả Bách Lý Vân Tễ cũng cảm nhận bầu khí ngột ngạt, kéo tay Xuân Phong, hồn nhiên hỏi: "Mẫu , con sắp c.h.ế.t ?"
"Không, con còn nhỏ, con còn một quãng đường dài để , mẫu còn con từ từ trưởng thành, con cưới thê tử, sinh con nữa."
Xuân Phong mắt Bách Lý Vân Tễ chút đục ngầu, nhưng vẫn còn sự hồn nhiên trong đó, cuối cùng cũng hạ quyết tâm.
"Không, cho phép nàng cùng tên Thánh sứ xuyên trở về, nàng là của , nàng thể rời khỏi !" Bách Lý Mặc Thần thấy Xuân Phong cùng tên Thánh sứ xuyên trở về, thì lập tức kiên quyết phản đối, ôm chặt lấy Xuân Phong: "Ta thể sống thiếu nàng, nàng đừng !"
Xuân Phong để cho Bách Lý Mặc Thần ôm chặt nàng, mấy chục năm nay, nam nhân dành tất cả sự đẽ và sự bảo hộ cho nàng, nàng cũng sớm coi là một phần sinh mệnh của , nhưng......
", Tễ Nhi còn nhỏ như , thể nhẫn tâm thằng bé già nhanh hơn ?"
"Sẽ cách mà, sẽ ....."
Xuân Phong tách cánh tay rắn chắc của Bách Lý Mặc Thần , thẳng mắt của : "Chàng ."
Mọi chuyện đến mức , việc che giấu cũng bất kỳ ý nghĩa gì nữa, Xuân Phong liền đem sự thật xuyên đến kể cho Bách Lý Mặc Thần một lượt, ngay cả những "phát minh" và ý tưởng kỳ lạ của nàng, tất cả đều là những thứ tồn tại ở thời đại của nàng mà thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/than-y-tieu-nong-dan-xuyen-khong-lam-ruong-cung-dau/chuong-631.html.]
Mặc dù, trong lòng Bách Lý Mặc Thần sớm dự cảm, nhưng khi thấy Xuân Phong tự , cũng vẫn chấn động thôi, nếu là như , thì nhiều việc đều lời giải thích hợp lý.
, thì ?
"Ta quan tâm nàng đến từ , nếu nàng của , thì đời đời kiếp kiếp đều là của , cho phép nàng rời !"
"Ta cũng rời !" Xuân Phong cuối cùng cũng bộc phát cảm xúc, những cảm xúc đè nén nhiều ngày như , bỗng chốc đều bộc lộ .
"Chàng nghĩ rằng rời ? , Tễ Nhi già từng ngày, tim đau lắm ? Thằng bé là miếng thịt từ rơi , là nhi tử của ! Thằng bé còn nhỏ như , vẫn còn nhiều điều đẽ từng trải qua, thể nhẫn tâm thằng bé c.h.ế.t ?"
"Ta , ." Bách Lý Mặc Thần lập tức trấn an cảm xúc của Xuân Phong: "Trong lòng cũng cảm thấy khó chịu như nàng, cũng mất Tễ Nhi, nhưng cũng mất nàng, nghĩ đến việc nàng rời khỏi , trái tim của còn khó chịu hơn cả d.a.o cắt."
Xuân Phong thấy ánh mắt thâm tình đau khổ của Bách Lý Mặc Thần, thì cảm xúc cũng bình tĩnh một chút: "Ta , nhưng bắt buộc lấy thuốc giải cho Tễ Nhi!"
"Nếu thì cùng nàng !"
Bách Lý Mặc Thần kéo tay Xuân Phong, kiên định .
Xuân Phong lập tức cự tuyệt lời đề nghị của Bách Lý Mặc Thần: "Không, chúng đều , thì các hài tử giao cho ai? Ta sẽ trở về, ở đây trông hài tử, đợi ."
"Ta yên tâm về nàng...."
Bách Lý Mặc Thần kéo tay Xuân Phong, đặt lên cằm của , luôn một cảm giác, Xuân Phong rời thì sẽ bao giờ nữa.
Xuân Phong chạm gương mặt cương nghị của Bách Lý Mặc Thần, trong thời gian , mặt của Bách Lý Mặc Thần nhiều thêm những dấu vết thăng trầm của cuộc sống.