Cậu em rể hàng xóm đến khám , : “Em quyết tâm giành danh hiệu vàng thứ hai, vui lòng nhường vị trí vàng nhất cho đối diện!”
Hai trò chuyện vui vẻ, khiến bầu khí trong phòng khám trở nên nhẹ nhàng hơn. La Thường thì vẫn giữ nhịp độ việc của , để ý gì nhiều. Cô kê đơn thuốc nhanh.
Cách điều trị về cơ bản cũng giống như với bệnh nhân , chỉ khác là bệnh của trẻ nặng hơn nên cô điều chỉnh đơn thuốc. Ngoài bài thuốc nền tảng là Nhân Trần Khao Thang, La Thường bổ sung thêm một vị tác dụng thanh nhiệt, giải độc, lợi tiểu như hoạt thạch, kiên kiều, bản lam căn, bại tương thảo, thông thảo, trạch tả...
Sau khi lấy thuốc, cả hai cũng về. Những bệnh nhân còn một lúc, chẳng ai bước khám tiếp. Có lẽ họ sợ La Thường tiếp xúc với bệnh nhân bệnh truyền nhiễm gì đó nên ai cũng dè dặt.
La Thường ép. Cô gọi Phương Viễn khử trùng phòng khám, còn bản thì vườn rửa tay thật sạch, đó .
Tầm năm rưỡi chiều, cô vẫn rời . Lúc cô đang ở giúp Phương Viễn và Giang Thiếu Hoa bào chế thuốc. Trong đợt đầu tiên, cả ba hấp liên tục ba nồi, mỗi nồi đều chồng năm sáu tầng xửng. Nồi thứ ba cũng hấp xong, La Thường đang định phụ Giang Thiếu Hoa mang xửng ngoài để đưa Địa Hoàng phơi nắng.
Hàn Trầm về tới. Anh ngoài cửa :
“Để cho.”
“Vậy giúp em mang cái ngoài nhé,” La Thường đáp.
Hàn Trầm mặc áo thun ngắn tay, cơ bắp cánh tay hiện rõ lớp vải. Anh nhẹ nhàng nhấc luôn xửng lớn nhất lên, thẳng sân.
Giang Thiếu Hoa ngẩn tay vẫn trống . Cậu còn kịp đụng , Hàn Trầm xách xửng mất .
Phương Viễn từ xa thấy, vẫy Giang Thiếu Hoa nhỏ giọng :
“Thôi kệ, để . Hai đứa tranh thủ lười chút, sắp xếp dược liệu giỏ tre là .”
Nói xong còn nháy mắt một cái, vẻ mặt gian xảo thể tả. Giang Thiếu Hoa La Thường vẫn đang bận rộn trong phòng chế thuốc, Hàn Trầm thì ngơi tay, cuối cùng cũng hiểu chuyện gì đang diễn .
Cậu bật tự vỗ trán: " đúng là chậm hiểu thật."
Khi cả ba đang lu bu chuẩn giỏ thuốc, một đàn ông trung niên năm mươi tuổi, tay xách một chiếc túi da màu đen bước sân.
Ông đến cửa phòng khám, ngó nghiêng xung quanh nhưng thấy ai, chỉ tiếng động từ phía sân nên mới sâu .
Phương Viễn tưởng ông đến khám bệnh nên ngừng tay hỏi:
“Chú đến khám bệnh ạ?”
“Không, đến tìm . Ở đây bác sĩ La Thường ? Cô đang ở ?”
Nghe , Phương Viễn chút nghi ngờ:
“Chú là ai ? Có chuyện gì cần gặp bác sĩ La?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/than-y-tro-ve-thap-nien-80/chuong-218.html.]
Người đàn ông câu hỏi đó thì thở phào nhẹ nhõm, mỉm :
“ tìm đúng chỗ . La Thường ở đây đúng ? Cháu gọi con bé giúp chú với. Chú là ba nó.”
Phương Viễn: “…”
Anh im một lúc, đầu óc như tua những gì . Hên là câu nào lỡ lời.
Cùng lúc đó, Hàn Trầm đang xách xửng hấp từ phòng chế thuốc . Anh thấy ở cửa, nhưng vì bận nên để tâm. Ba của La Thường đang trò chuyện cùng Phương Viễn, giọng nhỏ, nên cũng rõ.
lúc ông theo Phương Viễn , chạm mặt Hàn Trầm. Cả hai một chút, nhưng Hàn Trầm nhanh tay đặt xửng lên giá nên lâu.
“La Thường, ba đến đây.” – giọng ông vang lên.
La Thường từ trong phòng thuốc bước , ngạc nhiên:
“Ba? Sao ba tới giờ ?”
Ba cô đảo mắt một vòng quanh sân, thấy con gái tới ba trai trẻ việc cạnh bên. Là ba, tất nhiên ông thể nghĩ ngợi: Trong , ai đang thích con gái ?
Dù nghĩ , nhưng ông tiện hỏi thẳng. Ông :
“Ba công tác về trưa nay, còn đơn vị bàn giao công việc với Chủ nhiệm nên tối chắc về . Tiện đường qua đây, ba ghé xem chỗ của con một chút. Chứ từng đến thăm bao giờ.”
Hàn Trầm đặt xửng hấp lên kệ, chuẩn phụ một mẻ Địa Hoàng khác, thấy câu đó thì khựng . Anh chợt nhớ lúc nãy, chính ngang qua ba của La Thường mà chào một tiếng nào.
La Thường thì , đặt đồ xuống, :
“Ba vài hôm, bình an là . Phòng khám của con cũng định, hôm nào rảnh ba ghé chơi lâu hơn nha.”
Nếu như sự quan tâm của ông dành cho phòng khám là 7 phần, thì tò mò về mấy trai trong sân chắc chắn chiếm tới 9.9 phần. Nên vì tham quan, ông chỉ tay hỏi con gái:
“Mấy trai là ai?”
La Thường sang Hàn Trầm, ngại ngùng gãi đầu, :
“Đây là Phương Viễn và Giang Thiếu Hoa. Hai giúp con ở phòng khám.”
Ba cô gật đầu, quan sát kỹ. Nếu hai là nhân viên thì khả năng cao…
“Còn thì ? Ba nhớ phòng khám con chỉ tuyển hai mà?”
Ngày thường tuy La Thường nhiều lời, nhưng ông vẫn cô nhắc sơ sơ mấy . Cho nên... là ai?