Thần Y Trở Về Thập Niên 80 - Chương 211

Cập nhật lúc: 2025-08-06 00:31:29
Lượt xem: 82

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AA6sdG3Unh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Anh còn tuần tra nữa ?” La Thường hỏi, liếc mắt về phía một trai đang cách đó xa – cứ về phía họ, chắc là đồng đội của Hàn Trầm.

“Còn hai mươi lăm phút nữa thì đổi ca,” Hàn Trầm đồng hồ, đáp. “Bọn trực hai tiếng một .”

Phía vẫn còn khá nhiều gian hàng kịp ghé qua, La Thường :

“Vậy việc tiếp , em với Lương Kiều dạo thêm chút nữa.”

Trước đây cô cũng từng cùng dạo chợ đêm gần nhà, nhưng con phố bộ thì đầu tới.

Hàn Trầm thấy hai cô gái cũng chỉ loanh quanh gần đây, quá xa nên gật đầu đồng ý.

Chờ Hàn Trầm xa , Lương Kiều mới kéo tay La Thường , thì thầm:

“Bạn trai của hả?”

Ánh mắt cô lấp lánh, tò mò mặt, kiểu như chỉ chờ La Thường gật đầu là sẽ hỏi liền chuyện yêu đương bắt đầu từ bao giờ.

La Thường theo bóng Hàn Trầm, khẽ đáp:

“Xem như , nhưng tụi công khai.”

“Có là chủ nhà ? Tớ nhớ gặp một . Tính ăn cỏ gần hang đấy nhé!” – Lương Kiều trêu, mặt đầy hứng thú.

“Công nhận trai thật, tớ ngắm kỹ thêm một chút.”

Nói xong là cô đầu về phía Hàn Trầm, chăm chú quan sát. Ai ngờ đúng lúc đó Hàn Trầm cũng họ, Lương Kiều giật bắn, vội vã mặt như chuyện gì xảy .

La Thường giả vờ nghiêm mặt:

“Người yêu tớ đấy, gì mà ? Cấm ngắm!”

Lương Kiều hì hì:

“Thôi nào, cứ quá. Tớ loại tranh bạn trai khác.”

Hai đùa giỡn một lúc, Lương Kiều bỗng đổi giọng:

“Thường Bảo, kiếm thêm tiền ?”

La Thường ngạc nhiên:

“Cậu dự định gì ?”

Lương Kiều nghiêm túc hẳn:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/than-y-tro-ve-thap-nien-80/chuong-211.html.]

“Có chứ. Tớ bên thời trang cũng mấy năm , bây giờ bốn cửa hàng, hai quầy nhỏ. Mỗi chỗ đều quản lý riêng, tớ cần can thiệp quá sâu.”

“Ngoài , tớ còn thêm mảng xuất khẩu, hiện cũng vài đối tác định. Cậu Trang bên logistics ? Hai năm nay bên đó cũng hợp tác với tớ.”

“Họ nguồn hàng điện tử khá mạnh, tớ thể nhập về – mà cũng đấy, giờ là thời đại thị trường bán, nhiều món tiền cũng chắc mua . Mấy sản phẩm điện tử đang khan hàng lắm, nên biên lợi nhuận cực cao.”

Nghe đến đây, La Thường nhớ tới vụ trai cô mua xe đạp – chờ suốt bốn tháng trời, nhờ quen mới mua . Cảnh đó, vài chục năm sẽ là chuyện khó tin, nhưng bây giờ thì quá bình thường.

“Tớ những điều ,” Lương Kiều cô, ánh mắt chân thành, “là để hỏi góp vốn cùng tớ ?”

vốn suy nghĩ chuyện một thời gian. Mãi đến khi thấy La Thường gặp mặt Trang, còn chuyện vui vẻ, cô mới quyết định mở lời.

La Thường trả lời ngay. Cô suy nghĩ một chút hỏi:

“Cậu cũng tớ nhiều tiền. Dù góp vốn thì cũng chỉ là cổ phần nhỏ. Với quen rộng, chọn hợp tác với tớ?”

Câu hỏi đó cho thấy cô đang nghiêm túc cân nhắc.

Lương Kiều thở phào, mỉm :

“Tớ đúng là quen nhiều , nhưng để mà thật sự tin tưởng để cùng ăn thì nhiều.”

“Còn thì khác. Tớ rõ năng lực của . Làm ăn với , tớ thấy yên tâm. Ít nhất sợ lật mặt gây chuyện.”

La Thường vẫn giữ vẻ điềm đạm, bộc lộ cảm xúc gì đặc biệt. Đợi Lương Kiều xong, cô mới từ tốn đáp:

“Đã là hợp tác kinh doanh, thì tách bạch chuyện tình cảm. Nếu theo nguyên tắc rõ ràng, dễ lục đục.”

“Bạn bè ăn chung, nếu rõ ràng chuyện tiền bạc thì sẽ mâu thuẫn. Tới lúc đó, bạn bạn, cũng chẳng còn .”

Lương Kiều càng an tâm. La Thường thế nghĩa là hứng thú – và như , khả năng thành công cao.

“Yên tâm , tớ tính . Năng lực của chắc chắn sẽ tính cổ phần. Cụ thể thì tụi bàn nhé.”

La Thường gật đầu, nhưng cũng chia sẻ thẳng:

“Cảm ơn nghĩ đến tớ. Thật lòng mà , phòng khám của tớ hiện cũng hoạt động , nhưng vì ít kê thuốc nặng, nên thu từ thuốc cao.”

“Tớ đầu tư lĩnh vực thuốc Đông y, nhưng vốn. Trong thời gian ngắn cũng xoay tiền lớn, nên cơ hội – tớ cũng mong là thể nắm bắt.”

Nghe , Lương Kiều mừng rỡ. Hai tháng nay, La Thường luôn giúp đỡ cô nhiều. Dù trả phí khám, phí thuốc đầy đủ, nhưng Lương Kiều vẫn thấy như đủ.

Cuối cùng cô cũng tìm cơ hội để “trả ơn” La Thường một cách danh chính ngôn thuận.

“Thường Bảo , tớ thấy mừng thật sự. Lần đầu tiên trong đời cảm thấy giá trị ghê!”

Nụ của cô rạng rỡ, ngay cả những bực bội chuyện xem mắt cũng bay biến theo gió.

Loading...