Thanh mai tiểu thư vừa tranh vừa giành, ngày nào cũng đòi hôn - Chương 136:-- Dù sao thì tiểu thư cũng không dễ dụ dỗ đi đâu. ---
Cập nhật lúc: 2025-10-13 12:03:25
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bà ngoại bên gọi vọng : “Tiểu Chu , cái tài liệu đó…” Dì Chu “” một tiếng đáp: “Cháu đến ngay đây ạ.” Bạch Minh chăm chú các bậc trưởng bối đang bàn chuyện, thể hiểu . với tuổi của bây giờ, chen lời là điều chắc chắn thích hợp. Cậu về hướng Từ Sanh Sanh , mà lâu thế . Cuối cùng, Bạch Minh dậy ngoài.
Phía từ đường là một sân lớn. Nhà vệ sinh ở trong sân, ở trong nhà. Bạch Minh tới sân thấy cô đang cõng Từ Sanh Sanh về.
Vì quen với cô , bình thường khi Bạch Minh cõng, Từ Sanh Sanh sẽ ôm sát lấy Bạch Minh, như thể dính chặt . lúc , cô giữ một cách nhất định với cô . Cảnh tượng đó trông mắt cho lắm.
Bạch Minh:…
Cậu sải bước tới, Từ Sanh Sanh thấy thì mắt sáng rực, lập tức đưa tay . Cô giật lắc lư một chút: “Ôi, cẩn thận!” Bạch Minh vội đưa tay đỡ lấy cô.
Sau đó, dễ dàng bế Từ Sanh Sanh xuống khỏi lưng cô : “Dì ơi, để cháu.” Cô cũng thở phào nhẹ nhõm, liếc hai : “Cũng .” vẫn nhịn dặn dò: “Chân chạm đất nhé, dì lấy đồ ăn cho Sanh Sanh, trong nhà ăn.”
Từ Sanh Sanh lắc đầu chỉ đình hóng mát trong sân: “Ăn ở đó .” Trong vòng tay Bạch Minh, cô một tay ôm cổ , một tay chỉ về phía đình. Cả thả lỏng, khác hẳn vẻ cứng nhắc ban nãy. Cô đình: “Ngoài trời nóng lắm…” Bạch Minh cũng : “ là nóng, về nhà ăn .” Từ Sanh Sanh vui: “Đông .” “Có phòng nghỉ mà, chúng đó ăn,” Bạch Minh , “Trong đó điều hòa.” Cô lấy đồ ăn cho Từ Sanh Sanh , tiểu thần nữ nghỉ ngơi lâu . Từ Sanh Sanh “ồ” một tiếng, cả như rút cạn sức lực: “Mệt quá mất, còn đến chín giờ tối nữa, hơn nữa bộ đồ nóng quá, lưng cháu ướt đẫm mồ hôi …”
Từ Sanh Sanh nhỏ giọng than vãn với Bạch Minh, giống như một đứa trẻ tủi bên ngoài, mặt ngoài thể hiện , nhưng mặt Bạch Minh thì bắt đầu lầm bầm than thở. Bạch Minh ôm cô về phía phòng nghỉ: “Em vất vả , cố gắng chịu đựng một chút nhé, nhất thời cũng thể chạy .” Nếu thật sự đưa Từ Sanh Sanh chạy mất, e rằng sẽ trục xuất khỏi Đàm Thủy Trấn. Từ Sanh Sanh cũng chỉ là than vãn, chứ đến mức thiếu suy nghĩ như .
Mèo con Kute
Trong phòng nghỉ quả nhiên ai, các bậc trưởng bối đều đang bàn chuyện ở đại sảnh. Bạch Minh và họ vẫn thể thấy tiếng chuyện của họ. Cô nhanh bưng đồ ăn đến, vẫn là phần cho hai , chắc là cũng thấy Bạch Minh thời gian ăn cơm. Cô cũng bận rộn, buổi chiều ở quảng trường cổng từ đường còn một bữa tiệc đãi khách luân phiên. Cô giúp đỡ. Cô dặn dò: “Các cháu ăn xong cứ để bát đũa ở đây là , chiều dì sẽ đến thu, nhớ là chân chạm đất nhé.” Bạch Minh và Từ Sanh Sanh ngoan ngoãn gật đầu: “Cháu ạ.” Từ Sanh Sanh còn nghiêm túc thêm: “Cảm ơn dì ạ.” Cô : “Ôi chao, gì khách sáo thế, cháu giỏi lắm, còn nhỏ mà vất vả cả ngày , nghỉ ngơi cho nhé, lát nữa bắt đầu , ăn chút gì .” Cuối cùng, cô dặn dò thêm vài câu rời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-mai-tieu-thu-vua-tranh-vua-gianh-ngay-nao-cung-doi-hon/chuong-136-du-sao-thi-tieu-thu-cung-khong-de-du-do-di-dau.html.]
Từ Sanh Sanh liền đặt thẳng hai chân lên đùi Bạch Minh. Bạch Minh cũng ngạc nhiên, còn đưa tay kéo trong một chút: “Ăn cơm .” Thời gian nghỉ là một tiếng, bây giờ đầy ba mươi phút .
Bởi vì tiểu thần nữ hôm nay cả ngày đều ăn chay. Bạch Minh cũng ăn cùng cô, nhưng nãy bên ngoài quá nóng, dù bây giờ đang thổi điều hòa Từ Sanh Sanh cũng ăn nhiều. Không chỉ cô, ngay cả Bạch Minh cũng nóng đến mức ăn nổi.
Bà ngoại và dì Chu bước thấy cảnh Từ Sanh Sanh chẳng giữ ý tứ gì mà gác chân lên đùi Bạch Minh. Bạch Minh một tay giữ chân cô để tránh trượt xuống, tay đang ăn nốt phần cơm còn . Từ Sanh Sanh dựa chiếc ghế tre tựa lưng, đang chơi điện thoại. cô gái chơi điện thoại cũng yên, đôi chân đặt đùi còn thỉnh thoảng đá đá vài cái… Chẳng trách Bạch Minh đưa tay giữ c.h.ặ.t c.h.â.n cô. Vẻ mặt của bà ngoại và dì Chu đều chút vi diệu. Dì Chu là lên tiếng : “Sanh Sanh, Tiểu Bạch.”
Hai đồng thời ngẩng đầu về phía cửa, Từ Sanh Sanh thấy bà ngoại thì như một đứa trẻ mà đưa tay : “Bà ngoại~” Bà ngoại “” một tiếng, tới, đưa tay véo má cô: “Trông cái bộ dạng gì thế .” Ý bà là đôi chân Từ Sanh Sanh đặt Bạch Minh. Chủ yếu là cô đặt , còn trêu chọc , như mà thể thống gì? trong lòng bà vẫn hài lòng, Sanh Sanh của bà cái gì cũng nhất, bạn bè xung quanh là thế, chồng tương lai cũng sẽ thế. Tiểu Bạch… tệ, nhưng bây giờ còn nhỏ, chừng, cứ xem .
Bà ngoại là kiểu phụ cổ hủ, ngược bà già, luôn nhịn sắp xếp thứ thật cho đứa cháu gái mà yêu thương nhất. Từ Sanh Sanh mắng, liền “hì hì” hai tiếng, nhưng hề thu chân về, còn tố cáo: “Anh cù lét lòng bàn chân cháu!” Bạch Minh:… Cậu Từ Sanh Sanh : “Em là con nít ? Còn mách?” Từ Sanh Sanh với vẻ mặt đắc ý ôm lấy bà ngoại: “Cháu bà ngoại, cháu chính là con nít.” Vẻ trẻ con giả vờ.
Bà ngoại cô dỗ dành đến nỗi mặt mày hớn hở, cứ con gái nhỏ thật , cách dỗ . Đứa con gái xui xẻo của bà đây cũng đáng yêu, nhưng bây giờ thì thôi , là thấy phiền. Nghĩ , con gái nhỏ vẫn nên lấy chồng quá sớm. Bạch Minh cảm thấy ánh mắt bà ngoại bỗng nhiên đổi ? Cậu bàn tay vẫn đang giữ chân Từ Sanh Sanh, “lưu manh” quá ? Cậu lặng lẽ buông tay, mặt trưởng bối vẫn nên chú ý một chút. Dù cũng để ấn tượng cho các bậc trưởng bối chứ.
Từ Sanh Sanh hình như hài lòng việc đột nhiên buông tay. Ngón chân lợi dụng lúc bà ngoại và thấy, kẹp lấy một lớp da đùi Bạch Minh kéo kéo… Đùi Bạch Minh nhiều thịt, nếu cô chỉ kẹp một lớp da. kẹp da như còn đau hơn. Bạch Minh lập tức nhăn nhó. Từ Sanh Sanh nhăn mũi, vẻ “hừ” với Bạch Minh, nghiêng mặt .
Bà ngoại và dì Chu rõ mồn một nhưng đều giả vờ như mù, chỉ thấy Bạch Minh đưa tay xoa xoa đùi lặng lẽ nắm chân Từ Sanh Sanh, xoa xoa vài cái. Bà ngoại nghĩ, Tiểu Bạch cũng khá đấy chứ. Ít nhất là đứa trẻ lớn lên mắt , chẳng hơn chồng mà đứa con gái xui xẻo của bà gặp ở đại học ? Không kiếm bao nhiêu tiền là , một đàn ông ngay cả gia đình nhỏ của cũng lo thì thể đến mức nào? Quan điểm của bà ngoại về Bạch Minh cứ thế mà đổi xoành xoạch.
Bạch Minh luôn cảm thấy hình như còn một chặng đường dài ? Dù tiểu thư khuê các dễ mà lừa . lúc , Từ Sanh Sanh đang xoa mắt cá chân nghiêng mặt mỉm với . Bạch Minh cảm thấy .