Thanh mai tiểu thư vừa tranh vừa giành, ngày nào cũng đòi hôn - Chương 13:-- Vết nhơ lớn nhất trên con đường trưởng thành của đại tiểu thư ---

Cập nhật lúc: 2025-10-13 11:59:52
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Qua lời kể của Dì Chu, hai con cuối cùng cũng chuyện gì đang xảy . Lần , bà ngoại và cha của Từ Sanh Sanh cùng trở về, theo cùng còn hai vị bác sĩ. Nghe đó là những chuyên gia nổi tiếng trong lĩnh vực tâm lý học. Tất cả là vì chuyện Từ Sanh Sanh chịu .

 

“Chính là vị chuyên gia mà ông bà chủ mời về Sanh Sanh vì thoát khỏi ám ảnh tâm lý nên cần giải mẫn cảm, yêu cầu tái hiện hiện trường, họ còn mang theo cả thiết nữa...” Dì Chu kìm mắng một câu, “Đồ mất lương tâm...”

 

Tim Bạch Minh cũng run lên theo. Tái hiện hiện trường? Giải mẫn cảm? Đó chẳng là để Từ Sanh Sanh một nữa trải qua vụ t.a.i n.ạ.n đó ?

 

“Không chứ? Cô chủ nhà cô bé đồng ý ?” Hứa Nguyệt bắt đầu thấy lo lắng, “Sanh Sanh vẫn còn nhỏ như mà.”

 

“Không đồng ý chứ , họ thôi. Sau đó lừa trị liệu tâm lý. Kết quả là trực tiếp bắt đầu dùng máy móc...” Từ Sanh Sanh tuy bây giờ lạnh nhạt với cha , nhưng cô bé vẫn tin tưởng họ, nên cũng đề phòng mà đeo bịt mắt lên. Bà ngoại cũng thể ngờ cha thể nhẫn tâm đến thế. Mãi đến khi bắt đầu, Từ Sanh Sanh đang giường bắt đầu run rẩy và la hét thì bà ngoại và Dì Chu mới nhận điều bất thường. cha cô bé ngăn cản.

 

“Vậy, Từ Sanh Sanh ạ?” Tay Bạch Minh bấu chặt ghế xe. Đôi mắt ánh lên vẻ tàn nhẫn nên ở lứa tuổi . Dì Chu hề để ý. Bà lau nước mắt, “Sau đó Từ Sanh Sanh từ la hét giãy giụa động đậy nữa, họ thấy nên mới dừng ...”

 

Bà ngoại cũng trực tiếp tát mỗi một cái mặt con gái và con rể , đau lòng ôm cháu ngoại xuống. khi Từ Sanh Sanh lên xe lăn thì một câu, “Bà ngoại, cháu về phòng.”

 

“Đến cửa phòng, con bé tự khóa trái . Từ lúc ngoài cho đến giờ vẫn chỉ tiếng la hét. Chúng gọi thế nào con bé cũng chịu mở cửa. Ông chủ định tông cửa thì cô chủ tát một cái. nghĩ bụng nên đón con lên xem ...”

 

Kiếp Bạch Minh hiểu vì Từ Sanh Sanh lạnh nhạt với nhà đến , bây giờ thì đại khái hiểu . Hành vi của cha cô bé gì khác với những đưa con nghiện internet sốc điện cai nghiện ?

 

Bạch Minh dám nghĩ tiểu thư kiêu kỳ như sẽ sợ hãi đến mức nào. Ở nhà , thấy một con gián cô bé cũng tái mặt, bao giờ dám xem phim kinh dị...

 

Hứa Nguyệt nhíu mày, mặt tràn đầy xót xa, “Sao loại cha như chứ...”

 

Tài xế lái nhanh. Họ sớm đến cổng biệt thự. Dì Chu đưa họ thẳng lên lầu hai, bà ngoại và một cặp vợ chồng trông trẻ, cùng hai mặc áo blouse trắng đều đang cửa phòng Từ Sanh Sanh.

 

Trong phòng lúc còn tiếng động nào. Người phụ nữ trẻ đang ghé sát tai cửa, vẻ mặt lo lắng gọi, “Sanh Sanh con ? Con mở cửa cho , xin con...”

 

bên trong hồi đáp. Bà ngoại đang ngóng đợi, khi thấy Bạch Minh liền vội vàng vẫy tay, “Tiểu Bạch đây.”

 

Thật Bạch Minh đầu gặp cha Từ Sanh Sanh, chỉ là mấy đều chỉ chào một tiếng là xong, lý thuyết là nhiều giao thiệp. Gần gũi như thế đầu tiên.

 

Hai cha Từ Sanh Sanh ngẩn khi thấy Bạch Minh đầy mồ hôi, kịp quần áo nên trông vẻ lấm lem. Mẹ Từ Sanh Sanh ngần ngừ hỏi, “Đây là bạn của Sanh Sanh ?”

 

Bà ngoại để ý đến bà , nắm tay Bạch Minh đẩy Từ Sanh Sanh , để Bạch Minh cửa, “Tiểu Bạch, cháu ngoan, cháu bảo Sanh Sanh mở cửa ?”

 

Bạch Minh gõ cửa, “Công chúa, mở cửa .”

 

Căn phòng vốn im ắng bỗng chút động tĩnh, giống như tiếng đồ vật rơi. Mấy khác chút kích động, mắt bà ngoại đỏ hoe, “Tiểu Bạch, cháu gọi cô bé nữa ...”

 

Bạch Minh ngẩng đầu với bà, “Bà ngoại. Mọi đông vây quanh ở đây cô bé sẽ chịu mở cửa .”

 

Mặt cha Từ Sanh Sanh lập tức tối sầm, “Chúng là đang quan tâm con bé!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-mai-tieu-thu-vua-tranh-vua-gianh-ngay-nao-cung-doi-hon/chuong-13-vet-nho-lon-nhat-tren-con-duong-truong-thanh-cua-dai-tieu-thu.html.]

 

vợ trừng mắt một cái, lạnh lùng , “Mấy , mang hai vị bác sĩ xuống lầu ngay.”

 

Hai vị bác sĩ vẻ khó xử. Mẹ Từ Sanh Sanh đưa tay kéo tay , “Mẹ, chúng con cũng quan tâm Sanh Sanh, con bé lâu , nếu cứ xe lăn mãi thì cho con bé...”

 

“Đi xuống! Tiểu Chu, dẫn họ xuống. Nếu xuống thì gọi bảo vệ bên ngoài .” Bà ngoại con gái .

 

Dì Chu lúc tiến đến khuyên nhủ, “Thưa ông bà chủ, chi bằng hai cứ xuống đợi , nếu Sanh Sanh cứ mãi chịu , hai cũng lo lắng mà.”

 

Cuối cùng, mấy vì sợ bà ngoại thật sự gọi bảo vệ nên nhanh chóng xuống. Trước cửa chỉ còn bà ngoại và con Bạch Minh.

 

Hứa Nguyệt giục Bạch Minh, “Thằng ranh con, con mau gọi tiếp .”

 

Bạch Minh hai họ một cái, “Hay là hai cũng xuống ?”

 

Bà ngoại chút khó xử, nhưng quả thật bà lo lắng cho cháu ngoại hơn, gật đầu , “Được, cháu hãy chuyện tử tế với con bé. Nếu con bé gặp cha nó thì bà sẽ đuổi họ , cho họ đến nữa, cháu bảo Sanh Sanh đừng sợ...”

Mèo con Kute

 

Nói , mắt già càng đỏ hơn. Bạch Minh nghiêm túc gật đầu, “Vâng, cháu .”

 

Cuối cùng Hứa Nguyệt hạ giọng dặn dò một câu, “Con đừng Sanh Sanh đấy.”

 

Bạch Minh vẫn gật đầu, trong lòng cũng chút sốt ruột, các cô vẫn nữa.

 

Mãi đến khi cửa chỉ còn Bạch Minh. Anh gõ cửa, “Từ Sanh Sanh, mở cửa.”

 

Bên trong truyền tiếng động, nhưng vẫn mở cửa. Bạch Minh c.ắ.n răng, đối diện với cánh cửa "gâu" một tiếng, “Chúng , là chú ch.ó nhỏ của em, em cho chú ch.ó nhỏ nhà là vứt bỏ thú cưng.”

 

Lúc , bên trong truyền đến tiếng bánh xe lăn của xe lăn.

 

Tiếng mở cửa “cạch” một tiếng khiến Bạch Minh thở phào nhẹ nhõm.

 

Cửa mở. Anh nhẹ nhàng đẩy cửa , thấy Từ Sanh Sanh đang xe lăn ngẩng đầu . Mắt cô bé đỏ hoe, rõ ràng là , đôi mắt to tròn vẻ trống rỗng. Bạch Minh liếc cửa sổ sát đất trong phòng cô bé, cửa đang mở. Lúc chút may mắn vì Từ Sanh Sanh tiện, nếu còn sợ cô bé sẽ nhảy xuống.

 

Bạch Minh bước đó đóng cửa , thấy Từ Sanh Sanh đẩy xe lăn lùi một chút. Khoảng cách giữa hai vì thế mà giãn một chút. Bạch Minh ngẩn , cúi đầu một cái, “À, bẩn, từ núi xuống kịp quần áo...”

 

“Ưu~” đang xe lăn bật . Những giọt nước mắt lớn cứ rơi xuống ngừng như tiền, “Không như , ưu~ Tiểu Bạch, ưu, em vệ sinh...”

 

Bạch Minh: ...

 

Anh từ từ cúi đầu chiếc váy nhỏ của cô bé, rõ lắm. thể thấy vải màu đậm hơn một chút. Anh lúc dường như Từ Sanh Sanh đến mức . Đây chắc chắn sẽ là vết nhơ lớn nhất trong quãng đường trưởng thành của cô tiểu thư . Mà thấy , sẽ “diệt khẩu” chứ?

 

 

Loading...