Thanh mai tiểu thư vừa tranh vừa giành, ngày nào cũng đòi hôn - Chương 153:-- Vậy, nụ hôn chiều nay tính là sao đây? ---

Cập nhật lúc: 2025-10-13 12:03:42
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lúc , Từ Sanh Sanh như một tiểu hồ ly tinh ranh, nụ trong mắt và khóe môi cong lên đều mang theo sự quyến rũ đắc ý. Cô hề ý che giấu, cứ thế thẳng thừng và trực tiếp hỏi Bạch Minh, suýt nữa thì thẳng: "Anh hôn em một cái ?" Bạch Minh tự thấy khả năng tự chủ của còn tùy thuộc đối diện. Lúc đối diện với Từ Sanh Sanh, lẽ là chẳng chút tự chủ nào. Thế nhưng, vẫn còn chút lý trí mà : "Anh ăn mà? Vị đào trắng..." "Không giống ," Từ Sanh Sanh gần thêm chút nữa, lớp kem trắng ở khóe môi càng lúc càng rõ, ánh mắt Bạch Minh kìm mà đổ dồn lên đó. Chỉ cần cúi đầu là thể hôn . Mấy hôm nay Từ Sanh Sanh cũng hôn ít, mặc dù nào cũng chỉ là hôn má. Thế nhưng... hôn một cái khóe môi cũng quá đáng?

 

Bạch Minh như thể chịu nổi cám dỗ mà cúi đầu, còn Từ Sanh Sanh thì hề né tránh. Môi trai khô, nhẹ nhàng lướt qua khóe môi cô gái. Lúc , trong cả căn phòng chỉ hai họ, thậm chí rèm cửa lầu một còn kéo . Ánh nắng bên ngoài chỉ thôi cũng đủ cảm nhận sự nóng bức. Tiếng xào xạc của gió thổi qua ngọn cây cùng với tiếng ve kêu mùa hạ cũng lọt tai họ. Chàng trai cúi đầu hôn lên khóe môi cô gái nhẹ, như sợ cô giật . Bạch Minh thấy hàng mi dài của cô khẽ run lên nhắm . Tim Bạch Minh cũng đập nhanh, từng hôn bao giờ... hình như là do ảnh hưởng của bầu khí yên tĩnh , hoặc cũng thể là vì lý do nào đó khác, dù thì nhịp tim của lúc cũng nhanh đến kiểm soát . Cứ như thể đang lén lút chuyện mờ ám lưng .

 

Tiếng xe truyền đến từ sân ngoài. Bạch Minh và Từ Sanh Sanh cùng lúc giật . Bạch Minh còn đẩy mạnh một cái, may mà khá sâu trong ghế sofa, nếu đẩy ngã . Từ Sanh Sanh bình thường chậm chạp, nhưng lúc ngay cả giày cũng , như thể thứ gì đó đuổi phía , nhanh chóng chạy lên lầu. "Giày của em..." Bạch Minh còn hết câu thấy tiếng cô đóng cửa phòng.

 

Cuối cùng liếc đôi giày của cô, nghĩ lát nữa sẽ mang lên . Bạch Minh thở dài xong. Thì thấy ông Bạch và Hứa Nguyệt về, còn dẫn theo Thẩm Nguyệt. Điều khiến Bạch Minh một linh cảm chẳng lành. "Bố, . Hai về ạ?" Bạch Minh dậy , như thể thấy Thẩm Nguyệt, cũng chẳng ý bắt chuyện. Thẩm Nguyệt thực chỉ nhỏ hơn Bạch Minh hai tuổi, lúc đang học lớp tám. Tính cách kiêu căng nuông chiều, hôm nay rõ ràng nhiều, trông vẻ ủ rũ. Hứa Nguyệt còn thời gian tính sổ chuyện Bạch Minh theo họ, chỉ : "Em họ con tạm thời ở đây, và bố con còn ngoài, tối con nhớ dẫn con bé ăn cơm." Nói bà định , ông Bạch liếc con trai đầy vẻ đồng cảm. Bạch Minh vội vàng gọi Hứa Nguyệt : "Không , , cái gì mà con bé tạm thời ở đây ạ?" Đừng là đến lúc đó nó sẽ ở luôn chứ? Vậy thì đưa Từ Sanh Sanh ở biệt thự ngay trong đêm mất. Ông Bạch : "Lát nữa ông ngoại con và họ sẽ đến đón, , chỉ một lát thôi." Nói hai vội vã ngoài.

 

Còn một Thẩm Nguyệt im lặng và một Bạch Minh câm nín. Bạch Minh liếc Thẩm Nguyệt, dứt khoát dọn dẹp bàn: "Vậy con bé cứ ở đây , lên học bài đây." Vứt rác xong thì lên lầu. Điều hiếm thấy là Thẩm Nguyệt gì. Khi lên lầu, Bạch Minh còn quen mà đầu một cái. Chỉ thấy cô bé cúi đầu im lặng ở đó, trông vẻ đáng thương. Đáng tiếc là Bạch Minh nghĩ, một đứa bé tiểu học mà thể đẩy một cô bé xe lăn xuống nước thì thể là ? Vì , cũng chẳng hề đồng tình, cứ thế dừng mà lên lầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-mai-tieu-thu-vua-tranh-vua-gianh-ngay-nao-cung-doi-hon/chuong-153-vay-nu-hon-chieu-nay-tinh-la-sao-day.html.]

 

Anh còn gõ cửa phòng Từ Sanh Sanh, nhưng bên trong là ngại ngùng chột , chỉ hỏi: "Gì đó?" Ý là mở cửa. "Giày của em để ở cửa ." Bạch Minh đặt giày xuống, lấy điện thoại gửi tin nhắn cho Từ Sanh Sanh. Quả nhiên, ban đầu còn định mở cửa vì Thẩm Nguyệt đang ở nhà họ, nhanh chóng kéo cửa , Bạch Minh chỉ xuống lầu hiệu hỏi lầu . Bạch Minh im lặng gật đầu. Hai rõ ràng đang ở trong nhà , nhưng cảm giác lén lút rõ. Bạch Minh cô chân trần cẩn thận xổm cầu thang xuống, câm nín, liền đến trực tiếp bế cô lên về. Từ Sanh Sanh đưa tay vỗ mấy cái nhưng dám dùng sức, chỉ sợ lầu thấy.

 

Căn nhà đúng là cũ thật, một chút tiếng động cũng thể thấy. Bế cô phòng đặt lên giường, Bạch Minh mới hỏi: "Em cần thận trọng như ?" "Chủ yếu là em thấy con bé, nhưng em tò mò bố con bé thế nào ," Từ Sanh Sanh liếc Bạch Minh, "Anh hỏi xem ?" Dù thì bọn họ cũng là em họ mà, dễ mở lời hơn. Nghĩ , Từ Sanh Sanh Bạch Minh đầy mong đợi. Bạch Minh "hề hề" hai tiếng: "Không , cũng chuyện với con bé." Cuối cùng hai trừng trừng, thôi, cùng bài tập . Cửa còn đóng chặt, chỉ động tĩnh lầu. lầu dường như chẳng động tĩnh gì cả. Giữa chừng Bạch Minh còn sợ xảy chuyện, nên xuống xem một . Kết quả Thẩm Nguyệt cứ thế ghế sofa, chẳng chuyện gì cả. Bạch Minh rót nước và lấy đồ ăn vặt cho cô bé lên.

 

Mèo con Kute

Cũng may là Bạch Minh cần thật sự dẫn cô bé ăn, bốn, gần năm giờ chiều thì bà ngoại của Bạch Minh đến. Thực gọi là bà ngoại nhưng ruột thịt, mà là của Hứa Bằng. Bởi vì Hứa Nguyệt từ nhỏ dạy Bạch Minh gọi như , nên Bạch Minh cứ thế gọi là bà ngoại. Bà cụ đến một , dẫn Thẩm Nguyệt về. Bà còn khách sáo với Bạch Minh một chút, bảo về thăm ông ngoại nhiều hơn. Thực quan hệ của Bạch Minh với ông ngoại đúng là lắm. Nói thế , ngày xưa khi ông Bạch cưới Hứa Nguyệt thì ai đồng ý. Đương nhiên họ thích ông Bạch thì thể thích Bạch Minh nhiều . Bạch Minh vẫn khách sáo " ạ", họ rời mới . Ít nhất thì bà ngoại với , nhưng cũng lễ phép lịch sự, đến nỗi khiến thấy là bốc hỏa. Hoàn giống con trai và cháu gái bà.

 

"Ê, về ?" Từ Sanh Sanh từ cửa sổ lầu thò đầu , Bạch Minh ngẩng đầu cô: "Ừ, em xuống ?" Từ Sanh Sanh lắc đầu, giọng vẻ bất đắc dĩ: "Tối nay em về một chuyến, bà ngoại Từ Hạo Vũ đến ." Bạch Minh sững sờ: "Nó đến ?" "Không ," Từ Sanh Sanh Bạch Minh đầy mong đợi, "Cùng về ?" Bạch Minh : "Không , giúp ở nhà nghỉ nông thôn." Chủ yếu là Bạch Minh thấy Từ Hạo Vũ là thấy phiền, cho dù bây giờ nó chỉ là một đứa trẻ con. Cũng may là Từ Sanh Sanh dường như thể hiểu , cũng gọi thêm: "Được , tối nay em ngủ ở nhà nhé?" Nghĩa là tối nay cô xuống nữa . Bạch Minh còn hụt hẫng, , nụ hôn chiều nay tính đây?

 

 

Loading...