“Không gì , mà! Cậu hút điếu thuốc ...”
Hàn Trầm nhẹ nhàng đẩy tay chủ cửa hàng , nhận điếu thuốc, cũng hỏi thêm gì nữa, lặng lẽ rời khỏi tiệm tạp hóa. Thật , cũng đủ thông tin. Gần như chắc chắn nhóm đó đang thu tiền bảo kê ở khu vực – và tiền hề nhỏ.
Những cửa hàng đang treo bảng chuyển nhượng thể là nạn nhân của bọn chúng. Có lẽ vì ép quá đáng nên họ đành buông xuôi, bỏ cửa hàng.
Ra khỏi cửa hàng, Hàn Trầm lượt ghi hết các điện thoại liên lạc dán những bảng chuyển nhượng.
Đi bộ thêm một đoạn, đến đúng chỗ mà từng gặp La Kiếm. Cửa cuốn vẫn còn đó, thông báo chuyển nhượng cũng gỡ xuống – chứng tỏ La Kiếm thuê căn .
Anh tưởng đoán sai, đang định gọi cho Tiểu Tề thì bộ đàm vang lên .
“Hàn đội, đoán xem gặp ai?”
“Đừng vòng vo nữa, gì thì luôn .” Hàn Trầm lúc đang bận tâm, hứng đùa.
“Là cả và chú ! Nhà bọn họ sắp mở cửa hàng ở khu . Anh mau qua đây !”
“Anh cả nào? Nhà ?” Hàn Trầm bất ngờ. Anh nhớ rõ gia đình Tiểu Tề ở quê, chỉ một cô em gái.
“Làm gì ! là ba và cả của bác sĩ La !”
Hàn Trầm hiểu . Có lẽ Tiểu Tề vẫn nghĩ và La Thường sắp kết hôn, nên mới thiết gọi nhà họ La như .
Anh giải thích thêm. chuyện La Kiếm và La Đằng định mở cửa hàng thì nhất định đến xem.
Cửa hàng mà La Kiếm thuê khá nhỏ, đến 50 mét vuông. Khi Hàn Trầm đến nơi, cửa cuốn kéo lên. Ba con La Kiếm và La Đằng đang dùng thước dây đo đạc trong tiệm, vẻ chuẩn sửa sang .
Anh bước . Hai đang chăm chú bàn bạc gì đó, đầu cúi thấp. Nhìn quanh, Hàn Trầm thấy tiệm cũ kỹ, tường tróc sơn nhiều chỗ. Mái nhà tuy dột nhưng nền nhà và tường thì bám đầy vết dầu mỡ.
“Tiểu Hàn, đấy ? Sao đến đây?” La Kiếm ngẩng đầu lên nhận , tỏ vẻ vui mừng.
“Cháu ngang qua, chút việc.” Hàn Trầm tháo găng tay, lúng túng. “Hai tính mở cửa hàng ở đây ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/than-y-tro-ve-thap-nien-80/chuong-307.html.]
“Ừm, ba cháu còn ở xưởng cơ khí nữa. Tụi định mở tiệm phụ tùng xe. Cậu thấy địa điểm thế nào?” La Đằng , thái độ giờ đây khá thiện với Hàn Trầm. Cậu còn kéo một cái ghế cũ cho , dù ghế dính đầy bụi, vẫn lấy tay áo lau qua hiệu mời .
Hàn Trầm xua tay, : “Không cần . Có việc gì cháu giúp ?”
“Có lẽ nên dọn dẹp nhỉ?” Anh thêm, quanh đống ngổn ngang.
La Kiếm liếc La Đằng, đáp: “Đo kích thước , lát nữa với La Đằng dọn. Nếu hôm nay rảnh thì giúp một tay. Không thì lúc khác cũng , mấy hôm tới tụi đều ở đây.”
La Kiếm khách sáo, nhưng cũng ép buộc. Hàn Trầm cảm thấy coi là ngoài, bất giác mỉm : “Gần đây cháu bận liên tục, cũng cần nghỉ ngơi chút. Cháu ở phụ dọn.”
Lúc , Tiểu Tề từ trong căn phòng nhỏ , tay xách một chậu nước – rõ ràng cũng đang xắn tay giúp việc.
La Kiếm đo xong, trò chuyện cùng Hàn Trầm về kế hoạch. Ông dự định sửa sơ sơ, đặt vài giá đựng hàng.
Về nguồn hàng thì ông tự lo . Trước đây từng trong ngành, ông mối quen nên thể mua chịu một phần. Vốn liếng ban đầu còn là vấn đề.
Hàn Trầm xịt nước rửa vết bẩn sàn . La Kiếm chuẩn khá chu đáo, nhưng một điều mà lẽ ông nghĩ tới – chính là sự phức tạp của khu phố .
So với La Kiếm, Hàn Trầm hiểu rõ mặt tối trong thành phố. Muốn vững ở khu dễ chút nào. Có nhiều "ruồi muỗi" chầu chực bòn rút các tiểu thương như họ.
La Kiếm dứt lời, Hàn Trầm hỏi:
“Tiền thuê nhà đắt chú? Thanh toán ạ?”
“Không đắt . Hai mươi đồng một tháng, trả theo năm. Nhà trống, cần đặt cọc. ký ba năm. Ban đầu tính ký lâu hơn nhưng chủ nhà đồng ý. Cậu thấy giá ?”
“Giá rẻ lắm ,” Hàn Trầm gật đầu. “Khu là khu thương mại, bình thường ít nhất cũng ba mươi một tháng.”
La Kiếm sững : “Vậy gì ?”
Hàn Trầm lặng lẽ đẩy nước bẩn ngoài qua miệng cống, mới : “Cũng chắc. Cháu một lời đồn, nhưng chứng cứ gì cả.”
“Thế giờ ?”
“Chú cứ sửa sang dọn dẹp từ từ, nhưng khoan hãy nhập hàng vội. Nếu ai đến phiền đòi tiền, cứ bình tĩnh chuyện. Có thể thương lượng . Tuyệt đối đừng nổi nóng manh động.”