Người đàn bà cả đời từng xa, cũng từng xe con, từng nhà hàng ăn. Trong lòng tò mò ngưỡng mộ, nhưng chị là hiền lành, Hàn Trầm và Tiết Sí bụng lý do khiến chị lo lắng, trong lòng yên tâm chút nào.
Nếu con trai mặt đỏ bừng vì kích động, chị chuồn .
Hàn Trầm sự căng thẳng của chị, liền tự nhiên : "Chị cần sợ, và Lão Tiết ."
Tiết Sí thì với đàn bà: "Ông chủ công trường đó nợ tiền , chúng tìm ông tính sổ, chỉ là chúng tìm ông , khoản nợ vẫn trả."
"Chúng còn ở đây một thời gian. Nếu chuyện gì, chỉ cần chúng , nhất định sẽ cho cô ."
Hiện tại nhiều chuyện vẫn rõ ràng, phận của Tiết Sí cũng tiện tiết lộ, chỉ thể bịa một phận.
Người đàn bà càng càng ngạc nhiên, vẻ như tin .
Chị nghĩ, hóa những năng lực như cũng ông chủ công trường đó lừa tiền ? Chắc chắn là nhiều tiền ?
Người đàn bà sinh lòng thương cảm, nhưng bà lập tức nghĩ đến chồng . Nghĩ ông chủ đó thể chuyện nợ tiền trả, chắc chắn là một . Vậy thì chồng chị bây giờ chuyện gì ?
Chắc là gặp chuyện đúng ? Vì gần đây nhất chồng chị thư về nhà là hai tháng .
Đã lâu như mà liên lạc, thì chắc chắn là bình thường.
Thường ngày chồng chị đều là nửa tháng một bức thư, còn thời gian gửi tiền về thì cố định, vì công trường phát tiền đúng giờ, đôi khi đợi đến cuối năm.
"À, hóa ông nợ tiền các ? Vậy các định thế nào?" Chị kể khổ và mặt Hàn Trầm và Tiết Sí, tuy vẻ mặt ảm đạm, nhưng chung, tâm trạng vẫn khá định.
Hàn Trầm theo lý do Tiết Sí bịa mà tiếp: "Đương nhiên tìm ông , chị ơi, chị đây là xảy chuyện gì?"
"Nghe giọng chị là tỉnh khác, trời lạnh thế ở nhà mà đưa con đến đây gì? Chị xem tay đứa trẻ lạnh đỏ ."
Hàn Trầm kéo tay bé lên xem. Mu bàn tay bé sưng lên như bánh bao, chỉ cần một cái là lạnh .
Hồi nhỏ Hàn Trầm cũng lạnh như , lớn hơn một chút mới khỏi. Anh đều chịu đựng, cũng từng dùng thuốc, cho nên thực sự loại thuốc nào bôi lên là thể chữa khỏi chứng đóng băng .
Nghĩ đến đây, nghĩ đến La Thường. Anh cảm thấy, nếu La Thường ở đây, những chứng đóng băng nhỏ như thế , cô nhất định thế nào.
Rất nhanh đồ ăn dọn lên, hai liên tục mời đứa trẻ ăn. Sau chuyện , cuối cùng đàn bà cũng tin tưởng hai thành phố hơn một chút.
Dưới sự hướng dẫn chủ đích của hai , cuối cùng chị cũng kể cho Hàn Trầm và Tiết Sí về tình hình gia đình và công việc của chồng chị.
Tối hôm đó, Hàn Trầm ở nhà khách thuê thêm một phòng cho hai con, nếu thì con bọn họ ở phòng ngủ tập thể điều kiện tệ, chỉ dễ mất tiền, mà còn thể bắt nạt hoặc xâm phạm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/than-y-tro-ve-thap-nien-80/chuong-428.html.]
Mẹ con bọn họ thể ở riêng một phòng, thì an hơn nhiều.
Sáng hôm , La Thường nhận điện thoại của Hàn Trầm: "Bây giờ chút manh mối, Tiết Sí định mời em và thầy Hồng cùng đến tính toán , xem ở công trường ở Hối Xuyên xảy chuyện đóng cọc sống ."
"Nếu em đến, sẽ đến trạm xe đón em."
La Thường đặt túi thuốc xuống, : "Nếu mời em, em sẽ xem. Đón thì cần, nếu gì bất ngờ, tối nay hoặc ngày mai, em sẽ đến Hối Xuyên."
"Trong tỉnh thành lập một nhóm thẩm định nhà máy dược phẩm, tổ trưởng là Quách lão ở Thủ đô. Ban đầu nhóm em, nhưng bây giờ chút đổi, lẽ em cũng sẽ cùng các thành viên trong nhóm Hối Xuyên một chuyến. Trước tiên kiểm tra một vài nhà máy dược phẩm ở Hối Xuyên."
"Lúc đó nhóm em sẽ cùng xuất phát, đến Hối Xuyên cũng sẽ cùng xe đến nơi ở sắp xếp. Anh đừng đến đón em, quá dễ chú ý."
Hàn Trầm: ... Anh chỉ mới một ngày hơn ở nhà, phía La Thường xảy chuyện lớn như .
Đó là nhóm kiểm tra cấp tỉnh đấy?!
"Có cần mang quần áo ? Hai ngày vội, quần áo cũng mang theo." Nói xong chuyện chính, La Thường hỏi.
Hàn Trầm xong, khóe môi cong lên, vì đang ở gần quầy lễ tân nhà khách, thỉnh thoảng qua, mặt vẫn là vẻ mặt nghiêm nghị thường ngày, : "Được, em tìm bà , bà nên lấy cái gì."
"Biết , em bận đây, cúp máy nhé."
Hàn Trầm tưởng cô sẽ cúp máy, động, để cô cúp máy .
Ống ở sát bên tai , qua ống , thể thấy những âm thanh nhỏ lẻ hỗn độn ở phía phòng khám. Loại âm thanh đó hiểu cho một cảm giác tràn đầy sức sống và yên tâm.
Lúc , La Thường "ba" một tiếng ống .
Hàn Trầm kịp phòng thấy La Thường đang hôn qua khí, mặt lập tức đỏ lên. Anh cắn môi cúi đầu lau môi, để tránh cho khác .
"Đồ ngốc, cúp đây." Giọng La Thường truyền đến, cô thực sự cúp máy.
La Thường nhận thông báo của Viện trưởng Thạch, vì chuyện kiểm tra khá gấp, nên mấy chuyên gia trong nhóm thẩm định đều quyết định đến chiều nay, một giờ chiều.
Một giờ hai mươi chiều, La Thường nghỉ trưa xong, khám bệnh cho hai bệnh nhân.
Lúc rèm cửa bông kéo lên, Phương Viễn , với La Thường: "Mấy trong nhóm chuyên gia đến , đang ở cửa."
La Thường liền dậy, cùng Phương Viễn đón .
Lần bốn chuyên gia đến, ngoài Quách lão, ba còn La Thường đều từng gặp. Còn một chuyên gia trong nhóm kiểm tra khác và Trình Triệu Minh đều đến.
Có Quách lão ở đây, tất nhiên La Thường dám khinh thường, cô đón phòng khám, với bọn họ: "Phòng khám nhỏ, bên trong khá chật, lát nữa mấy vị thể chen chúc với bệnh nhân."