Thanh mai tiểu thư vừa tranh vừa giành, ngày nào cũng đòi hôn - Chương 134:-- Thiếu niên mỉm cười, ánh mắt chuyên chú ngẩng đầu nhìn cô. ---
Cập nhật lúc: 2025-10-13 12:03:23
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bạch Minh và Kha Dĩ đều về phía những đang vác máy , một còn đeo thẻ việc đang trao đổi với nhân viên, chắc hẳn là phóng viên. Bạch Minh gật đầu, “ cũng thấy chúng sắp nổi tiếng .”
Không bố chuyện với chú Lưu thế nào . Bạch Minh thật sự cảm thấy nếu mở thêm chỗ ở, thì nông trại của họ sẽ là mô hình nông trại du lịch kết hợp homestay, cộng thêm một hồ chứa nước, thật chứ, Bạch Minh thấy đó là một cú hít lớn. Nếu kiếm tiền thì cứ c.h.ặ.t đ.ầ.u bóng cho lão Bạch đá.
bây giờ lúc đá bóng, họ cần tập trung.
Mạch Địch, Mạch Dao, Quan Vân và vài bạn học khác cũng đến xem náo nhiệt. Thấy Bạch Minh và Kha Dĩ, họ còn giơ điện thoại lên chụp lia lịa.
Mạch Địch chĩa thẳng mặt Bạch Minh mà chụp, “Được , hóa hy vọng của cả làng là thật! Ôi trời ơi, Minh ca, thảo nào nhiều fan girl thế, cố gắng lên nhé, sẽ chụp thật !”
Mạch Dao thì ngó nghiêng, “Sanh Sanh và Lý Hoa ?”
Thật sự thành bản năng , chỗ nào Bạch Minh thì Từ Sanh Sanh thường ở gần đó. Cũng sẽ quá xa, nhưng hôm nay đông quá, cô quanh một vòng cũng tìm thấy.
Bạch Minh mỉm , chiếc kiệu đang khiêng đến ở đằng xa, đó đoan trang, tay nâng một quả vải thiều đẽ, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn vẫn rõ biểu cảm. Bạch Minh đoán là mặt lạnh tanh.
Tiếng reo hò vang lên, các bạn học đang xem náo nhiệt đều sang.
Mạch Địch thốt lên “C.h.ế.t tiệt!”, “Đẹp quá mất…”
So với những cô gái chủ động xán gần, một Thần nữ cao ngạo ngự trị bệ thờ, thể mạo phạm như càng dễ thu hút khác hơn. những rung động nhỏ trong lòng, khi chạm ánh mắt lạnh lùng chút cảm xúc của đối phương thì đột nhiên tan biến. Thần nữ là thể mạo phạm.
Tim Mạch Địch vẫn đập nhanh, “Ai nghĩ việc để Từ Sanh Sanh Thần nữ ? là một thiên tài!”
Rõ ràng chỉ nghĩ , những tín đồ cuồng nhiệt bên cạnh kiệu cũng nghĩ y hệt.
Hoa tươi tung lên kiệu. Bạch Minh nghĩ, việc bảo Hứa Nguyệt và dì Trương bán hoa dọc đường chắc chắn sẽ hốt bạc.
“Chuẩn ! Mọi tản một chút!” Thầy Đường cầm dùi trống hét lên một tiếng.
Rất nhanh, các nhân viên ngăn đám đông , Thần nữ càng ngày càng gần.
Tiếng trống của thầy Đường ngày càng vang và nhanh. Một huấn luyện viên khác hét lớn, “Khởi!”
Các thiếu niên hô ‘hây-da’, con rồng giơ lên bắt đầu bốc cháy từ đầu rồng, nãy còn là hai con rồng bình thường, giờ phút biến thành hai con rồng lửa.
Tiếng kinh ngạc và tiếng hò reo trong đám đông vang lên tức thì. Các loại máy trong chốc lát nên bên nào.
Từ Sanh Sanh đoan trang đài cao chỉ cảm thấy con đường thật dài, họ cũng chậm, rõ ràng cô thấy rồng , nhưng vẫn cảm thấy còn xa so với Tiểu Bạch.
Nhìn thấy rồng lửa bùng cháy ngay lập tức, trái tim Từ Sanh Sanh đột nhiên thót . Mặc dù bao nhiêu năm nay từng xảy sự cố nào, nhưng Tiểu Bạch đang ở đó. Cô sẽ lo lắng.
Bàn tay Từ Sanh Sanh đang nâng quả vải bắt đầu dùng sức, may mà phản ứng nhanh, nếu quả vải lẽ cô bóp nát .
Hai con rồng lửa đầu chạy về phía cô, đầu rồng bốc cháy là yêu của cô. Lần cô rõ.
Khuôn mặt thiếu niên nở nụ , ánh mắt chuyên chú ngẩng đầu cô. Rõ ràng là hai con rồng lửa, nhưng Tiểu thần nữ chỉ chuyên chú và thiên vị con rồng lửa bên của .
Quy trình tiếp theo là Thần nữ khiêng từ đường một vòng, rồng lửa đợi bên ngoài. Sau đó là diễu hành. Trong quá trình , hai con rồng lửa đồng hành qua hai con phố, đó mới là múa lân theo . Nếu thì cứ mãi giữ rồng lửa thế thì đám thanh niên chắc c.h.ế.t vì mệt.
Nói chỉ là hai câu chuyện, nhưng thật sự vận động thì mệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-mai-tieu-thu-vua-tranh-vua-gianh-ngay-nao-cung-doi-hon/chuong-134-thieu-nien-mim-cuoi-anh-mat-chuyen-chu-ngang-dau-nhin-co.html.]
Từ Sanh Sanh thực cũng mệt, vì cô thể biểu cảm quá lố, cũng thể cứ chằm chằm Bạch Minh. Có bao nhiêu và máy đang chụp mà. Cô thể mất mặt Trấn Đàm Thủy.
Mèo con Kute
Cô còn chịu đựng đủ loại hoa mà các tín đồ ven đường ném lên. Nói thật, cô hắt xì. Cô cũng may mắn, ít nhất ai ném kẹo cho cô.
Sự đồng hành của Bạch Minh nhanh chóng kết thúc, đầu rồng cháy hết chạm đầu lân, các thiếu niên múa rồng liền sang một bên.
Toàn và mặt Bạch Minh đều ướt đẫm, cơ bắp căng chặt vì vận động. đều mặc quần áo, chỉ thể thấy quần áo dính chặt họ.
Bạch Minh tùy tiện lau mặt một cái, cuối cùng cũng thể ngẩng đầu Tiểu thần nữ thật kỹ như bao tín đồ khác.
Cô gái như thể kiềm chế mà nghiêng đầu về phía , Bạch Minh ‘suỵt’ một tiếng. Giơ tay một cử chỉ, hiệu cô hãy yên tâm, đợi .
Chiếc kiệu khiêng .
Giọng của các thiếu niên đều khản đặc, “Thôi , kết thúc .”
Bên nhân viên đến hướng dẫn họ đến bên cạnh đặt những con rồng lửa tắt xuống. Sau đó sẽ đến thu dọn.
Nhân viên phát nước và dưa hấu cho họ, vất vả .
Bạch Minh cầm một chai nước bỏ chạy.
Kha Dĩ uống nước đuổi theo, “Minh ca! Anh !”
Bạch Minh vẫy tay, vặn nắp chai nước đổ lên mặt để hạ nhiệt , “Về quần áo theo Tiểu thần nữ!”
Kha Dĩ: … Dừng bước, đuổi nữa.
Quay điểm nghỉ ngơi ăn dưa hấu. Dù Minh ca lát nữa còn cõng Tiểu thần nữ, còn thì cần.
Mạch Địch và nhóm bạn cũng tìm đến đây, “Minh ca ?” Mọi quanh hỏi.
Nhóm về cơ bản là đầu tiên tham gia Lễ hội Vải thiều Trấn Đàm Thủy, cảnh tượng vẫn khá chấn động. Lúc mắt ai nấy đều sáng rỡ.
Kha Dĩ xua tay, “Về tắm rửa , lát nữa còn cõng Tiểu thần nữ lên thuyền, thuyền phu chèo thuyền dạo sông nữa, bây giờ chủ yếu là quanh những khu vực nhiều vườn cây ăn trái. Lát nữa sẽ sông.”
Mạch Dao là con gái, khá tỉ mỉ, “Vậy lát nữa Sanh Sanh ăn uống kiểu gì đây?” Cứ chằm chằm thế .
Kha Dĩ ngẩn , ơ? nhỉ?
Ăn uống kiểu gì? Chẳng lẽ ăn ? Mấy năm họ cũng từng xem hết bộ quy trình. Họ đều là gặp ở thì xem ở đó. Dù lớn lên ở đây từ nhỏ, thật sự chẳng gì mới mẻ cả.
Một nhân viên lớn tuổi bên cạnh, chắc ba mươi mấy tuổi, cũng thấy cuộc trò chuyện của họ, “Lát nữa Tiểu thần nữ sẽ khiêng từ đường, sẽ tháo những đồ trang sức vàng , mấy thứ đó nặng mười mấy cân lận, đeo hết lên mệt, đó tiện thể ăn chút gì mới .”
“Cái gì? Nặng mười mấy cân á?” Kha Dĩ ngờ tới.
Trước đây và Từ Sanh Sanh đều nghĩ mấy thứ giống như đồ mạ vàng thôi. Mấy bạn học cũng ngạc nhiên, đó đồng thanh , “Thật vất vả.”
Mạch Địch lúc tò mò hỏi thêm một câu, “Anh ơi, xin vì mạo hỏi một câu, là Tiểu thần nữ đặt chân xuống đất mười giờ tối, nếu vệ sinh thì ạ?”
Anh nhân viên lớn tuổi: … Mấy đứa trẻ các lắm vấn đề thật đấy? , cũng Tiểu thần nữ bao giờ !