Thanh mai tiểu thư vừa tranh vừa giành, ngày nào cũng đòi hôn - Chương 101:-- Chắc chắn tôi sẽ đo thật kỹ, đại tiểu thư vừa nhìn đã thấy rất lớn... ---
Cập nhật lúc: 2025-10-13 12:01:27
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Từ Sanh Sanh đang bài kiểm tra hành hạ nên phản ứng khá chậm chạp, cô bé ngây ngốc thứ trong tay Bạch Minh, đưa tay : "Cái gì ..."
Bạch Minh đưa thước dây cho cô bé: "Đo hình, bên trưởng trấn hối , là may quần áo."
Từ Sanh Sanh càng ủ rũ thấy rõ bằng mắt thường.
Cô bé đặt thước dây cầm tay Bạch Minh: "Em ..." Giọng cô bé kéo dài, miệng , nhưng cam chịu dậy.
Bạch Minh động tác của cô bé thấy buồn , vươn tay xoa đầu cô bé, ngoan thế nhỉ?
Bàn tay đang vươn đang chẳng mấy vui vẻ giận dữ vỗ mấy cái: "Em cao lên là tại đó!"
Bạch Minh "ay" một tiếng: "Sao trách , tại em kén ăn thôi..."
"Hừ." Từ Sanh Sanh mặc kệ mấy lời đó, trách ai thì cũng trách bản ! Không tự dằn vặt, mới tự trách .
Bạch Minh tủm tỉm gần, kéo thước dây lẩm bẩm: "Cái thứ đo kiểu gì đây..."
Bên , Từ Sanh Sanh đang định dang tay thì đột nhiên nhớ điều gì đó, trợn tròn mắt, hai tay che ngực, đầu chạy đến tủ quần áo: "Anh chờ một chút!"
Một loạt động tác khá nhanh nhẹn.
Bạch Minh vẫn giữ nguyên tư thế kéo thước dây, cô bé lưng về phía kéo ngăn kéo tủ quần áo nhỏ , ừm, ngăn đựng đồ lót. Sau đó thấy cầm một thứ màu trắng chạy thẳng phòng tắm.
Ngăn kéo còn đóng...
Vậy là nãy cô bé mặc đồ lót ư?
Tay Bạch Minh cứng , thu về, tiếng cô bé vọng từ phòng tắm. Anh đầu một cái, cảm thấy đúng, trở , cuối cùng ánh mắt đặt đành rơi ngăn kéo đóng của cô bé.
Nói thế , hai lớn lên cùng từ nhỏ, bình thường ở nhà phơi quần áo đều phơi cùng . Hồi nhỏ Bạch Minh thậm chí còn giặt quần lót cho tiểu thư... nhưng đó là chuyện từ bao giờ . Sau hai lớn lên, Từ Sanh Sanh cũng bảo Bạch Minh giặt quần áo cho . Bạch Minh cũng ít giặt.
Thực trong nhà máy giặt, nhưng trong nhà đều quen giặt tay. Không chỉ họ, mà nhiều khi tám giờ tối, đều ở trong sân giặt quần áo và còn thể trò chuyện nữa.
Thế nhưng Từ Sanh Sanh dù quá đáng đến cũng từng gọi Bạch Minh giặt đồ lót cá nhân cho ... Bình thường lúc phơi quần áo cũng sẽ thấy, Bạch Minh còn đồ lót cá nhân của tiểu thư màu sắc rực rỡ. Giống như con cô bé, trông vẻ hợp với tính cách của cô.
bình thường thấy là thấy, Bạch Minh cũng thấy biến thái đến thế.
Lúc , chỉ thấy ngăn kéo mở từ xa, trong đầu nghĩ rằng, nãy cô bé mặc đồ lót, còn giơ tay về phía ... Những bộ đồ lót màu sắc phong phú đó khi mặc cô bé sẽ trông như thế nào nhỉ... Cái ý nghĩ xuất hiện khó kiểm soát ...
Bạch Minh nhẹ nhàng thở một , chỉ là một đứa trẻ, thể thực sự là một đứa trẻ...
Từ Sanh Sanh đồ xong bước thì thấy Bạch Minh đang khoanh chân thảm. Cô bé thẳng đến mặt , rõ ràng thể dùng tay nhưng cố tình dùng chân giẫm lên chân mấy cái: "Em xong nè~"
Bạch Minh bàn chân đang giẫm lên đùi , móng tay cắt tỉa gọn gàng sạch sẽ, móng chân hồng hào khỏe mạnh. Mắt cá chân tinh tế và xinh .
Bạch Minh vươn tay nắm lấy mắt cá chân của cô bé: "Anh mà dùng sức là em ngã đấy."
Lòng bàn tay nóng bỏng của con trai áp mắt cá chân cô bé, cô bé kìm rụt về phía một chút, miệng thì chịu thua: "Nếu kéo em, em sẽ ngã đấy, đè c.h.ế.t luôn~"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-mai-tieu-thu-vua-tranh-vua-gianh-ngay-nao-cung-doi-hon/chuong-101-chac-chan-toi-se-do-that-ky-dai-tieu-thu-vua-nhin-da-thay-rat-lon.html.]
Bạch Minh , nhéo nhéo mắt cá chân chẳng mấy thịt : "Cái kiểu như em mà còn đè ư?"
dám thực sự dùng sức kéo cô bé, sợ cô bé giật mà ngã.
Bạch Minh buông tay , cảm thấy bàn chân đang giẫm lên đùi rụt về, các ngón tay động đậy. Trong lòng chút tiếc nuối, rụt về ?
Từ Sanh Sanh trong lòng đang nghĩ gì, đá Bạch Minh một cái : "Nhanh lên, em chuẩn xong ."
Bạch Minh vẫn nhịn vươn tay nhéo một cái bắp chân trắng nõn của cô bé.
Từ Sanh Sanh cũng tức giận, vịn giường của lên. Cô bé nhận sự khác lạ của trai, trong lòng chỉ nghĩ đến chuyện nhanh cho xong. Nghe đo hình nghĩ đến mấy gieo đài bói "thánh bôi" của , phiền lòng. Vì lúc cô bé lưng với Bạch Minh.
Quy trình đo hình cô bé khá quen thuộc. Bà ngoại thỉnh thoảng cũng may quần áo riêng cho cô bé và Bạch Minh. Váy nhỏ và bộ vest nhỏ, mặc dù hai cũng mặc. Cơ bản là may xong thì để đấy phủ bụi. bà ngoại chắc cũng thích chơi mấy trò trang điểm kiểu "Kỳ Tích Noãn Noãn" (game đồ). Họ mặc, nhưng ảnh hưởng gì đến việc bà may quần áo cho hai đứa chứ.
Vì , cả Bạch Minh và Từ Sanh Sanh đều khá quen thuộc với quy trình .
Bạch Minh kéo thước dây, áp sát vai cô gái đang lưng về phía . Hai gần, thực Bạch Minh cần gần đến thế, nhưng rốt cuộc giấu tư tâm của . Muốn gần hơn một chút, gần hơn một chút nữa.
Nếu lúc đẩy cửa bước , thứ họ thấy sẽ là một trai cao lớn từ phía như đang ôm lấy cô gái, như thể bao bọc cô gái n.g.ự.c .
Từ Sanh Sanh cảm thấy nhiệt độ cơ thể của trai tuy dán chặt , nhưng cũng thể cảm nhận nóng hơn cô bé. Cô bé nhỏ giọng phàn nàn một câu: "Tiểu Bạch, nóng quá..."
Bạch Minh , tiếng dường như vang lên bên tai cô bé, động tác tay nhẹ nhàng, thước dây kéo dài áp sát vai cô gái, Bạch Minh chút ghen tị. Dù thì nó thể trực tiếp chạm tiểu thư, lúc tìm lý do thích hợp để áp sát cô bé.
"Bây giờ thì chê ? Mùa đông em còn dính chặt lấy cơ mà."
"Đương nhiên , còn hữu dụng hơn cả chăn điện." Từ Sanh Sanh , tai nóng lên, chủ yếu là vì Bạch Minh quá gần cô bé, thở của dường như phả má và tai cô. Cô bé, hình như tim đập nhanh .
Từ Sanh Sanh ngẩng đầu bảo Bạch Minh nhanh lên, nhưng chạm ánh mắt đang chằm chằm . Tình cảm và nhiệt độ trong ánh mắt đó khiến tim Từ Sanh Sanh đập càng nhanh hơn.
Bạch Minh đối mắt với cô bé một cái lùi một chút: "Được , đến vòng ngực..."
Mèo con Kute
Từ Sanh Sanh lập tức ngẩng cao đầu ưỡn ngực, còn lườm Bạch Minh một cái: "Anh đo cho tử tế !"
Được , bầu khí ám lập tức biến mất.
Bạch Minh: ...Cô bé vẫn còn nhớ chuyện cô bé nhỏ con thịt ư?
Bạch Minh , nhưng nghĩ nếu dám . Hôm nay lẽ sẽ khỏi căn phòng .
Vì Bạch Minh nhịn. Anh Từ Sanh Sanh đang trừng mắt , khóe miệng giật giật, vội vàng đè xuống: "Anh nhất định sẽ đo thật tử tế, tiểu thư là lớn mà..."
"Bốp" một tiếng, Bạch Minh tát mặt, chỉ cảm thấy bàn tay nhỏ mềm mại lướt qua mặt , đó là giọng giận dữ: "Đồ vô liêm sỉ, cái gì đấy."
Bạch Minh bật khẽ.
Trong lòng lộp bộp một tiếng, tiêu , hôm nay chịu trận trong căn phòng !