La Thường bận rộn hai ngày một đêm, cũng buồn ngủ, nửa đêm cô cũng ngủ ngon một giấc. Đến khi cô tỉnh dậy nửa đêm, của Quách Nghị đến cạnh giường.
Ba La là sáng hôm đến, nhưng La Thường chú ý thấy sắc mặt ông , đoán đêm qua ông chắc chắn ngủ ngon, liền để ông ở lâu, thăm xong Quách Nghị thì bảo ba La về.
Ba La đến, mang theo chiếc cặp da giả ông thường mang theo, nên đều cho rằng ông rời khỏi Bệnh viện Trường Vinh sẽ đến đơn vị việc.
tại ngã ba gần bệnh viện, ba La theo con đường lớn dẫn đến đơn vị, mà chọn một hướng khác.
Ông rời khỏi bệnh viện bao lâu, Hàn Trầm đến. Thăm xong Quách Nghị, La bảo La Thường cùng Hàn Trầm dạo một lúc ở vườn nhỏ của bệnh viện.
Hai cùng xuống lầu, trong lúc đó Hàn Trầm cô mấy , đợi đến khi bọn họ đến vườn nhỏ, Hàn Trầm trực tiếp hỏi cô: “Em chuyện gì trong lòng ?”
La Thường ngạc nhiên : “Rõ ràng ?”
Hàn Trầm đưa tay lau chùi chiếc ghế dài trong vườn nhỏ, hiệu La Thường xuống, mới : “Em cũng nên nghĩ nghề gì, hơn nữa em khác, chuyện gì trong lòng ?”
“Hôm qua em đưa dì dượng của em đặt phòng, là gặp chuyện ? Lúc đó vội về đội, vì còn nhiều nghi phạm thẩm vấn, lấy lời khai, thời gian hỏi.”
Quả thật Hàn Trầm tinh ý, La Thường khỏi : “Anh thông minh như , lỡ như ngày em chuyện gì giấu , mới thể giấu ?”
Hàn Trầm , : “Anh coi như em đang khen . Thực đôi khi cũng nhất định , cũng chỉ là thường, thể thần kỳ như .”
La Thường lập tức : “Hôm qua dì và dượng của em quên mang giấy đăng ký kết hôn, nhân viên ở quầy lễ tân phụ trách tiếp nhận của nhà khách đồng ý cho bọn họ ở chung một phòng, chuyện vấn đề gì, dù cũng quy định . Vấn đề là lời của cô khó , xúc phạm, bọn em cũng bỏ tiền thuê phòng rước bực trong , cho nên em đổi sang nhà khách Thiên Phong.”
“Chuyện nhỏ nhặt , em tự , cần phiền đến . Anh còn vụ án lớn cần giải quyết ?”
Hàn Trầm luôn La Thường độc lập về tinh thần, năng lực cũng mạnh, nhưng cô gặp chuyện cũng tìm , vẫn khiến chút thoải mái trong lòng.
Lúc , La Thường : "Anh đang bận vụ án đúng ? Có chuyện em định vài ngày nữa với , nhưng hôm nay thấy , giúp em một chút ."
"Giúp gì?" Hàn Trầm thấy lòng nhẹ nhõm, nhưng mặt biểu lộ rõ.
"Vụ án nhà máy cơ khí của ba em, cũng tham gia , đấy, ba em lúc đó đưa đến đồn cảnh sát thẩm vấn, tuy đó thả , minh oan, nhưng ba em là cầu , chuyện ảnh hưởng nhỏ đến ông , nên gần đây tâm trạng ông luôn ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/than-y-tro-ve-thap-nien-80/chuong-267.html.]
"Em chỉ hỏi, vụ án hiện tại đang ở giai đoạn nào ?"
Hóa là chuyện ? Hỏi chuyện khác Hàn Trầm thể , nhưng hỏi về chuyện thì Hàn Trầm rõ.
Bởi vì c.h.ế.t trong vụ án chính là do Đội xử lý tình huống khẩn cấp của bọn họ phát hiện khi huấn luyện ngoài trời, báo án cũng là bọn họ. Dĩ nhiên sẽ theo dõi vụ án.
loại vụ án mạng xảy đơn lẻ như , quyền chủ trì điều tra thường thuộc về phía cảnh sát hình sự, vụ án do đội cảnh sát hình sự phân cục Ngọc Sơn chủ trì điều tra, tiến triển gì, Đại đội trưởng đội cảnh sát hình sự lão Hình sẽ thông báo cho ngay lập tức.
Lúc cũng mới một chút manh mối, liền khéo léo với La Thường một điều thể : "Có tiến triển một chút, nguyên nhân cái c.h.ế.t thể liên quan đến quan hệ nam nữ, Phó xưởng trưởng nhà máy , vấn đề về tác phong vấn đề khá lớn."
" vụ án đơn giản như , bọn cảm thấy, hình như còn cố ý nhắm ba của em, bọn mục tiêu về , nhưng bằng chứng đủ, tạm thời phù hợp để bắt giữ, ý của Hình đội là chờ thời cơ."
"Vậy , , em chỉ cần sơ lược tiến độ là , còn em hỏi nữa, các thể kỷ luật, một chuyện thể tiết lộ bên ngoài."
Hàn Trầm : "Chỉ cần phép, sẽ với em chuyện."
"Gần đây thấy ba em, hai ngày nay ông nghỉ phép ?"
"Không , sáng nay còn đến thăm Quách Nghị, thăm xong , cặp da cũng mang theo, nghỉ phép gì chứ?" La Thường vô thức .
Hàn Trầm La Thường với vẻ mặt kỳ lạ, lúc La Thường cũng nhận hình như chuyện gì đó mà ba cô đang giấu bọn họ.
Hai , đó Hàn Trầm : "Hai ngày nay ba em ở nhà máy, của Hình đội đến nhà máy điều tra, đều như ."
La Thường: "Vậy ông thể ... Chờ em một chút... "
Hàn Trầm đoán , lẽ La Thường tính toán. Anh gì, trong lòng đang đoán, ba La tin tưởng cảnh sát, nên tự điều tra?
_________
Đường Tân Dương ở gần một quảng trường, con đường rộng, chỉ hai làn xe. Hai bên đường đều cửa hàng kinh doanh, vỉa hè còn khá nhiều bán hàng rong.
Khoảng tám giờ sáng, La Kiếm dạo đến đây. Nơi cách khu nhà tập thể cũ mà ông từng ở xa, cho nên ông quen đường, dễ dàng tìm một chỗ đánh cờ, chơi mạc chược.
Chỗ đánh cờ, chơi mạc chược hai tầng, tầng mấy bàn đang đánh mạc chược, ở ngoài cửa cũng thể thấy tiếng xào mạt chược rào rào.