Thanh mai tiểu thư vừa tranh vừa giành, ngày nào cũng đòi hôn - Chương 133:-- Từ Sanh Sanh bị trêu chọc đến mức khóe môi cứ thế nhếch lên không ngừng. ---

Cập nhật lúc: 2025-10-13 12:03:22
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sau khi mặt Từ Sanh Sanh đỏ bừng, Bạch Minh thầm nghĩ nếu chụp khoảnh khắc thì sẽ càng hơn. Rõ ràng chẳng gì cả. vẻ mặt của cô cứ như thể . Bạch Minh , hài lòng. Anh cũng để bụng, chuyện đại tiểu thư từng trêu chọc , vẫn còn nhớ rõ.

 

Mãi cho đến khi Bạch Minh cầm theo quả vải rời khỏi phòng, Từ Sanh Sanh vẫn hồn. Cô giường, rõ ràng Bạch Minh chẳng gì cả. Thế nhưng cổ tay và lòng bàn tay cô vẫn còn lưu ấm nóng bỏng từ lòng bàn tay của con trai. Hơn nữa, khi cô dậy, còn vuốt một lọn tóc dài của cô, đặt lên môi khẽ hôn một cái, : “Ngủ ngon mơ nhé, đại tiểu thư của .”

 

Mắt Từ Sanh Sanh khẽ chuyển động, cô cụp mi xuống, nhặt lấy lọn tóc mà Bạch Minh vuốt, đương nhiên thể giống hệt lọn tóc chạm . Vì thế Từ Sanh Sanh nhặt khá nhiều. Cô chằm chằm một lúc, đột nhiên ôm cả lọn tóc che kín khuôn mặt đỏ bừng của !

 

Bạch Minh xem sách video gì khéo thế chứ!!!

 

Đại tiểu thư lăn lộn tại chỗ, khắp như toát bong bóng màu hồng. Bởi vì hồi còn nhỏ, khi học lăn, chân tay cô vẫn cử động . Thế nên dù nhiều năm trôi qua, chân cô sớm thể cử động, nhưng khi lăn lộn, cô vẫn cứ ngọ nguậy tại chỗ, đặc biệt đáng yêu. Tiểu Bạch khéo quá, khéo quá, khéo quá, thế cô sẽ chịu nổi mất!

 

tại Bạch Minh hôn ? Mà hôn tóc? Từ Sanh Sanh trêu chọc đến mức khóe môi cứ thế cong lên điên cuồng. Cô cũng chẳng còn tâm trí mà ghi hận việc Bạch Minh yên tâm nên mang vải mất.

 

Ừm, Bạch Minh quả thật yên tâm, sợ Từ Sanh Sanh nhịn mà nửa đêm dậy ăn hết vải. Dù thì cô hình như chút bệnh OCD.

 

Bạch Minh tắm xong , tự cũng bình tĩnh một chút. Cơ thể tuổi trẻ chịu nổi sự trêu chọc. Dù là chủ động trêu chọc khác, nhưng đó là Từ Sanh Sanh mà. Người mà thể khiến gặp yêu ( sắc nảy ý), thể bình tĩnh chứ.

 

Bạch Minh cầm điện thoại lên, thấy những lời dặn dò mà Hứa Nguyệt và Lão Bạch tranh thủ gửi cho . Thực chỉ là dặn dò họ đừng học quá muộn, hãy nghỉ ngơi sớm. Lão Bạch và Hứa Nguyệt đều cố gắng, đây Bạch Minh bảo họ khu du lịch sinh thái thực chỉ nghĩ là bữa tối thôi. thông thường hai vợ chồng đều luôn cả bữa khuya. Cứ như , mỗi về nhà đều hơn hai giờ sáng. Bạch Minh cha nỗ lực như phần lớn cũng là vì . Bạch Minh lượt nhắn tin trả lời họ, bảo họ đóng cửa sớm. Việc kinh doanh thể xong hết . Bên ai trả lời, chắc là đang bận.

 

Sau đó là tin nhắn của một vài bạn học khác. Và tin nhắn cảm ơn của Từ lão sư. Bạch Minh đều trả lời hết. Cuối cùng là 99+ tin nhắn của Từ Sanh Sanh. Thật là xem tin nhắn của Từ Sanh Sanh cuối cùng, mà là Bạch Minh xem tin nhắn của Từ Sanh Sanh tiên. Ừm, một loạt các icon đánh. như dự đoán. Không một câu chữ nào, là icon. Bạch Minh gửi một câu: 【Ngủ ?】

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-mai-tieu-thu-vua-tranh-vua-gianh-ngay-nao-cung-doi-hon/chuong-133-tu-sanh-sanh-bi-treu-choc-den-muc-khoe-moi-cu-the-nhech-len-khong-ngung.html.]

Bên trả lời tức thì: 【Ngủ . (??へ??╬)】

 

Bạch Minh bật thành tiếng. 【Được, chúc đại tiểu thư mộng du ngủ ngon. Sáng mai gặp. Mua! (╯3╰)】

 

Từ Sanh Sanh tin nhắn Bạch Minh gửi đến, khóe môi cong lên, tim đập nhanh. Thôi , thật Bạch Minh cũng giỏi trêu chọc mà... Cô khẽ một câu: “Ngày mai gặp.” Cô thích ngày mai, thích hẹn ngày mai, thích Bạch Minh, thích thấy Bạch Minh ngày mai.

 

Mèo con Kute

Một đêm mộng mị.

 

Sáng hôm , chuông báo thức của Bạch Minh reo lúc năm giờ. Anh thấy tiếng ồn ào bên ngoài , một nhóm các bà, các cô sự dẫn dắt của Hứa Nguyệt tiến phòng đại tiểu thư. Bạch Minh giường dám mở cửa, thực sự dám tưởng tượng đại tiểu thư lúc đau khổ đến mức nào. Dù thì khi mặc bộ Thần nữ phục cần nhiều bước, khi mặc còn kiểu tóc, trang điểm và nhiều thứ khác nữa. Bạch Minh đ.á.n.h cược một quả vải rằng Từ Sanh Sanh chắc chắn trang điểm, cô cũng chẳng cần đến. Bạch Minh rời giường, nhà vệ sinh. Sáu rưỡi cũng tập hợp .

 

Bạch Minh lau tóc , thấy bà Hứa Nguyệt xông thẳng : “Vải ?” Bạch Minh chỉ quả vải bàn: “Ở đó ạ, nhanh ?” Anh liếc cửa. “Sắp ,” Hứa Nguyệt , “Mẹ thậm chí còn cảm giác như đang gả con gái .” Bạch Minh thầm nghĩ điều đó là thể, nếu gả con gái thì con trai cưới vợ đây, con rảnh đến mức đó . dám . Hứa Nguyệt dặn dò : “Bữa sáng chuẩn xong, con ăn xong hãy ngoài.” “Từ Sanh Sanh ăn ạ?” Bạch Minh lo lắng hỏi. Hứa Nguyệt gật đầu: “Ăn , nhưng chắc còn tỉnh ngủ nên ăn bao nhiêu.” Bạch Minh gật đầu, Hứa Nguyệt cầm vải ngoài.

 

Bạch Minh chuẩn xong xuôi, khi ngoài ghé qua Từ Sanh Sanh một cái. Đông quá chen . May mắn là cao. Vừa một cái thấy rõ tiểu Thần nữ với khuôn mặt chút biểu cảm, đôi mắt vô hồn lúc thực sự giống hệt một con búp bê xinh đang ghế mặc cho đám bà cô "hành hạ". Bạch Minh chút xót xa, bộ quần áo rườm rà cô mặc chắc hẳn cũng mệt. Lúc Bạch Minh chút hối hận vì khuyến khích cô.

 

Từ Sanh Sanh đang ghế như cảm nhận điều gì đó, đột nhiên khẽ nghiêng đầu về phía cửa. Khi thấy Bạch Minh, cô như một con robot hết điện bỗng nhiên cắm điện. Đôi mắt từ từ sáng bừng, khuôn mặt chút biểu cảm giờ thêm ý , và từ từ ửng hồng. Rất . Vừa là một con búp bê chút biểu cảm, giờ thì thêm sức sống. Bạch Minh cũng , khoa tay mấy cái, vẫy vẫy. Từ Sanh Sanh chút vui, nhưng vẫn khẽ gật đầu, đó Bạch Minh lưng rời . Mặc dù một lát nữa là sẽ gặp . Từ Sanh Sanh vẫn thở dài. Đây đúng là việc dành cho con mà, cô chỉ xem thôi còn thấy khá thú vị. Đến khi thực sự lên đó, chẳng vui chút nào.

 

Bạch Minh xe đạp ngang qua nhà Kha Dĩ thì gọi một tiếng. Kha Dĩ ừ một tiếng, nhanh xe đạp cùng. Điểm đến của hai là cổng từ đường. Một lát nữa Từ Sanh Sanh cũng sẽ kiệu đến. Ừm, Thần nữ từ khi khỏi nhà thì chân chạm đất. Lúc Bạch Minh đến, cơ bản đều mặt, cổng từ đường náo nhiệt, một lát nữa sẽ xuất phát từ đây để rước, một vài cô, dì, bà còn thắp hương diễu hành. Những thứ đều là tập tục. Bạch Minh nghĩ đến biểu cảm của Từ Sanh Sanh khi kiệu khác bái lạy là . Anh còn thể dự đoán Từ Sanh Sanh lẽ sẽ nhảy xuống bỏ chạy.

 

“Minh ca, nghĩ gì mà vui thế ạ.” Dương Hàng tới đưa cho Bạch Minh và Kha Dĩ mỗi một chai nước. Bạch Minh cảm ơn, Kha Dĩ bên cạnh : “Em cá một gói que cay là đang nghĩ về Từ Sanh Sanh.” “Vậy theo hai gói.” Bạch Minh . Dương Hàng “hừ” một tiếng: “Tiểu Thần nữ hả? Mấy bên kìa là máy , lát nữa sẽ theo đó, em linh cảm, đợt chỗ chúng sẽ nổi tiếng lắm đây!”

 

 

Loading...