Thanh mai tiểu thư vừa tranh vừa giành, ngày nào cũng đòi hôn - Chương 161:-- Từ Nhỏ Đã Khiến Người Ta Yêu Mến ---
Cập nhật lúc: 2025-10-13 12:03:50
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kho báu của Bạch Minh là cô gái nhỏ tâm tư riêng, nên nếu cô , chẳng ai thể ép buộc cô. Kể cả Bạch Minh cũng . “Chúng về mua nhé, bây giờ mua xong em định cầm nó chơi ?” Bạch Minh nhỏ nhẹ với Từ Sanh Sanh đang chăm chú một mô hình Kaito Kid hàng nhái.
Ừm, Từ Sanh Sanh thích xem Conan, cũng khá thích Kaito Kid.
mà, cũng đến mức thích điên cuồng đến nỗi mua hết đồ lưu niệm .
Lúc cô đang ngang qua một cửa hàng đồ lưu niệm đối diện trường tiểu học.
Trong cửa hàng nhiều thứ, đầu Từ Sanh Sanh đến còn ngỡ ngàng.
Bởi vì ở đây thực sự đủ thứ.
Ừm, nhưng cơ bản đều là hàng nhái.
Từ Sanh Sanh đây mua đồ nhái.
Còn Từ Sanh Sanh thì nghĩ: “Thật giả? Hàng nhái hàng thật? bỏ tiền mua, thì nó là thật!”
Dù thì ở Trung Quốc, nhiều khi hàng nhái chất lượng cao trông còn đỉnh hơn cả hàng chính hãng.
Vậy nên cô chỉ ngang qua, phía là nơi Hứa Nguyệt tìm , Bạch Minh thấy biển hiệu.
Khụ, cái tên quen thuộc “Trung tâm trông trẻ Cây Non”.
Chỉ liếc mắt một cái trong đám đông, Từ Sanh Sanh mê mẩn bởi mô hình khổng lồ .
Khổng lồ là lớn cỡ nào?
Lớn bằng chiều cao bắp chân của Bạch Minh, hơn nữa còn là mô hình đang cưỡi xe đạp.
Lúc Từ Sanh Sanh xổm mô hình, ngẩng đầu Bạch Minh.
Bạch Minh im lặng cô.
Chẳng vì , Bạch Minh lúc bỗng cảm giác, nếu con gái, khi ngoài liệu cũng gặp tình huống ?
Ông chủ cách ăn, lúc tới: “Ôi, cô bé mắt đấy chứ? cô , cái chỉ còn một cái thôi, hôm qua còn một con trai mua đấy.”
Với cái cách quảng cáo vụng về thế , Bạch Minh khẩy hai tiếng định trả lời, nhưng Từ Sanh Sanh dậy: “Mua, trả tiền bây giờ, gói cho cháu.”
Bạch Minh:…
Khoan ?
Toàn bộ quá trình đầy mười phút, Bạch Minh ôm một chiếc hộp lớn .
Từ Sanh Sanh vẫn còn luyên thuyên bên cạnh: “Rẻ quá, chỉ 480 tệ thôi, em mặc cả đấy Tiểu Bạch!”
Sự phấn khích trong giọng điệu của cô thể che giấu .
Bạch Minh cảm xúc chỉnh : “Là mặc cả, mà thấy 280 tệ là đủ , lúc nãy em còn định trả 680 tệ.”
Anh Từ Sanh Sanh: “Em cũng thích cái lắm, mua?”
“Cho Trương Uyển đó, nếu em mua hàng chính hãng chắc chắn con bé sẽ nhận. Anh thấy vở và sách của nó đều sticker Kaito Kid ? Cả bút nữa.” Từ Sanh Sanh vẫn cảm thấy chỉ tốn 480 tệ để mua một mô hình lớn như là đáng.
Mèo con Kute
Cô đưa tay vỗ một cái: “Sau sẽ mua hàng chính hãng cho con bé, mà thấy , cái xe đạp giống hệt của dì Trương, Trương Uyển chắc chắn sẽ thích ~”
Nói xong, cô chắp tay lưng Bạch Minh: “Tiểu Bạch vất vả , chúng mang đến trung tâm trông trẻ là , cần ôm ~”
Bạch Minh mái tóc đuôi ngựa khẽ đung đưa đầu cô, lòng bỗng thắt , những điều quả thực bao giờ để ý.
Con trai và con gái hình như quả thật những điểm khác biệt ở một vài khía cạnh.
Giống như việc giúp đỡ Trương Uyển, trong mắt Bạch Minh, giúp con bé , khi chuyển trường là thôi.
Cuộc sống mới mà, ai thể mãi để ý đến khác chứ?
Từ Sanh Sanh như , cô vẻ thiếu kiên nhẫn, nhưng thực chất quan tâm đến cảm xúc của Trương Uyển, thậm chí là cả gia đình con bé.
Mặc dù miệng thì Trương Uyển phiền phức, nhưng sẵn lòng vì con bé mà chợ đầu mối, ăn món lòng nướng bột mà Trương Uyển nướng thật chẳng ngon mấy.
Phải rằng nếu là mua ở ngoài, món nào ngon thì Từ Sanh Sanh sẽ thèm ăn thêm một miếng nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-mai-tieu-thu-vua-tranh-vua-gianh-ngay-nao-cung-doi-hon/chuong-161-tu-nho-da-khien-nguoi-ta-yeu-men.html.]
mỗi lòng nướng bột Trương Uyển mang đến, quả thật quá ngon, mà cô bao giờ than phiền, cứ thế ăn hết.
Ví dụ như Trương Uyển thích gì?
Bạch Minh để ý, tin rằng chỉ , mà lẽ cả Lý Hoa dù là con gái cũng sẽ chú ý chi tiết đến .
Từ Sanh Sanh thì khác, cô liếc mắt một cái thấy mô hình Kaito Kid khi ngang qua, thậm chí còn nhận chiếc xe đạp cùng hiệu với xe của dì Trương...
Từ Sanh Sanh là một .
Bạch Minh : “Từ Sanh Sanh, em đến chứ?”
Người phía khen, chút ngạc nhiên đầu , khi thấy nụ mặt Bạch Minh, cô đắc ý : “Đương nhiên , em là nhất mà.”
Vẻ mặt đắc ý vênh váo, như một đứa trẻ tự mãn.
Từ Sanh Sanh vốn dĩ là một đứa trẻ, một đứa trẻ khen là vui ngay.
Bạch Minh thấy vẻ mặt vui vẻ của cô thì nghĩ, 680 tệ thật cũng là .
Nếu cô thật sự thích, lúc nãy ông chủ chịu giảm giá, thì 680 tệ cũng sẽ mua thôi...
“Dì Hứa ~” Từ Sanh Sanh thấy Hứa Nguyệt ở cửa, lập tức quên béng Bạch Minh, chạy thẳng tới.
Hứa Nguyệt “ôi” một tiếng, đưa tay đỡ lấy đang lao tới, vẫn dặn dò cô như hồi bé: “Chậm thôi, lỡ mà ngã thì ?”
“Không ạ, cháu còn là trẻ con nữa ~ Dì Trương ~” Từ Sanh Sanh chào dì Trương đang dọn dẹp bên trong.
Dì Trương : “Ôi, Sanh Sanh và Tiểu Bạch đến ?”
Dì dậy Bạch Minh đang ôm một chiếc hộp khổng lồ: “Tiểu Bạch đang ôm cái gì thế? Nặng cháu?”
Bạch Minh còn kịp mở miệng, Từ Sanh Sanh giành lời: “Cái á? Để vứt đấy, mua về thích vì là hàng nhái, lát nữa sẽ vứt.”
Giọng điệu của Từ Sanh Sanh tự nhiên như thể đó là điều hiển nhiên.
Hứa Nguyệt và dì Trương đều tò mò vì chiếc hộp lớn : “Cái gì thế?”
Dì Trương ngớ khi thấy mô hình , dì vẫn nhận đây là thứ con gái thích.
“Cái , thế mà bỏ ?”
Từ Sanh Sanh “ừm” một tiếng, lén lút nhét hóa đơn nhỏ tay túi Bạch Minh: “Cái là đồ giả, đáng tiền, cháu .”
Bạch Minh buồn động tác của cô và vẻ mặt nghiêm túc , , tiểu thư còn diễn kịch trọn bộ nữa chứ.
Cuối cùng dì Trương ngại ngùng hỏi liệu thể cho dì , vì thấy thứ như mà bỏ thì quá lãng phí, trông nó còn như mới.
Từ Sanh Sanh vẻ mặt thờ ơ : “Dì cứ lấy , dì Trương chê là , dù cháu cũng định vứt .”
Dì Trương vui vẻ cất .
Hứa Nguyệt bên cạnh liếc mắt Bạch Minh, nhướng mày với .
Bạch Minh gật đầu.
Trong mắt Hứa Nguyệt thêm ý dịu dàng, cô bé Sanh Sanh , mà từ bé đến giờ vẫn luôn như chứ.
Đáng yêu thật.
Bữa trưa Hứa Nguyệt và bảo hai ăn ở đây, nhưng Từ Sanh Sanh chịu, cô ngoài ăn.
Cuối cùng hai thật sự chỉ một vòng rời .
Từ Sanh Sanh ăn buffet, lúc ít sẽ lời hơn.
Ừm, đây là điều Kha Dĩ và Lý Hoa với cô.
Thực theo Bạch Minh, với sức ăn của Từ Sanh Sanh thì hễ là buffet, đều là lỗ nặng.
Sẽ bất kỳ ngoại lệ nào.
Bạch Minh dám ...