Thanh mai tiểu thư vừa tranh vừa giành, ngày nào cũng đòi hôn - Chương 126:-- Tốt nghiệp cấp ba là có thể hẹn hò rồi ---

Cập nhật lúc: 2025-10-13 12:03:15
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tối hôm đó, khi Hứa Nguyệt về nhà, cô cảm thấy trong nhà yên tĩnh đến ? Lên lầu thử, phòng của hai đứa trẻ đều tắt đèn, ngủ sớm thế ? Điều khiến cô bất ngờ, nghĩ bụng chắc là cả hai đều mệt . Dù thì buổi chiều Bạch Minh còn múa rồng mà. Nghĩ , Hứa Nguyệt rửa mặt đ.á.n.h răng cũng nhẹ nhàng hết sức.

 

Bạch Minh ngủ, giường hề chút buồn ngủ nào. Bài tập của đều để quên trong phòng Từ Sanh Sanh, lấy về. Những chuyện xảy trong phòng cô lúc đều là ngoài ý . mà... Anh nhắm mắt , cái cảm giác tinh tế mềm mại dường như vẫn còn vương vấn bên hông và tay ... Bạch Minh thở dài, tiểu thư thật sự trắng, mà cô cố ý nhỉ? Phản công trêu chọc một cách như như ... Quả thực giống phong cách của Từ Sanh Sanh. Cô nào loại ngoan ngoãn mặc cho khác trêu chọc đến đỏ mặt mà phản kháng. Có lúc Từ Sanh Sanh hiếu thắng, đến mức đáng sợ. Nghĩ đến khuôn mặt nhỏ nhắn hờn dỗi của cô, Bạch Minh bật . Cuối cùng thở dài, một tay che mặt, tay còn ...

 

Từ Sanh Sanh ở căn phòng đối diện chéo với Bạch Minh cũng ngủ. Đôi mắt cô sáng. Ánh sáng điện thoại trong bóng tối khá rõ, khiến đôi mắt cô càng thêm rạng rỡ. Mặt cô đỏ bừng, nhưng khi tin nhắn điện thoại nghiêm túc.

 

Sáng hôm , Bạch Minh dậy sớm, khi đang đ.á.n.h răng trong sân thì một dán sát phía . Không cần đầu cũng là Từ Sanh Sanh. Anh nhổ nước trong miệng , "Sao em dậy sớm thế?" Không ai cố ý nhắc đến chuyện ngoài ý tối qua, giọng Từ Sanh Sanh đầy vẻ mệt mỏi, "Không hứa hôm nay nhà Lý Hoa hái trái cây ? Chiều nay về trường ..." Nhắc đến chuyện , khí áp của Từ Sanh Sanh thấp. Cô trường học chút nào, tại trường cấp ba thành phố xây ở trấn Đầm Nước chứ? Tiểu thư ngủ đủ giấc lúc cằn nhằn nghiêm túc. Bạch Minh bất lực, "Thôi , rửa mặt ? Lát nữa ngoài ăn ăn ở nhà? Mẹ phần bữa sáng cho chúng ." " mà em ăn tào phớ..." Giọng Từ Sanh Sanh do dự, cô cũng rời khỏi lưng Bạch Minh. Cô nheo mắt Bạch Minh khi rửa mặt xong đang lau cổ. Phơi nắng cả buổi chiều, thể thấy rõ sự chênh lệch màu da . "Vậy thì ăn tào phớ." Bạch Minh rửa sạch khăn mặt, cô, nhưng đúng lúc ánh mắt hai chạm thì cả hai đồng thời . Từ Sanh Sanh đưa tay ôm lấy trái tim đang đột nhiên đập nhanh hơn của , "Ôi, ôi, em lên quần dài đây, nóng quá!" Rồi cô xoay chạy mất. Bạch Minh nheo mắt bóng lưng cô, khóe môi nở nụ rạng rỡ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-mai-tieu-thu-vua-tranh-vua-gianh-ngay-nao-cung-doi-hon/chuong-126-tot-nghiep-cap-ba-la-co-the-hen-ho-roi.html.]

 

Mèo con Kute

Mười phút hai ngoài, chỉ là hôm nay Từ Sanh Sanh ghế xe đạp nữa. Hai bộ ăn sáng. Quán ăn sáng cũng là nơi họ ăn quen từ nhỏ. Lúc đến thì khá đông. Bà chủ thấy họ , "Tiểu Bạch, Sanh Sanh ăn gì?" "Dì ơi cho cháu một suất tào phớ, một lồng bánh bao và một bát cháo ạ." Bạch Minh kéo chiếc ghế bên cạnh hiệu Từ Sanh Sanh xuống, bản cũng đối diện cô. Bàn ghế của những quán nhỏ đều lớn, khi hai xuống, đầu gối khó tránh khỏi chạm . Bình thường Từ Sanh Sanh sẽ nhân cơ hội va Bạch Minh vài cái để trêu . Hôm nay cô ngoan ngoãn rụt phía một chút. Đối với tiểu thư mà thì điều ấm ức. Bạch Minh cúi đầu chân hai một cái. Từ Sanh Sanh đang rụt đôi chân dài : .... Cô ấm ức lùi thêm một chút. Sau đó cô thấy Bạch Minh gọi, "Từ Sanh Sanh." "Sa, thế?" Từ Sanh Sanh , nhưng khi chạm ánh mắt thì suýt nữa dời . ngay đó cô nghĩ, đúng, thua thua trận, thể dời mắt. Cứ thế đối mặt với Bạch Minh. Bạch Minh nhướng mày, "Em căng thẳng gì? Anh chỉ hỏi bài tập tối qua em xong ?" Từ Sanh Sanh: ... Làm bài tập cái gì? Tối qua còn ngủ ngon, ai mà tâm trạng bài tập chứ? Cô mím môi lườm Bạch Minh. Không cần trả lời, Bạch Minh cũng hiểu. Anh , "Sáng nay hái trái cây nữa, bài tập, cũng xong, tối qua mất ngủ..." Từ Sanh Sanh tức giận nhưng dám gì, đôi chân dài rụt cũng rụt nữa, trực tiếp đá Bạch Minh một cái. Rồi dùng chân kẹp . Từ Sanh Sanh nổi giận, nhưng sức lực chênh lệch quá lớn, cô tài nào rút chân . lúc bà chủ bưng bữa sáng của họ , "Cẩn thận nóng nhé!" Hai lập tức ngoan ngoãn, "Cảm ơn dì ạ." Bà chủ rời . Cứ ầm lên như , sự ngượng ngùng dường như cũng tan biến. cả hai đều thể quên cảnh tượng tối qua.

 

xong bài tập, sáng Bạch Minh và Từ Sanh Sanh đều ở nhà bài, ngoài. Buổi chiều lão Bạch lái xe đưa họ đến trường, cả một xe đầy các cô gái và trai. Trương Uyển đến chuyện trả tiền nữa, ngoan ngoãn lên xe là . Dù nhiều Từ Sanh Sanh giận mất.

 

Tối học tự chọn, cô giáo Từ đến với họ về quy chế thi tháng, vì sáng mai họ sẽ bắt đầu thi. Thi tháng xong là họ nghỉ lễ. Nên cả lớp đều khá náo động. Dù Quốc Khánh cũng bảy ngày nghỉ cơ mà. cũng mất hứng , "Cứ tận hưởng , cấp ba Quốc Khánh chỉ hai ngày rưỡi thôi." "Chúng em mới lớp 10 mà~" "Rồi cũng nhanh thôi." Nghe họ chuyện , Từ Sanh Sanh đột nhiên đầu Bạch Minh. Bạch Minh: ??? Cô nghiêm túc , "Em thì nhanh nhanh đến lớp 12." Bạch Minh "ờ" một tiếng, nhắc nhở, "Bài tập lớp 12 nhiều hơn bây giờ gấp mấy đấy." Bạch Minh chợt nhớ kiếp thi đại học ở trong nước, căn bản lớp 12 ý nghĩa gì. Từ Sanh Sanh , " lớp 12 thì chúng nghiệp cấp ba ." Tốt nghiệp cấp ba là thể yêu đương ! Bạch Minh ban đầu hiểu, nhưng ánh mắt cô mỉm thì hình như hiểu . Anh tặc lưỡi một tiếng, "Thật cũng nhất thiết đến lớp 12 nhỉ." "Phải nghiệp lớp 12 chứ." Từ Sanh Sanh khẳng định, "Chân ch.ó của dùng cũng đấy, cứ giữ ." Không thì đ.á.n.h gãy thì tiếc lắm. Bạch Minh sửng sốt, cuối cùng cầm một mảnh giấy nhớ dán lên trán cô, "Im miệng , đây là chân dài, gọi là chân chó." Từ Sanh Sanh hừ một tiếng, đưa tay gỡ mảnh giấy nhớ dán trán xuống. Trên đó là Bạch Minh : 【Tan học đưa em ăn đồ ngon.】 Từ Sanh Sanh lập tức , "Được thôi." Rồi cô , Bạch Minh nghiêng mặt sang bên cạnh là thể thấy cô chăm chú gấp mảnh giấy nhớ thành hình ngôi ném chiếc lọ thủy tinh lớn trong suốt bàn. Bên trong đều là những mẩu giấy Bạch Minh cho cô, mỗi mẩu đều gấp thành hình ngôi và đặt đó, cất giữ cẩn thận.

 

 

Loading...