Thanh mai tiểu thư vừa tranh vừa giành, ngày nào cũng đòi hôn - Chương 132:-- Hấp dẫn đến mức... khiến người ta muốn phạm tội hơn cả khi tay cô ấy đặt lên cơ bụng của anh ---
Cập nhật lúc: 2025-10-13 12:03:21
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghe Bạch Minh về phía , khuôn mặt đang phồng lên của Từ Sanh Sanh mới dịu một chút, cô liền bĩu môi , "Anh đừng dỗ dành em bằng giọng điệu dỗ trẻ con như thế!" Cô trẻ con, cô là lớn đó! Hì hì, tiếc là Bạch Minh ! Từ Sanh Sanh hí hửng.
Bạch Minh ừm ừm một tiếng, vươn tay chọc nhẹ má cô, "Trông em cứ như ếch con ." Cái vẻ mặt phồng má giận dỗi đó đúng là giống.
Từ Sanh Sanh nãy còn giận giờ nổi trận lôi đình, đá Bạch Minh một cái, "Đáng đời ế vợ!" Ai miêu tả cô gái đang theo đuổi giống con ếch bao giờ? Có thể thống gì chứ?
Lúc Từ Sanh Sanh nghi ngờ, nhiều nguyên nhân khiến Bạch Minh kiếp độc là vì EQ của quả thực quá tệ. Không đến nỗi , ít nhất cũng hơn Kha Dĩ một chút, nhưng cũng nhiều là bao.
Bạch Minh 'ái' một tiếng, né cú đá, "Xin em đừng công kích cá nhân chứ. Công kích thể xác thì bỏ qua , em còn lôi chuyện ế vợ chứ." Anh Từ Sanh Sanh một cái, "Dù thì nhất định sẽ vợ." Nói xong liền chắp tay lưng, thong thả bếp.
Đây là vợ ? Cô là lớn lên từ nhỏ , còn thể chạy ? Đâu thể chạy !
Từ Sanh Sanh bỏ một , chằm chằm bóng lưng Bạch Minh mà mặt đỏ bừng. Cô tiếp tục cho ngựa ăn, lầm bầm với con ngựa, "Đồ mặt dày."
Ngựa: ????? còn hôn cô mặt dày ?
Dù khu nông trại bận rộn đến mấy, Bạch Minh, Từ Sanh Sanh và Kha Dĩ vẫn "đuổi" về. Từ Sanh Sanh thì đỡ, ngày mai cô chỉ linh vật cả ngày. Bạch Minh và Kha Dĩ thì thực sự múa rồng. Đặc biệt là Bạch Minh đó còn cõng Từ Sanh Sanh nữa chứ. Thật cũng cần cõng lâu lắm, nhưng vẫn mệt.
Về đến nhà, bộ trang phục Thần nữ đặt trong phòng Từ Sanh Sanh, cùng với quả vải lớn . Kha Dĩ còn cố ý theo về chỉ để đến gần ngắm nghía quả vải " trời" . Nó đỏ, lớn, còn nữa.
Mèo con Kute
Kha Dĩ và Bạch Minh khoanh chân t.h.ả.m trong phòng Từ Sanh Sanh, dán mắt quả vải đỏ rực. Từ Sanh Sanh cạnh giường cũng chăm chú . Cô một lúc , "Hai xem..." Lời còn xong Bạch Minh cắt ngang, "Cái ăn , ngày mai mới xong."
Từ Sanh Sanh và Kha Dĩ đồng thanh, "Tại chứ?"
Bạch Minh: ... Anh chút biểu cảm đầu hai họ. Cả hai đều chút chột , chủ yếu là vì trông nó thực sự ngon, cứ như ngọt lịm .
Bạch Minh thở dài, "Nếu hai thực sự ăn, sẽ xem trong tủ lạnh ." Chắc chắn là , ngày mai là Lễ hội Vải thiều mà, nhà nhà đều sẽ vải thiều thôi. Dù bạn thích ăn , thì kiểu gì cũng .
Từ Sanh Sanh xua tay, "Vải thiều bình thường gì mà ngon chứ."
Kha Dĩ cũng gật đầu, nghiêm túc đề nghị, "Thật Sanh Sanh, chúng thể ăn dùng keo dán vỏ ." Hai một cái, trong mắt Từ Sanh Sanh là sự ngưỡng mộ. Trước đây cứ tưởng Kha Dĩ khá ngốc, giờ thấy cũng ngốc lắm nhỉ.
Bạch Minh tặc lưỡi một tiếng, "Hai đứa ăn đòn ?" Nói đá Kha Dĩ một cái, "Cút về ." Có xúi giục, thật sự sợ Từ Sanh Sanh sẽ nhịn mà ăn thật. Bạch Minh vẫn tôn trọng truyền thống ở đây. Chủ yếu là dán chắc chắn sẽ lộ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-mai-tieu-thu-vua-tranh-vua-gianh-ngay-nao-cung-doi-hon/chuong-132-hap-dan-den-muc-khien-nguoi-ta-muon-pham-toi-hon-ca-khi-tay-co-ay-dat-len-co-bung-cua-anh.html.]
Kha Dĩ Bạch Minh đá ngoài. Lúc xuống lầu, hét lên, "Ngày mai gặp!"
Bạch Minh cũng đáp một câu, "Nhớ giúp bọn đóng cửa nhé."
"Biết !"
Nhìn bạn xuống lầu rời , Bạch Minh mới xoay . Cửa phòng Từ Sanh Sanh đóng, liếc mắt một cái thấy Từ Sanh Sanh đang vươn bàn tay hư hỏng. Bạch Minh sải bước tới, khi cô kịp chạm quả vải, nắm lấy cổ tay cô, "Bắt nhé, em ngoan ngoãn một chút ."
Từ Sanh Sanh nắm cổ tay chút chột , "Em chỉ sờ thử thôi mà, trông cứ như đồ giả ."
Bạch Minh nhướng mày thẳng cô.
Từ Sanh Sanh: ...... Cô rụt tay về, vẻ mặt vui, "Trước đây em đấu giá một quả thử xem..."
Năm ngoái, Từ Sanh Sanh thấy ho nên lấy thiệp mời của buổi đấu giá từ bà ngoại và đến đó. Cô thực sự đấu giá quả vải đó để thử xem nó ngon . Mặc dù cô thử vải thiều từ cùng một cây , nhưng quả Vải Vương thể bán đắt như , chắc chắn khác biệt. Lần đó bà ngoại cũng cùng họ, , là bà ngoại dẫn họ mới đúng. Thấy Từ Sanh Sanh hứng thú, bà thật sự đấu giá. Bạch Minh ngăn .
Một quả vải mười hai vạn tệ, hahaha, đúng là thể nào chịu nổi. Mặc dù là thành phần từ thiện, nhưng cái giá đội lên cũng quá khủng khiếp. Vì cuối cùng Từ Sanh Sanh vẫn ăn. cuối cùng, Lý Hoa vẫn hái tất cả những quả vải còn cây Vải Vương cho Từ Sanh Sanh. Ừm, Vải Vương năm ngoái là từ vườn quả của chú Lý.
Lúc , Bạch Minh nhẹ nhàng vỗ tay cô một cái, cứ như đang dạy dỗ một đứa trẻ lời. "Tối mai là ăn ." Bạch Minh đây lẽ thấy chuyện gì to tát. trọng sinh ? Đối với những điều , vẫn thêm một chút kính sợ và tôn trọng. Anh liếc Từ Sanh Sanh một cái, cô chẳng cũng trọng sinh ? Cái đồ tham ăn .
Từ Sanh Sanh thở dài, "Được thôi." Cô trực tiếp ngả về phía , thì sẽ còn ăn nữa. cổ tay cô vốn Bạch Minh nắm lấy. Ban đầu cô cứ nghĩ ngả xuống thì Bạch Minh sẽ buông tay. là cố ý , hề buông tay mà ngược còn Từ Sanh Sanh kéo ngã luôn lên giường. vẫn giữ chừng mực, trực tiếp đè bẹp Từ Sanh Sanh, mà vươn tay còn chống bên cạnh mặt cô.
Lúc , hai thành Bạch Minh đang lơ lửng Từ Sanh Sanh, bàn tay nắm lấy cổ tay cô vẫn hề buông . Từ Sanh Sanh sự đổi đột ngột cho mắt tròn xoe. Cô đối diện với ánh mắt chăm chú của Bạch Minh đang . Cả hai nhất thời ai lời nào, trong khí bỗng dưng trở nên mơ hồ hơn vì tư thế .
"Anh..." Từ Sanh Sanh mở miệng, cô động đậy cổ tay đang nắm, "Anh buông ."
Bạch Minh ngoan ngoãn buông . Khi thấy cô thở phào nhẹ nhõm, đặt tay lên lòng bàn tay cô, mười ngón tay đan chặt . "Thình thịch", "thình thịch", "thình thịch", "thình thịch"... Từ Sanh Sanh thấy tiếng tim đập dồn dập.
Bạch Minh chằm chằm cảnh tượng bàn tay đang đè lên tay cô, mười ngón đan chặt. Hai bàn tay chồng lên , bên là ga trải giường màu xanh hồng. Bàn tay của trai lớn, khiến bàn tay của cô gái trông e dè, như ép buộc ga trải giường. Làn da trắng nõn bàn tay trai đè lên. Cứ thế tăng thêm vài phần ý vị gợi cảm.
Bạch Minh , "Đại tiểu thư, cái cần chụp ảnh ?" Theo Bạch Minh, cảnh chẳng còn hơn cả khi tay cô đặt cơ bụng của , càng thêm... khiêu khích ?
Từ Sanh Sanh nghiêng mặt qua, ngay lập tức mặt cô đỏ bừng. "Anh, cái gì !" Quả nhiên đầu óc lớn đều đen tối! Từ Sanh Sanh: Á á á á! còn trong sạch nữa !