Thanh mai tiểu thư vừa tranh vừa giành, ngày nào cũng đòi hôn - Chương 14:-- Bạch Minh, anh giúp em tắm ---
Cập nhật lúc: 2025-10-13 11:59:53
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Rõ ràng bây giờ lúc để nghĩ xem diệt khẩu . Đại tiểu thư quá t.h.ả.m .
Bạch Minh vội vàng xổm xuống, "Em, em đừng lo, đẩy em , quần áo..."
"Hu hu hu hu hu..." Từ Sanh Sanh chỉ bộ quần áo đặt giường, động tĩnh chắc là do lấy quần áo gây .
Bạch Minh cầm lấy quần áo của cô bé, đẩy cô bé phòng tắm.
Trong phòng tắm bồn tắm và một cái ghế. Bạch Minh chút khó xử, "Em tắm ? Vậy gọi dì Chu hoặc lên nhé..."
tay kéo , "Anh, giúp em xả nước."
Bạch Minh cô bé vẻ mặt tủi , gật đầu đồng ý.
Với tính cách của Từ Sanh Sanh thì chắc chắn là tắm . Cô bé thật sự bệnh sạch sẽ, còn xe lăn, chắc chắn nửa đều bẩn thỉu. Mặc dù Bạch Minh cảm thấy, nước tiểu của trẻ con cũng bẩn lắm nhỉ... dám , sợ đại tiểu thư to hơn.
Trong phòng tắm chỉ tiếng nức nở của Từ Sanh Sanh, và tiếng nước chảy ào ào trong bồn tắm. Bạch Minh rửa sạch tay, xắn ống quần lên, còn dùng sữa tắm thơm lừng của cô bé để rửa sạch cả cánh tay và chân , chân trần trong phòng tắm còn chút trơn trượt. xong những việc mới vắt khô khăn mặt nhỏ, nhẹ nhàng lau mặt cho cô bé.
Lúc cô bé Bạch Minh với ánh mắt thêm phần sợ hãi, "Hu hu hu, Bạch Minh em sợ."
Lúc Từ Sanh Sanh thấy ở Bạch Minh một sự dịu dàng hiếm . Ánh mắt đó dường như một sự xót xa và dịu dàng giống như cô bé vẫn thường thấy trong mắt bà ngoại.
Thế nên Từ Sanh Sanh nhịn nữa, cũng còn ghét bỏ , đưa tay ôm chặt lấy , "Hu hu hu, Bạch Minh em sợ..." Cô bé dường như nhiều điều , nhưng chỉ lặp lặp câu đó.
Bạch Minh nhẹ nhàng ôm lấy cô bé, dịu dàng , "Không , , đều là giả thôi. Em vẫn mà..."
"Bạch Minh, Tiểu Bạch, Tiểu Bạch..." Giọng Từ Sanh Sanh mang theo sự sợ hãi và khàn khàn, lòng Bạch Minh chua chát. Anh nghĩ vô khả năng nhưng vẫn thể hiểu nổi cha cô bé nỡ lòng nào? Sao đồng ý một phương pháp điều trị hoang đường như ? Nếu cha cô bé thương cô bé? sự lo lắng của họ khi ở cửa cũng giả...
Từ đến nay Từ Sanh Sanh đều là vì tủi , hoặc là Bạch Minh chọc tức. Cô bé từ nhỏ yếu ớt, dễ xúc động, luôn dễ dàng đỏ mắt. cô bé vì sợ hãi, run rẩy như là đầu tiên Bạch Minh thấy.
Xót xa là thật, nhiều năm như , ngay cả nuôi ch.ó ngày đêm bầu bạn cũng tình cảm . Huống chi là Từ Sanh Sanh. Một cô bé tuy kiêu ngạo nhưng hiểu chuyện. Lúc run rẩy trong lòng sợ hãi.
Bạch Minh khẽ , "Đừng sợ, ở đây mà, sẽ luôn ở bên em, Tiểu Bạch sẽ luôn ở bên em."
Từ Sanh Sanh nhắm mắt rơi lệ, giọng khàn khàn , "Tiểu Bạch, em sợ..." Khi nỗi sợ hãi đó ập đến nữa, cô bé chạy trốn, nhưng bọn họ trói cô bé ở đó, cô bé chỉ thể bất lực chiếc xe đ.â.m hàng rào. Tiểu Bạch trong lòng cô bé phát tiếng sủa the thé... Nó run rẩy trong lòng cô bé, cuối cùng cũng là Tiểu Bạch giúp cô bé chặn mảnh kính đ.â.m n.g.ự.c cô bé... Rất nhiều, nhiều máu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-mai-tieu-thu-vua-tranh-vua-gianh-ngay-nao-cung-doi-hon/chuong-14-bach-minh-anh-giup-em-tam.html.]
Rõ ràng lúc đó cô bé còn nhỏ như , đáng lẽ nhớ gì nữa... cô bé cứ nhớ. Lần còn rõ hơn.
Bạch Minh đầu tiên cảm thấy bất lực như , thậm chí còn nghĩ, trọng sinh sớm hơn một chút nhỉ? Anh kịp nghĩ rằng nếu trọng sinh sớm hơn một chút, một đứa trẻ hai ba tuổi thật cũng chắc cứu cô bé. lúc cô bé trong lòng quá đáng thương.
Bạch Minh nhỏ giọng dỗ dành cô bé, "Chúng bảo bà ngoại đuổi họ , cho họ đến nữa, Từ Sanh Sanh thì chứ? Anh thể cõng em, cõng em chạy còn nhanh hơn họ..."
Từ Sanh Sanh khẽ "ừm" một tiếng, "Anh chạy nhanh nhất..." Giống như ch.ó đuổi phía , lẽ là do từ nhỏ dì Hứa đuổi đánh...
Bạch Minh thấy cô bé đáp , một tiếng, nhỏ giọng với cô bé, "Anh còn thể chạy nhanh hơn nữa, em sẽ thấy bố còn đuổi kịp , đúng hôm nay với Kha Dĩ câu cá và tôm, đều giữ cho em , còn một con cá nhỏ màu đỏ nữa..."
Anh cứ như khi, dùng những chuyện thường ngày để phân tán sự chú ý của cô bé. Tiếng nước trong bồn tắm vẫn tiếp tục. Tiếng họ nhỏ chỉ hai họ thấy.
Bà ngoại đang lén lút chân trần ở cửa thấy tiếng bên trong thì thở phào nhẹ nhõm. Hứa Nguyệt cũng thở phào. Cuối cùng hai , cẩn thận đóng cửa phòng như từng đến.
Ngược , bà ngoại chút lo lắng, "Sanh Sanh tắm , Tiểu Bạch ?" Lúc bà lo lắng về chuyện nam nữ khác biệt, mà chỉ lo Bạch Minh đỡ Từ Sanh Sanh, nếu ngã thì ? Bà ngoại cũng là lớn lên ở đây, nơi họ thật sự sự khác biệt nam nữ sớm như . Anh chị em cùng ngâm sông cũng ít.
Mèo con Kute
Hứa Nguyệt "hây" một tiếng, "Mẹ đừng lo, Tiểu Bạch khỏe như trâu , sức lực đầy ."
Nói thì đúng là , nhưng Bạch Minh là trẻ con thật sự nữa. Anh sự phân biệt giới tính. Mặc dù bây giờ đại tiểu thư là một đứa trẻ, nhưng dù cũng là con gái. Hình như cũng hợp lắm...
Bạch Minh thấy nước đầy, tìm dì Chu hoặc , nhưng tay Từ Sanh Sanh kéo . Chữ ký của Từ Sanh Sanh cánh tay nhòe . Dì Chu Từ Sanh Sanh thích vẽ lên Bạch Minh, nên đặc biệt mua bút màu nước thể rửa sạch. Nếu , mỗi ngày chà đến bong cả da cũng rửa sạch thì . Vì , lúc tên của Từ Sanh Sanh nhòe .
Cô bé chằm chằm cái tên nhòe chút vui, nhưng vẫn kéo tay Bạch Minh, "Anh, em dì Chu, cũng dì Hứa, giúp em." Cô bé hít hít mũi, mắt sưng đỏ vì , mặt cũng đỏ bừng. Trên mặt là sự kiêu ngạo giả vờ, nhưng trong ánh mắt mang theo sự rụt rè, "Anh giúp em, chỉ cần đỡ em thôi." Từ Sanh Sanh cúi đầu váy của , bĩu môi nhỏ giọng , "Đừng cho khác ."
" là con trai." Bạch Minh chút bất lực, cúi đầu Từ Sanh Sanh, "Em cũng sách ? Nam nữ thất tuế bất đồng tịch..."
" chúng bây giờ vẫn ngủ cùng mà." Từ Sanh Sanh nghiêm túc .
Bạch Minh sửa một chút, "Là em ngủ giường của em, ngủ giường của ." Không cô bé về nhà ngủ , nếu thì họ cũng sẽ ngủ chung một phòng .
"Anh khác." Từ Sanh Sanh nghiêm túc , "Tiểu Bạch, là thiết hơn cả cha em, khác." Cô bé đột nhiên chút buồn bã , "Có thấy em bẩn thỉu ? Vậy đẩy em một chút, em thể tự vịn mà dậy ..." Cô bé tủi và nhỏ giọng , "Thật , bình thường em bẩn như ..."
Bạch Minh: ...Không ? Anh thật đáng c.h.ế.t mà.