Hàn Trầm dậy, đầu chỉ chiếc túi tài liệu đặt bàn bát tiên, với La Thường: "Có gửi đồ cho em, sợ em cần gấp nên mang đến."
"Người đó chắc là ở Bệnh viện 4, đến là liên quan đến cuộc họp hôm qua, em mở xem ?"
La Thường nghi ngờ đến, "Cuộc họp hôm qua việc gì xử lý gấp ."
Nói thì , cô vẫn đến, mở chiếc túi tài liệu , liếc trong.
Bên trong bảy tám tờ giấy, giấy còn mùi mực in, chắc là mới in. Dưới những tờ giấy , còn một phong bì.
La Thường đặt túi trong tay xuống bên cạnh, rút mấy tờ giấy, tiên xem nội dung giấy, càng cảm thấy kỳ lạ. Chỉ là một hồ sơ bệnh nhân, cần gì đặc biệt đến phòng khám gửi cho cô?
Hàn Trầm cũng thấy, bảng biểu ngoài tên , còn phòng và giường bệnh, cho nên cũng đoán đây đều là hồ sơ bệnh nhân của bệnh viện.
Thường Thu Phương chỉ phong bì, : "Bên trong hình như ảnh."
Người nhà họ La đều tò mò chằm chằm phong bì, nhưng ai cho La Thường lấy xem.
Bởi vì bọn họ đều , La Thường coi trọng ranh giới, đồ của cô phép động tùy tiện, phép lấy tùy tiện. Phòng của cô ngay cả Thường Thu Phương cũng thể dễ dàng , huống chi là hai ba con La Kiếm
Vì , những bức ảnh trong phong bì nếu cô lấy thì khác cũng dám xem.
La Thường ba trai, Hàn Trầm, chút bất lực, : "Các xem thì xem , chắc là ảnh chụp trong cuộc họp, cũng gì thể xem."
Nói xong, La Thường đưa tay lấy chồng ảnh khỏi phong bì.
Bức ảnh cùng là ảnh chụp chung, ngoài La Thường, những khác đều là bác sĩ bốn mươi năm tuổi, lớn tuổi nhất gần sáu mươi.
La Thường lật xuống vài tấm, vẫn là ảnh chụp chung của những khác , mỗi tấm đều La Thường.
Cô đưa chồng ảnh xem xong cho Thường Thu Phương: "Muốn xem thì xem , những cơ bản đều là bác sĩ của Bệnh viện 4, chính giữa, chính là Phó viện trưởng Từ."
Cô đang , Hàn Trầm cầm một tấm ảnh chụp chung, chằm chằm trai trẻ phía La Thường trong ảnh chụp chung. Lúc nhận , chiếc túi tài liệu chính là mang đến.
Thường Thu Phương cũng thấy, nhiều ảnh chụp chung như , ngoài La Thường, cuối cùng bà cũng thấy một trẻ tuổi, tất nhiên bà hỏi : "Tiểu Thường, trai là ai , trông cũng khá trai? Có là Tiểu Thôi mà con ?"
Hàn Trầm: . . .
La Thường vội vàng : "Không , Thôi Phượng Sơn thích tự do, nhóm . Không , là bác sĩ của Bệnh viện 4, con nhớ là họ Phùng gì đó?"
"Ảnh đều do chụp, chỉ tấm , là nhờ khác chụp ảnh chung."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/than-y-tro-ve-thap-nien-80/chuong-335.html.]
Thường Thu Phương chấp nhận lời giải thích của cô, hỏi thêm gì nữa. Lúc La Thường lật đến hai tấm ảnh cuối cùng, kỳ lạ là hai tấm ảnh chỉ mỗi La Thường.
Một tấm là ảnh chụp nghiêng nửa của cô, tấm còn là ảnh cận mặt của cô. Hai tấm ảnh chụp rõ nét, ngay cả những sợi tóc nhỏ li ti của cô cũng chụp rõ ràng.
Nhìn thấy cô vẫn mặc chiếc áo blouse trắng, La Đằng lập tức cảm thấy gì đó , "Đây là lúc chụp ảnh chung với đồng nghiệp trong đơn vị ? Sao chụp ảnh đơn lẻ như thế , đây là ảnh chụp riêng ?"
Hàn Trầm ngẩng đầu La Thường, liên tưởng đến việc trai trẻ đích đến phòng khám để gửi phong bì, phần nào đoán mục đích của vị bác sĩ trẻ .
Lúc La Thường cũng cảm thấy kỳ lạ, họp hành gì mà chụp ảnh cận mặt như ? Cô là nhân vật chủ chốt trong cuộc họp, nếu chụp thì cũng chụp Phó viện trưởng Từ.
Cô suy nghĩ một chút, sang hỏi Hàn Trầm: "Người gửi tập tài liệu là ai ?"
Hàn Trầm chỉ bức ảnh, nơi vị bác sĩ nam đang : "Có lẽ là , tên, chỉ là ở Bệnh viện 4."
La Đằng lén La Thường, dám lung tung. Hàn Trầm còn lên tiếng, lúc đương nhiên dám nhiều, tránh cho Hàn Trầm khó chịu.
Thường Thu Phương nhiều kinh nghiệm xã hội hơn con trai , con trai thể thì bà ?
Bà vội : "Mẹ với Tiểu Thường ngoài mua đồ, về muộn. Món ăn hâm nóng chứ, mau mang lên , để Tiểu Hàn ăn cho nóng."
La Đằng vội lấy thức ăn và đũa, chờ xuống bàn ăn, La Đằng hỏi: "Mẹ, với Tiểu Thường mua gì ?"
La Thường gì, chia cho Hàn Trầm một đôi đũa. Hàn Trầm cạnh cô, bàn lớn lắm, hai cũng khá gần, cánh tay gần như chạm .
Thường Thu Phương lấy cho Hàn Trầm một cái thìa, mới : "Đều là Tiểu Thường mua, còn mua cho con và ba con mấy đôi tất nữa."
Thường Thu Phương xong, lấy tất từ một cái túi, bên trong quả nhiên mấy đôi tất bông.
Mọi ăn cơm nhiều, Hàn Trầm cũng ở lâu, ăn xong liền tạm biệt.
Thường Thu Phương đang định bảo La Thường tiễn, La Thường dậy, cầm một cái túi giấy mở khác với Hàn Trầm: "Em tiễn xuống nhé."
Hàn Trầm cái túi trong tay La Thường, trong lòng âm thầm đoán, đồ trong túi là mua cho ?
Chỉ là mua gì, thực mấy đôi tất cũng .
Hai xuống tầng, cầu thang rộng lắm, ai cũng gì. Đến tầng, La Thường với Hàn Trầm: "Anh lên xe , em vài lời với ."
Hàn Trầm im lặng mở cửa xe, để La Thường ghế phụ , đóng cửa bên , mới lên ghế lái.
Xe đậu ngay tòa nhà, ở trong tòa nhà xuống là thể thấy chiếc xe . La Thường bảo Hàn Trầm lái xe con đường cây xanh bên ngoài khu chung cư, lúc trời tối, đường cây xanh mấy , đèn đường cũng khá mờ, dù qua cũng rõ tình hình trong xe.