“Ý tưởng đấy.” Hàn Trầm khen.
La Thường trừng mắt liếc :
“Em tin từng nghĩ đến.”
Hàn Trầm bật , lắc đầu:
“Thật sự là nghĩ .”
La Thường liếc chiếc cặp tài liệu vẫn cầm tay. Cặp phồng, chắc hẳn còn việc xử lý. Cô khoát tay đuổi :
“Anh việc . Em về nhà đây. Hôm nay cần đưa , trai em sắp đến đón .”
Hàn Trầm đúng là còn việc. Tối nay hết chồng tài liệu mượn , còn lên kế hoạch điều tra Quan Nhất Hạ. Nghe La Đằng đến đón, yên tâm, gật đầu đồng ý.
Trước khi rời , hỏi nhỏ:
“Chuyện của tụi … em với gia đình ?”
“Nói . Ba em hết , coi như vượt ải thành công.”
“Anh trai em sắp tới , mau .” La Thường đồng hồ, dậy, đẩy cửa.
La Đằng đến đúng giờ, tám phút mặt. Lúc đến, Hàn Trầm về phòng việc ở dãy nhà phía đông, cố tình mặt. Thế nên tới giờ, La Đằng vẫn em rể tương lai là ai.
---
Anh em họ về đến nhà, thì thấy ba – ông La Kiếm – ở đó. Chuyện xảy ở nhà máy, ông kể với , bao gồm cả việc công an mời lên việc. Không là giúp đỡ, ông chỉ nghĩ công an tìm bằng chứng ngoại phạm nên cũng bớt lo.
Dù , chuyện vẫn ảnh hưởng lớn đến tâm lý ông. Thái độ của một đồng nghiệp khiến ông lạnh lòng. Nhìn những nghỉ việc hai năm nay, ông cũng bắt đầu rời .
Chỉ là… thói quen sống định, thêm nỗi lo cơm áo gạo tiền, khiến ông cứ chần chừ. Sau bữa cơm tối, ông và La phòng chuyện riêng.
---
Tình huống bất ngờ, nên cả hai cũng chẳng còn tâm trạng hỏi La Thường và Hàn Trầm yêu đến , thật lòng .
La Thường thấy thì nhẹ cả . Không ai tra khảo gì, cảm thấy dễ thở vô cùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/than-y-tro-ve-thap-nien-80/chuong-226.html.]
Dạo gần đây, cuộc sống của cô . Ba vẫn , công việc đổi, nhưng mối quan hệ trong nhà máy trở nên gượng gạo. Ông , nhưng La Thường đoán – hiện tại, vị trí của ông trong nhà máy khá… khó xử.
Những bàn tán thì chẳng cần quan tâm đúng sai. Họ thích “chém gió” theo ý , tin luôn những gì họ dựng lên. Hậu quả là tin đồn mỗi ngày một biến dạng.
Dù cảnh sát xác nhận ông La liên quan, nhưng nhiều vẫn tỏ nghi ngờ, như thể tai họ bộ lọc một chiều, chỉ lọc những gì họ . Cãi lý với kiểu – vô ích.
Thành , dạo ông La săm soi khắp nơi. Mặc dù chủ nhiệm phân xưởng và kế toán đều bênh vực, thậm chí công khai rõ sự việc , nhưng mấy ai chịu tin. Ông La vẫn sống trong áp lực nặng nề.
Ông vốn sống nội tâm, nên phần lớn những khó chịu đều giấu trong lòng, với ai.
---
La Thường thì tranh thủ lúc rảnh, thỉnh thoảng tính lịch. Vài hôm , bệnh viện 4 cuối cùng cũng công bố kết quả vòng đánh giá thứ hai.
Lần đến báo tin chỉ Quý Thường Minh, mà còn một lãnh đạo cấp trung từ bệnh viện. Phó viện trưởng Từ đang công tác xa, đến .
“Tiểu La, chúc mừng nhé. Từ nay chúng là đồng nghiệp .” – Quý Thường Minh bước phòng khám, tươi chào cô.
La Thường lập tức đoán cũng qua kỳ kiểm tra. Quả nhiên, vị lãnh đạo trực tiếp trao bảng danh sách cho cô. Vừa qua, cô thấy tên cùng Quý Thường Minh trong danh sách năm trúng tuyển.
Ngoài họ , ba còn đều là bác sĩ từ các bệnh viện khác, chắc về chính thức tại bệnh viện 4.
Riêng La Thường – đợt sẽ thường xuyên việc tại đó. Tấm thông báo giá trị cực kỳ, bởi cả thành phố chỉ vài suất như .
---
Quý Thường Minh còn chia sẻ thêm một tin khác:
“Tiểu La, sắp tới một hoạt động, nhất là cô nên tham gia.”
“Hoạt động gì thế?” – La Thường ngạc nhiên.
“Khám bệnh từ thiện – phối hợp giữa thành phố và tỉnh. thực chất là một đợt thi ngầm, so năng lực giữa các đội y tế. Thành phố sẽ chọn những giỏi nhất, thể thua.”
La Thường hiểu. Cô chọn nhóm chuyên gia, coi như vị trí trong giới chuyên môn. Được nhắm cho hoạt động quan trọng cũng là điều dễ hiểu.
“Được thôi, sẽ tham gia. Có thời gian và địa điểm ?”
“Chưa cụ thể. Trước mắt sẽ tổ chức đợt đầu ở thành phố, mới lên tỉnh. Lịch cụ thể thì thành phố quyết. Chắc một tuần nữa. Cô sắp xếp ?”
“Được. sẽ treo biển nghỉ tạm vài hôm.” – La Thường gật đầu, trong đầu tính đến chuyện nhờ bác sĩ Thôi Phượng Sơn khám vài ngày, lo lắng.