Thanh mai tiểu thư vừa tranh vừa giành, ngày nào cũng đòi hôn - Chương 100:-- Đến đây nào, tiểu thần nữ, đo dáng thôi ---

Cập nhật lúc: 2025-10-13 12:01:26
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đại tiểu thư khẩu xà tâm phật. Bạch Minh cô bé, nhét quả dâu tây lớn nhất và nhất trong tay tay cô bé, tùy tiện lấy một quả cho miệng ăn, "Hơi chua."

 

Lý Hoa cũng gật đầu, "Cái còn chín lắm, chắc đợi một thời gian nữa."

 

Kha Dĩ thích ăn dâu tây lắm, "Cũng ." Vừa cô bé đưa tay lấy một miếng dưa.

 

Đến lượt Trương Uyển thì vẻ bối rối, cô bé đưa quả dâu tây trong tay trả , "Tớ cần , đắt lắm, đắt, , ăn ."

 

Lời với Từ Sanh Sanh.

 

Gia đình Trương Uyển đất canh tác, nên hai con cô bé chỉ thể bán xúc xích que để kiếm sống. Nếu đất đai nhà Bạch Minh là do ông nội thua sạch. Thì nhà Trương Uyển là vì dì Trương là con gái lấy chồng xa, khi chồng mất thì đưa con gái về nhà đẻ.

 

Gia đình cô bé cũng hai trai, đất đai của họ đương nhiên thể chia cho cô bé. Thậm chí hai con cô bé còn dám ở nhà, mà thuê nhà. Dù các trai của dì Trương đều lập gia đình , chắc chắn trong nhà thêm hai nữa. Tuy nhiên, họ vẫn chút qua dịp Tết nhất lễ lạt.

 

, nhà Trương Uyển đất, bình thường cũng mua hoa quả. Cô bé rằng dâu tây lớn như thế mùa chắc chắn đắt.

 

Từ Sanh Sanh liếc quả dâu tây đưa tới, nhíu mày vẻ kiên nhẫn đưa tay cầm lấy nhét thẳng miệng cô bé, "Cậu chạm mà còn trả cho tớ ? Ăn ."

 

Giọng vẻ mất kiên nhẫn. Cũng như thể đang ghét bỏ. cô bé lấy thêm một miếng dưa đặt tay Trương Uyển. Trước đó cô bé phát hiện , khi ăn thì Trương Uyển chỉ thôi.

 

Bạch Minh Trương Uyển đang ngơ ngác c.ắ.n dâu tây, "Đừng chọc giận cô , cô tính khí , bảo ăn thì cứ ăn ."

 

Bạch Minh dứt lời, liền đại tiểu thư tính khí đạp một cái gầm bàn. Thực Bạch Minh nhiều , đại tiểu thư đạp thật sự chút lực nào cả. Bạch Minh vẫn giữ thể diện mà hít một tiếng.

 

"Nói ai tính khí hả?" Giọng hung dữ. Chỉ là kết hợp với gương mặt đó thì... trông xinh .

 

"Ai đang tức giận thì đó!" Bạch Minh tiếp tục vuốt râu hùm. Rồi vỗ mấy cái bốp bốp tay, y như mát xa .

Mèo con Kute

 

Trương Uyển ở một bên tủm tỉm, quả dâu tây trong miệng ngọt.

 

Kha Dĩ tiếp tục ăn dưa, dưa ngọt thật.

 

Lý Hoa: Haizz, Minh ca sướng nhỉ, đây là phần thưởng thôi mà!

 

Bên ngoài vẫn còn thấy tiếng khách đến. Đã là tháng chín , thỉnh thoảng vẫn còn tiếng ve kêu. Không khí mùa hè vẫn còn nồng đậm. Bạch Minh vẫn cảm thấy, trở về một thật sự .

 

Buổi tối, Từ Sanh Sanh vẫn ở nhà Bạch Minh. Chiều nay bà ngoại cũng ăn một bữa cơm ở nhà hàng miệt vườn của gia đình Bạch Minh. Bà còn khen đầu bếp nấu ăn ngon nữa. Sau đó, ăn xong bà liền đưa Bạch Minh và Từ Sanh Sanh về nhà. Tiện thể mang những món quà bà mang về nhà cho hai đứa trẻ.

 

Bà ngoại lúc nào cũng , bà bận rộn, nhưng dù bận đến mấy, chỉ cần công tác, khi về bà đều sẽ mang quà cho Từ Sanh Sanh và Bạch Minh, đôi khi cũng mang cho Lý Hoa và các bạn nữa. Mỗi sinh nhật Từ Sanh Sanh bà đều cố gắng về, Tết hoặc những ngày quan trọng cần đoàn viên bà cũng nhất định mặt. Bà ngoại cũng bận, mặc dù bằng bố Từ Sanh Sanh. bà cũng bận rộn, song dù bận thế nào, bà ngoại cũng sẽ dành riêng thời gian cho Từ Sanh Sanh. Bà ngoại cũng hứa với Từ Sanh Sanh rằng, hai năm tới bà sẽ tìm một đội ngũ giỏi để quản lý công ty của . Bà thể nghỉ ngơi một chút .

 

bà vẫn đến vội vàng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-mai-tieu-thu-vua-tranh-vua-gianh-ngay-nao-cung-doi-hon/chuong-100-den-day-nao-tieu-than-nu-do-dang-thoi.html.]

Bạch Minh khi tắm xong liền mở gói quà bà ngoại tặng. Thực bà ngoại và Từ Sanh Sanh chút giống , quà tặng đều là quần áo, giày dép và một máy tính bảng, máy chơi game. Tư duy của họ đều là những thứ mà trẻ con ở tuổi thích, thể mua bằng tiền.

 

Lần bà ngoại tặng một chiếc máy tính xách tay.

 

Bạch Minh: ...

 

Vẫn là laptop gaming thể chạy các game nặng. Rất phù hợp với con trai ở lứa tuổi . Bên trong còn một tấm thiệp, đó là chữ của bà ngoại , "Bạch con, chơi game thì nhưng chừng mực nhé, đừng để bà ngoại lòng hóa việc ."

 

Đó, đó chính là tâm ý của bà ngoại. Dù thể bà thời gian mua quà, nhưng mỗi bà đều tự tay thiệp, dặn dò vài điều. Đôi khi chỉ là một câu đơn giản "Phải vui vẻ nhé." là đủ để cảm nhận sự quan tâm và yêu thương.

 

Bạch Minh thực vẫn cảm thấy bố Từ Sanh Sanh thật sự chịu bỏ chút tâm tư nào. Bà ngoại cũng bận, nhưng vẫn thể dỗ dành Từ Sanh Sanh vui vẻ. Cô bé rõ ràng dễ dỗ mà.

 

Dưới lầu vọng lên tiếng Hứa Nguyệt về, "Bạch con xuống đây!"

 

Bạch Minh '' một tiếng, đặt chiếc laptop xuống xuống lầu. Thấy cửa phòng Từ Sanh Sanh đóng, chắc là cô bé đang tắm.

 

Hứa Nguyệt đang tìm gì đó ở phòng khách tầng một, thấy Bạch Minh xuống liền đưa chiếc thước dây tìm cho , "Lát nữa con với Sanh Sanh đo ba vòng nhé, việc , ông xã trưởng đang cần gấp, bộ trang phục thần nữ còn may xong nữa, , về bên nhà hàng miệt vườn giúp đây, ôi chao hôm nay cuối tuần đông khách lắm..." Vừa hớn hở bỏ .

 

Thấy nhà sắp kiếm tiền, vui cho ? Nếu tiện đường ghé qua nhà lấy đồ, bà thèm dừng xe xuống tìm thước dây cho Bạch Minh , cứ để nó tự tìm, chắc cũng chẳng tìm thấy... đó là suy nghĩ trong lòng Hứa Nguyệt, lúc bà đang dồn hết tâm trí việc kiếm tiền, nhanh.

 

Bạch Minh cầm chiếc thước dây tay với vẻ mặt khó hiểu, sắp chạy mất hút mà kịp mở miệng. Không , với con là con và Từ Sanh Sanh lớn ? Phải giữ cách ? Sao bây giờ tiền thì cần cách nữa?

 

Bạch Minh thở dài, rằng giờ đây chắc là nghĩ nhiều đến . Chỉ , tật giật , mới cảm thấy vấn đề.

 

Bạch Minh chiếc thước dây trong tay, cuối cùng vẫn lên lầu.

 

Khi gõ cửa, bên trong vọng tiếng, "Vào ."

 

Bạch Minh đẩy cửa bước , cởi giày ở cửa, dẫm lên tấm t.h.ả.m mềm mại trong phòng cô bé. Trong phòng bật điều hòa, Từ Sanh Sanh mặc váy ngủ, nhưng vì điều hòa lạnh nên cô bé khoác thêm một chiếc áo khoác mỏng. Lúc cô bé đang bàn học bài tập.

 

Nếu trọng sinh ? Ừm, học , quá nhiều bài tập. Học sinh Hoa Quốc đúng là để chịu khổ mà. Từ Sanh Sanh ở kiếp học cấp hai cấp ba ở trong nước, nên thực đây là đầu tiên cô bé trải qua những điều .

 

Đừng hỏi, hỏi thì chỉ thôi.

 

Mặc dù , nhưng đại tiểu thư vẫn luôn ngoan ngoãn thành bài tập cần . Lúc cô bé đang bài tập, nếu cô bé bài tập thì Bạch Minh buổi tối cũng sẽ ở nhà hàng miệt vườn giúp đỡ . đều yên tâm để Từ Sanh Sanh ở nhà một , nên Bạch Minh về cùng.

 

Lúc Từ Sanh Sanh đang úp mặt lên bàn, uể oải Bạch Minh, má mềm đè biến dạng. Dễ thương.

 

"Cậu đến để giám sát tớ bài tập ?"

 

Bạch Minh bộ dạng đống bài tập hút cạn tinh khí của cô bé, cảm thấy buồn , giơ món đồ trong tay lên, "Không , tớ đến đây với nhiệm vụ. Đến đây nào, tiểu thần nữ, tới giờ đo ."

 

 

Loading...